Quan Thần

Chương 390 : Cuộc đọ sức lần thứ hai

Ngày đăng: 03:49 20/04/20


Hồ Tăng Chu liền vội vàng mà tỏ vẻ cung kính, tuy rằng cả hai người đều là cấp Phó tỉnh, nhưng quyền lực giữa hai bên thì không thể so sánh được.



Đầu tiên Thôi Hướng nói khách sáo với Hồ Tăng Chu, nhớ lại việc trước kia y ở thành phố Chương Trình đã trải qua quá trình công tác rất vui vẻ, rất có vẻ như tâm sự giữa bạn bè cũ, khiến Hồ Tăng Chu không hiểu tại sao y lại nói như vậy. Nghĩ thầm rằng Phó Bí thư Thôi không có việc gì làm hay sao, lại nhàn rỗi gọi điện đến chỉ để kể những chuyện ngọt bùi trong quá khứ như vậy, chắc chắn y không nhàn rỗi đến như vậy.



Quả nhiên sau khi nói vài lời qua lại, Thôi Hướng chuyển đề tài nói:



- Thị trưởng Hồ, nghe nói bất động sản Cát Thành có ý muốn xin đất thuộc nhà máy thép và nhà máy dược phải không? Bất động sản Cát Thành là một nhà đầu tư không tồi, năm đó khi tôi đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Yến, bất động sản Cát Thành đã giải quyết được không ít các vấn đề nan giải, cải tạo lại hạng mục thôn nội đô, công trình an dưỡng, vân vân, đã giúp Ủy ban nhân dân thành phố sắp xếp giải quyết thật tốt cho các doanh nghiệp. Tổng giám đốc của bất động sản Cát Thành là Kiều Bạch Điền đã đề xuất với tôi và muốn tôi cùng ngồi bàn bạc với thị trưởng Hồ, ha hả. Nói nhiều lần quá, tôi lại thật sự không có biện pháp nào, mới gọi điện thoại cho anh, muốn nghe ý của anh



Trong lòng Hồ Tăng Chu khá căng thẳng, Phó Bí thư Thôi thật đúng là đang giúp đỡ bất động sản Cát Thành, chẳng những chỉ ra bất động sản Cát Thành với Phó Bí thư Thành ủy và ông ta có mối quan hệ tốt đẹp, còn nói ý là quan hệ cá nhân giữa Kiều Bạch Điền và ông ta cũng không tồi.



Phó Bí thư Thôi mở miệng mời cùng ngồi bàn bạc, nếu đồng ý thì tương đương với việc ngấm ngầm phải ủng hộ bất động sản Cát Thành. Nếu không đồng ý thì tương đương với việc bỏ lỡ một cơ hội kết bạn với Phó Bí thư Thôi. Hồ Tăng Chu lâm vào thế khó xử, cuối cùng không biết là có nên đồng ý hay không, chỉ nói là chờ y sắp xếp thời gian tốt sau đó sẽ gọi lại cho Phó Bí thư Thôi.



Hiện tại Thôi Hướng rất mạnh, cứng rắn và ở thế đang bay lên, có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho y, coi như là cũng có một người đứng sau ở tỉnh. Tự nhiên Hồ Tăng Chu suy nghĩ xao động, hơn nữa việc Hạ Tưởng bị điều đến văn phòng Tỉnh ủy, nghe đồn cũng là do ý của Phó Bí thư Thôi, lại ngay lập tức có thể chứng minh được quyền uy của Phó Bí thư Thôi ở tỉnh ủy, chứng minh rằng ở đó ông ta cũng có tiếng nói.



Hồ Tăng Chu do dự hai ngày, thiếu chút nữa gọi điện thoại cho Thôi Hướng, không ngờ lại nghe được tin tức khiến y tạm thời bỏ đi suy nghĩ ở trong đầu. Chính là có tin phong thanh truyền ra từ Tỉnh ủy, nói là trong ngày đầu tiên Hạ Tưởng đi làm, Bộ Ngoại thương đã ra công hàm thuyên chuyển công tác gửi tới Tỉnh ủy.



Hồ Tăng Chu vội thở một hơi, vốn y nghĩ đến việc Thôi Hướng ở trong Tỉnh ủy thật sự là có tiếng nói, nói một là một. Nhưng không nghĩ tới năng lực của Hạ Tưởng cũng không phải bình thường mà rất lớn, không ngờ có thể kinh động tới Bắc Kinh, trực tiếp khiến Bộ Ngoại thương ra công hàm thuyên chuyển công tác muốn điều hắn tới Bắc Kinh, làm vậy không phải là khiến Thôi Hướng khó chịu sao? Ông có bản lĩnh điều động Hạ Tưởng đến Tỉnh ủy để đó không trọng dụng, tôi cũng liền có năng lực điều hắn tới Bắc Kinh để trọng dụng.



Quả thực chính là một bước cũng không nhường, hơn nữa còn gửi công hàm đến vào ngày đầu tiên Hạ Tưởng đi làm, đúng là có ý khiêu khích rất rõ ràng.



Hồ Tăng Chu lập tức có suy nghĩ là sẽ không hướng về phía Thôi Hướng nữa, mà chờ một thời gian nữa, không cần kích động mà làm vậy, chỉ khiến mất nhiều hơn được, cứ để mọi việc diễn ra. Hạ Tưởng cũng rất thân thiết với Tập đoàn Viễn Cảnh, cho dù mình ủng hộ bất động sản Cát Thành, cũng không chắc có thể thông qua hội nghị thường vụ. Đến lúc đó lại làm Phó Bí thư Thôi mất hứng, không phải mất cả chì lẫn chài sao?



Hiện tại mấu chốt là Phó Bí thư Thôi có thật sự nắm trong tay quyền uy đối với cục diện này không, nếu có liền khiến Phó Bí thư Thôi vui vẻ.



Nếu không có, rất xin lỗi, trước tiên phải chờ Bí thư Trần và mấy ủy viên thường vụ vui vẻ rồi sẽ nói sau. Cho nên khi Hạ Tưởng đề nghị muốn y đến công viên Rừng Rậm để giải sầu, Hồ Tăng Chu do dự một chút rồi đồng ý.



Hạ Tưởng nhiều ít cũng có thể đoán được thái độ Hồ Tăng Chu do dự chắc là có người tạo áp lực cho y, nhưng không dám khẳng định chính là Thôi Hướng. Hắn cũng không nói nhiều về chuyện đất đai, chỉ cùng với Hồ Tăng Chu đi vào trung tâm an dưỡng và trung tâm hội nghị, mời y đi thăm một vòng sau khi công trình được hoàn thành.



Hồ Tăng Chu là lần đầu tiên thấy một trung tâm hội nghị và viện an dưỡng vừa đẹp vừa thoải mái đến như thế, sau khi đã cưỡi ngựa xem hoa một vòng, liền tán dương không dứt lời, luôn miệng tấm tắc khen:



- Sau này thành phố mà có bất cứ hội nghị nào, nhất định phải tổ chức ở đây, tốt quá rồi, hoàn cảnh sống rất thoải mái, các thiết bị ở đây đều là loại một, đúng thật là tuyệt vời.



Hạ Tưởng khẽ cười, nhân cơ hội nói:



- Thị trưởng Hồ nhân dịp tết có thể đến viện an dưỡng ở mấy ngày. Có một số cán bộ ở ngoại thành, lễ tết không trở về nhà, đều đến viện an dưỡng đặt phòng. Do chỉ mới bắt đầu kinh doanh, nên trước mắt, viện mới chỉ hoạt động thử nghiệm, chỉ cần là những cán bộ cấp cục trở lên của tỉnh thành đều có thể ở miễn phí một tháng nhân dịp lễ tết.



Hồ Tăng Chu không khỏi xúc động, nhà ông ta ở ngoại thành, trong nhà lại chẳng có bao nhiêu thân thích, cho nên chẳng mấy khi lễ tết nào ông ta lại muốn trở về nhà. Con cái đang học xa nhà, nói rằng muốn đi du lịch với bạn bè, cũng không về, chỉ có ông ta cùng vợ nên khó tránh khỏi buồn tẻ. Đến viện an dưỡng sống có khi lại tốt, vừa thanh tịnh lại thoải mái, việc gì cũng không cần bận tâm.



- Trong thời gian sống ở đây, các vị còn được cung cấp các dịch vụ miễn phí, tất cả là vì muốn nâng cao chất lượng phục vụ sau này. Đồng thời cũng mời thị trưởng Hồ đề xuất những ý kiến quí báu, nhằm cải tiến chất lượng phục vụ ở đây.



Hạ Tưởng nhìn thấy Hồ Tăng Chu đang dao động, liền tiếp tục nói:



- Đồng thời tôi cũng có mời bí thư Trần, Phó bí thư Vương, Trưởng ban Phương cùng Chủ nhiệm Tần vào dịp tết đến đây ở mấy ngày, một mặt góp phần thêm náo nhiệt, mặt khác tìm thêm những chỗ còn thiếu sót, ngoài ra, trong tỉnh cũng có một bộ phận lãnh đạo tỉnh đến dự, hiện giờ vẫn chưa có thể xác định cụ thể là những vị nào, nhưng khẳng định có được 2, 3 người đến tham quan.



Một bữa tiệc thịnh soạn!



Hồ Tăng Chu đột ngột thở một cách khó khăn. Hạ Tưởng ra ám hiệu, nếu Hồ Tăng Chu tham gia bữa tiệc, sẽ có thể lấy thân phận cá nhân có thể được một lần tiếp xúc ở cự ly gần trên mọi phương diện với các lãnh đạo ở hai cấp tỉnh và thành phố. Không chỉ có thể thành công trong việc cùng với một vài nhân vật trọng yếu ở thành phố Yến thiết lập quan hệ, còn có thể tiến thêm một bước tiếp cận với các vị lãnh đạo trong tỉnh, thể hiện ý muốn được sát nhập vào đội ngũ của họ.



Nếu đem so sánh thì sự thu hút của Phó bí thư Thôi Hướng kém hơn nhiều so với các cán bộ ở hai cấp tỉnh thành của Hạ Tưởng. Có điều Hồ Tăng Chu vẫn còn hoài nghi, cái quan trọng là, trong tỉnh sẽ có ai đến dự?
Khâu Tự Phong ngây người sửng sốt, cười ngượng ngùng:



- Tôi nghe nói bộ ngoại thương sẽ điều cậu đến thủ đô, nếu như cậu không muốn ở lại tỉnh ủy của tỉnh Yến mà cũng không muốn đi đến bộ ngoại thương, tôi có một kiến nghị như thế này, cậu nghe thử như thế nào?



Hạ Tưởng nhìn chăm chú vào Khâu Tự Phong, bản thân cũng hiểu được vài phần, Khâu Tự Phong đang thừa cơ lôi kéo hắn ta theo, liền phì cười:



- Nói thử xem.



Khâu Tự Phong thấy Hạ Tưởng không phản đối, thở phào nhẹ nhõm, hắn ta sợ Hạ Tưởng sẽ nhìn thấu mục đích của hắn, sợ Hạ Tưởng từ chối thẳn thừng, chẳng ngờ rằng Hạ Tưởng còn có vẻ hứng thú đến như vậy.



- Khâu gia ở thủ đô thế lực không lớn, ở phía nam thì còn có thể, tôi tưởng là Mai Hiểu Lâm đã nói qua cho anh rồi chứ. Nhưng ở một số bộ ủy ở thủ đô hay cơ quan trung ương, Khâu gia cũng có một ảnh hưởng nhất định. Nếu Trưởng phòng Hạ không thích bộ ngoại giao, muốn đi đến bộ xây dựng hoặc Trung ương Đoàn, tôi đều có thể giúp đỡ.



Thái độ của Khâu Tự Phong rất chân thành, nghe có vẻ không có ý xấu, cố gắng không để Hạ Tưởng phát sinh hiểu lầm, cho rằng hắn ta đang thừa cơ lôi kéo.



Hạ Tưởng hiện đang phân vân việc có nên rời khỏi thành phố Yến hay không, ở lại cũng được, đi cũng tốt, hắn ta cũng có thể thong dong đối mặt. Chỉ là đột nhiên lúc này Khâu Tự Phong lại đề nghị giúp đỡ hắn ta đến làm việc ở bộ xây dựng hay Trung ương Đoàn làm cho trước mắt Hạ Tưởng sáng ngời.



Bộ xây dựng thực ra chẳng đến nỗi nào, từ sau chiến tranh nó được đổi thành bộ xây dựng quê hương và phòng ốc, phạm vi chức trách khá lớn, quyền lực lại càng lớn, có điều, nó không làm cho Hạ Tưởng chú ý, cái làm cho Hạ Tưởng trước mắt sáng ngời chính là Trung ương Đoàn!



Theo dòng thời gian, chính đàn trong nước ngày càng có nhiều cán bộ Đoàn trổ hết tài năng, đảm nhiệm nhiều vị trí chủ chốt. Mọi người đều tung hô Trung ương Đoàn chính là cái nôi của cán bộ. Nếu như hiện nay có thể gia nhập vào Trung ương Đoàn, nói không chừng sau này có thể quen biết được nhiều nhân vật lớn của trung ương. Ít nhất cũng có thể quen được một vài quan lớn, tướng soái.



Nói thực lòng, Hạ Tưởng cũng đang dao động.



Trải qua kinh nghiệm ở Trung ương Đoàn tuyệt đối có lợi cho sự phát triển về sau, có thể nói là bước đầu của việc được đề cử làm ủy viên Trung ương Đảng, hơn nữa Lý Đinh Sơn cũng có mối quan hệ khá tốt với các cán bộ Trương ương Đoàn bậc trung, suy cho cùng ông ta cũng có hơn 10 năm kinh nghiệm làm phóng viên báo Đoàn.



Dần tỉnh táo lại, Hạ Tưởng vẫn cảm thấy hiện tại mình vẫn không thể rời khỏi tỉnh Yến được. Trong giai đoạn này tỉnh ủy nhất định không chịu thả người, Khâu gia một khi lộ mặt, Diệp Thạch Sinh sẽ liền thỏa hiệp. Hiện nay đây không còn là vấn đề đi hay không đi của một cán bộ cấp Cục, mà là vấn đề tỉnh Yến.



Hạ Tưởng lắc đầu và cười: Text được lấy tại https://truyenfull.vn



- Tôi cảm ơn ý tốt của bí thư Khâu, có thể có người sẽ cho rằng có tôi ở bên cạnh thì người đó sẽ yên tâm hơn, cho nên tôi dự tính tạm thời không muốn đi khỏi tỉnh. Nếu như thực sự có cơ hội, tôi muốn được đến Trung ương Đoàn làm việc một thời gian, chỉ là hiện tại… Hay là để sau vậy, hiện nay thêm một chuyện chi bằng ít một chuyện.



Khâu tự Phong hiểu được tâm tư của Hạ Tưởng, khoát tay nói:



- Không phải lo lắng vì phản ứng của Tỉnh uỷ tỉnh Yến. Nếu như cậu muốn đến trung ương Đoàn, Khâu gia sẽ có biện pháp để Tỉnh uỷ tỉnh Yến thả người, chủ yếu là cậu bây giờ có thể không muốn rời xa tỉnh Yến. Cũng được, ngày tháng còn dài mà, chúng ta rồi sẽ còn có ngày lại bắt tay hợp tác, có phải không?



Khâu Tự Phong nói đúng, Hạ Tưởng cảm thấy trước mắt vẫn nên ở lại tỉnh Yến thì tốt hơn, ở đây sẽ học được không ít kiến thức từ Tỉnh uỷ. Điểm mấu chốt chính là hắn muốn xem xem, câu chuyện sẽ phát triển đến một kết cục như thế nào? Nếu Khâu gia lại vô tình xen vào, dùng một sức mạnh nào đó điều hắn đến trung ương Đoàn, về lâu về dài sẽ là chuyện tốt với hắn, nhưng nếu trong thời gian ngắn thì có thể cực kỳ bất lợi cho sự phát triển của hắn.



Đầu tiên sẽ để Ngô gia và nhà họ Mai nghi ngờ hắn và nhà họ Khâu thân thiết với nhau, tiếp đó thực lực của hắn hiện giờ chưa đủ mạnh, đến trung ương Đoàn rồi bắt buộc phải tham gia đội, nếu không kết bè sẽ dễ bị bài xích xa lánh. Nếu kết bè hội thì dễ trở thành vật hi sinh. Cuối cùng hắn cũng không hiểu nhà họ Khâu lắm, tiếp xúc ít, chỉ có tiếp xúc với mỗi mình Khâu Tự Phong nên mới không dám đem tiền đồ gửi gắm vào người nhà họ Khâu.



Nhưng Khâu Tự Phong cũng là xuất phát từ lòng tốt. Hạ Tưởng cũng không muốn để anh ta không cảm nhận được sự chân thành của mình nên nói:



- Tôi và Bí thư Khâu là không đánh không quen biết nhau, trải qua nhiều sóng gió mới có được sự giao tiếp thành khẩn như ngày hôm nay. Tôi tin rằng tình bạn ngày sau sẽ càng được kiên cố hơn.



Khâu Tự Phong cười ha hả:



- Nói rất đúng, nói rất hay. Còn một chuyện nữa, tôi nghĩ cậu nên biết, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương hiện đang có quan hệ tốt với tôi, đợi lúc thích hợp có thể gặp mặt nhau, tâm tình đôi chút.



Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy Trương Xán Dương? Chỉ trong thời gian ngắn cái tên Trương Xán Dương đã được người ta nhắc đến hai lần rồi. Lần một là Hồ Tăng Chu, giờ lại đến Khâu Tự Phong. Thì ra trong một mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối, sẽ luôn có một đường xuyên suốt ở giữa, chỉ cần phát hiện ra mấu chốt đó thì có thể dễ dàng nắm cục diện trong tay.