Quan Thần

Chương 463 : Thay đổi đột ngột

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Hạ Tưởng tạm biệt Trần Phong, rồi đi lên lầu gặp mặt Lý Đinh Sơn nói chuyện vài câu về sự sắp xếp nhân sự ở huyện An, trong lòng Lý Đinh Sơn cũng liền hiểu rõ. Buổi tối, Mai Hiểu Lâm mời Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng ăn cơm, mấy người cùng nhau ăn cơm coi như là đồng nghiệp cùng nhau tụ họp



Ngày hôm sau, sau khi bản thảo của An Dật Hưng và Bành Mộng Phàm được sửa xong, cuối cùng cũng được Cát Sơn sửa qua một chút, rồi đem bản thảo đi sắp xếp thành bài phát biểu. Hạ Tưởng bắt tay vào chuẩn bị bài viết phản bác của nhóm thứ hai. Hắn dự định viết hai bản thảo, một bài cho giới truyền thông của tỉnh Yến, một bài trợ giúp cho Cốc lão ở Bắc Kinh.



Đồng thời Hạ Tưởng còn gọi điện thoại cho Phạm Tranh bảo cậu ta cũng viết một bài phản bác. Không ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, Phạm Tranh đồng ý liền, còn nói y có thể tổ chức vài chuyên gia ở Viện Khoa học Xã hội cùng tham gia tranh luận. Hạ Tưởng mừng rỡ bảo Phạm Tranh và hắn phân ra mỗi người viết hai bài, một bài lưu lại trong nội bộ tỉnh, một bài cho Cốc lão, để tiện lên tiếng ủng hộ Cốc lão.



Tranh luận trên Nhật báo quốc gia so với tỉnh Yến thì kịch liệt hơn rất nhiều, càng ngày càng nhiều học giả không cùng trận địa tham gia, gần như thành một trận tranh luận mà tất cả giới truyền thông quốc gia đều tham gia. Ở Bắc Kinh hầu hết các chuyên gia học giả nổi tiếng đều tham gia, đều tự soạn bài luận bày tỏ những lập trường khác nhau, người ủng hộ việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp và những người không ủng hộ gần như ngang sức ngang tài, bởi vậy cuộc tranh luận đặc biệt đặc sắc, cũng hết sức khốc liệt, hoàn toàn là một trận chiến không thấy khói súng



Tuy nhiên bởi vì việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp thì có chính sách quá là chung chung, cùng với cuộc sống của dân chúng có khoảng cách quá xa xôi, cho nên dù là luận chiến kịch liệt thế nào, cũng không khiến cho dân chúng chú ý nhiều cho lắm, cũng chính vì vậy cho nên cấp trên mới duy trì sự im lặng, cứ để luận chiến tiếp tục diễn ra.



Cấp trên ủng hộ việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, cũng muốn mượn cơ hội này để thấy được việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp sẽ được bao nhiêu học giả ủng hộ. Cấp trên phản đối việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp cũng là có ý tưởng tương tự, tranh luận đầu tiên bắt đầu từ Bắc Kinh, sau là có tỉnh Yến phản ứng đầu tiên, tỉnh thành khác cũng đã có dấu hiệu tham gia vào tranh luận.



Ở giai đoạn hiện tại, tranh luận đôi bên có thế lực xấp xỉ nhau, mỗi bên đều có nhân vật quan trọng của giới học giả ra mặt cùng tham gia tranh luận, nếu đơn thuần chỉ là hiện tượng giới học giả tranh luận với nhau, thì cũng là một chuyện tốt đáng để ăn mừng rồi. Chính trị trong sáng, mới có thể phát ra được tiếng nói khác nhau, mới có thể xuất hiện cục diện trăm hoa đua nở



Ở Bắc Kinh đã có Cốc lão lo liệu, Hạ Tưởng không cần phải lo lắng gì cả. Tuy rằng ở tỉnh Yến không có nhân vật đứng đầu có thể thống lĩnh, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, e là trọng trách sẽ đè lên vai hắn. Hắn lại không phải là người trong giới học giả, nhưng bởi vì nguyên nhân đang ở vị trí khá là quan trọng, lại bởi vì thân là học trò của Cốc Nho, nên trong mắt Diệp Thạch Sinh, hắn đã trở thành ứng cử viên không thể thay thế



Vừa phải chỉ đạo điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp của thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, vừa phải đạt đến cao độ trong tranh luận, tổ chức và sáng tác các bài viết để tranh luận, Hạ Tưởng cũng không biết rằng là do hắn may mắn hay là bất hạnh, làm ra được thành tích thì lãnh đạo hưởng, có sai lầm thì mình chịu.



Tuy nhiên như vậy cũng tốt, Hạ Tưởng cũng tin rằng với trí tuệ của hắn, sẽ không làm ra việc tốn công tốn sức mà chẳng được gì, hắn cũng cho rằng, trải qua kinh nghiệm quý giá kết hợp tranh luận với thực tiễn lần này, hắn sẽ thẳng tiến trên con đường, một lần nữa hướng tới một bước tiến lớn.



Ngày thứ ba, bản thảo của An Dật Hưng, Bành Mộng Phàm và Nghiêm Tiểu Thì đã được đăng tải trên Nhật báo tỉnh Yến, cho thấy tổ lãnh đạo có dấu hiệu lên tiếng bảo vệ danh dự của chính mình, chứng tỏ Diệp Thạch Sinh tiếp tục kiên định thực hiện việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, và cho thấy tranh luận có liên quan đến việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp tỉnh Yến, chính thức bắt đầu.



Hạ Tưởng ở văn phòng múa bút thành văn, nói về bước tiếp theo của phương hướng điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp ở thành phố Đan Thành và thành phố Bảo, đưa ra đề nghị có tính khả thi của suy nghĩ hôm trước của hắn



Cùng đồng thời tiến hành với sự miệt mài hăng hái chiến đấu của Hạ Tưởng là, trên hội nghị thường vụ Thành ủy thành phố Yến, vấn đề sắp xếp nhân sự của huyện An, cũng tiến vào giai đoạn đánh giá chính thức Text được lấy tại https://truyenfull.vn



Giống như Trần Phong đã dự đoán, sau khi Phương Tiến Giang đưa ra danh sách nhân sự của huyện An, Phó Tiên Phong đối với việc chọn người vào vị trí Bí thư và Chủ tịch huyện đã phát biểu ý kiến, đều tỏ vẻ đồng ý với việc đề cử Giang Thiên và Trương Kiện, nhưng đối với việc đề cử Chung Nghĩa Bình thì kiên quyết phản đối, hơn nữa y còn trình bày ra lý do phản đối.



- Đồng chí Chung Nghĩa Bình làm việc thật sự rất là chăm chỉ và nghiêm túc, trên hai cương vị tỉnh thành đã cống hiến không ít, theo lý thuyết nếu được đến cơ sở rèn luyện, trước tiên là làm từ vị trí Chủ tịch xã là thích hợp nhất, chờ vài năm sau có được kinh nghiệm công tác cơ sở, có thành tích nhất định, rồi đảm nhiệm vị trí Bí thư Đảng ủy, sau đó lại tiến tới vị trí ủy viên thường vụ, như vậy mới hợp quy tắc.



Phó Tiên Phong thản nhiên mà nhìn Trần Phong liếc mắt một cái



- Ở cuộc họp hội ý của bí thư, tôi đã thể hiện thái độ của tôi với Bí thư Trần, vì muốn bảo vệ sự công bằng, công khai và nguyên tắc không thiên vị của tổ chức khi đề bạt cán bộ, tôi cho rằng việc đề bạt đồng chí Chung Nghĩa Bình vẫn cứ nên làm như vậy cho thỏa đáng.



Trần Phong không nói lời nào, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn Lý Đinh Sơn liếc mắt một cái.
Trong ánh mắt Hà Giang Hoa hiện lên một tia tỏ ý không biết là chuyện gì, lập tức mở miệng nói:



- Tôi cũng tán thành tất cả để cử của ban Tổ chức cán bộ



Chỉ nói một câu liền vội vàng ngậm miệng lại, cũng không nói thêm lời nào.



Quả thực Phó Tiên Phong muốn phát cuồng lên, y cứ tưởng rằng dựa vào quan điểm chính trị và sự lên tiếng mạnh mẽ của y, nhất định có thể làm lay động phái trung gian, khẳng định có thể ngăn cản việc đề cử Chung Nghĩa Bình được thông qua. Hơn nữa y cũng chắc chắn Trần Phong và Hồ Tăng Chu sẽ không có thái độ xuất đầu lộ diện, đúng là cơ hội tốt nhất để đả kích dáng vẻ kiêu ngạo của Hạ Tưởng, ai ngờ rằng khi phái trung gian tán thành cùng y, thì cuối cùng không ngờ lại bị người một nhà hủy hoại mọi chuyện.



Đây là lần thứ hai trong hôm nay Phó Tiên Phong phát hỏa.



Chẳng qua lúc này đây y là đang tự giận chính mình, Đàm Long được lắm không ngờ lại là một tay rút củi dưới đáy nồi, sao lúc ấy chính mình lại ngu dại như vậy, không chú ý tới sự khác thường của Đàm Long? Còn quá tự tin, cho rằng Đàm Long nhất định sẽ hùa theo mình. Nghĩ lại mới thấy Đàm Long không nên ủng hộ việc đề cử Chung Nghĩa Bình, Chung Nghĩa Bình là người của Hạ Tưởng ông ta không thể không biết, quan hệ giữa Đàm Long và Hạ Tưởng cũng không phải mới bất hòa ngày một ngày hai, sao đột nhiên Đàm Long lại ủng hộ người của Hạ Tưởng tới huyện An đảm nhiệm chức vụ quan trọng?



Chắc chắn phải có chuyện gì trong đó rồi. Phó Tiên Phong suy nghĩ một chút tới tình hình gần đây, sau đó cân nhắc tình hình trước mắt, Phương Tiến Giang, Lý Đinh Sơn, Đàm Long và Hà Giang Hoa đều tỏ vẻ ủng hộ, mặc dù có y và Trần Ngọc Long, Hồi Vĩnh Nghĩa, Bạc Hậu Phát cùng nhau phản đối, hiện tại là bốn so với bốn, cục diện đang ngang hàng bế tắc, nhưng chớ có quên thái độ của Tần Thác Phu tuy rằng ba phải thế nào cũng được, nhưng Phó Tiên Phong cũng không ôm hy vọng nào với ông ta cả, quan trọng nhất chính là lão thần Trần Phong và Hồ Tăng Chu không tỏ rõ thái độ, bọn họ sẽ không xuất đầu lộ diện là không giả, nhưng lúc này tình thế rất tốt, không phải trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi sao?



Trong lòng Phó Tiên Phong than thờ một tiếng, tình thế tự nhiên chuyển đổi đột ngột, cục diện tốt đẹp bị hủy hoại chỉ trong chốc lát khiến y vô cùng đau đớn, chỉ có điều từ đầu đến cuối y không rõ chính là rốt cuộc là là mắt xích nào xảy ra vấn đề? Chẳng lẽ trong đó lại có thủ đoạn của Hạ Tưởng?



Tần Thác Phu nhìn vẻ mặt uể oải của Phó Tiên Phong thật không muốn đánh rắn giập đầu như kẻ vô lại mà có vẻ đăm chiêu nói:



- Tôi bỏ phiếu trắng là tốt nhất, quyền quyết định trao cho Bí thư Trần.



Trần Phong thầm mắng một câu đúng là tên cáo già, vừa rồi đùa giỡn như điên, bây giờ lại giả bộ là người tốt, hai bên đều không muốn đắc tội, cái tên Tần Thác Phu này, ai muốn coi khinh ông ta không có văn hóa thì đúng là chịu thiệt, tuy nhiên thân là Bí thư, nên cuối cùng tới thời điểm chủ trì đại cục thì cần phải đem khí phách nhân vật số một ra, tuy nhiên bởi vì Hồ Tăng Chu còn chưa lên tiếng, Trần Phong lại hỏi:



- Tăng Chu nói đi.



Hồ Tăng Chu đang buồn bực, sao mà tình hình đột nhiên lại thay đổi thế, tò mò thật là tò mò, thời khắc mấu chốt thì lập trường phải kiên định, phải nể mặt mũi Hạ Tưởng. Huống chi hiện tại mọi chuyện lại là ân tình thuận nước giong thuyền (làm ơn mà không tốn công sức), liền nói:



- Đồng chí Chung Nghĩa Bình có năng lực đảm nhiệm chức vụ Bí thư Đảng ủy xã Đán Bảo, tôi cảm thấy nên để một cơ hội trưởng thành cho người trẻ tuổi



Trần Phong thấy mọi chuyện chuyển biến tốt, liền lên tiếng kết luận:



- Hội nghị thường vụ lần này là một hội nghị dân chủ, mọi người thảo luận rất kịch liệt, phát biểu rất hay, cuối cùng ban Tổ chức cán bộ đã thông qua đối với việc đề cử nhân sự ở huyện An



Ở bên trong tiếng vỗ tay không mấy nhiệt liệt, việc sắp xếp nhân sự quan trọng trong một lần đã được kéo màn kết thúc như vậy.