Quan Thần

Chương 468 : Lĩnh vực mới của chính trị

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Đối với công việc bên ủy ban nhân dân, ông ta không có khả năng không nhúng tay. Nhúng tay quá nhiều, cũng sẽ khiến cho các cán bộ ủy ban bất mãn. Phạm Duệ Hằng thì hiểu rất rõ giữa ông ta và Diệp Thạch Sinh cần duy trì một sự cân bằng, mà điểm tựa cân bằng giữa bọn họ, chính là Hạ Tưởng.



Hạ Tưởng cấp bậc không cao, chỉ là cấp Cục, có thể nói trong trụ sở Tỉnh ủy không đáng nhắc tới. Nhưng chính là bởi vì hắn cấp bậc không cao mới có được nhiều khả năng để chu toàn giữa bí thư và Chủ tịch tỉnh, không cần giữ vững hàng ngũ. Bởi vì trong Tỉnh ủy, không một ai lại nghĩ rằng một cán bộ cấp Cục lại có trọng trách lớn đến thế. Cho nên dù hắn thuận lợi mọi mặt, thì mọi người chỉ coi đó là năng lực của hắn, mà không phải là chức vụ và quyền lực của hắn. Từ đó, Hạ Tưởng thành chỗ làm hài hòa giữa bí thư và Chủ tịch tỉnh, là nhân vật trung tâm của tổ lãnh đạo điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, thì rất là tiện để lui tới giữa Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng, trở thành cầu nối quan trọng trong quan hệ tế nhị giữa hai người



Cho nên khi Hạ Tưởng đến đây báo cáo công tác, đơn giản nhắc tới là hắn vừa đi ra từ văn phòng Bí thư Diệp. Phạm Duệ Hằng vui mừng mỉm cười, Hạ Tưởng là người thông minh, cũng sẽ rất biết nắm bắt chừng mực, sau này hắn sẽ đứng về phe ai là chuyện sau này, ít nhất bây giờ, hắn đáng để tin cậy.



Hạ Tưởng báo cáo xong công tác, còn nói ra tình cảnh lúc Bí thư Diệp đứng sửa bản thảo, cười nói:



- Bí thư Diệp thật sự là làm cho người ta cảm động, ước chừng đứng hơn mười phút mới sửa xong bản thảo. Tôi thấy ông ấy xem bản thảo của Phạm Tranh là lâu nhất, cũng rất tán thưởng tài văn chương của Phạm Tranh



Phạm Duệ Hằng cũng cười:



- Bí thư Diệp đứng sửa bản thảo, chính là tôn trọng tài văn chương đẹp đẽ của bài viết, là một tấm gương tốt. Nói không chừng về sau khi chuyện này được truyền ra ngoài, sẽ trở thành một câu chuyện được mọi người ca tụng. Bài viết của Phạm Tranh có thể lọt vào tầm mắt của Bí thư Diệp, cũng là phúc phận của nó, cũng chứng minh mấy năm nó ở thủ đô, không uổng phí học hành, không phụ tâm huyết của tôi đối với nó



Hạ Tưởng nghe ra ý ngoài lời của Phạm Duệ Hằng, nói:



- Tôi và Phạm Tranh nay là huynh đệ đồng môn. Cho dù không có quan hệ với Chủ tịch tỉnh Phạm, tôi và anh ta cũng là bạn bè tri kỉ. Qua một thời gian tôi phải lên thủ đô giao bài tập, nếu Phạm Tranh có rảnh, thì tôi và anh ta cùng đi thăm Cốc lão



Phạm Duệ Hằng nghe hiểu ý tứ của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng là nói, về sau mặc kệ Phạm Duệ Hằng có còn tại vị hay không, hắn cũng xem Phạm Tranh là đàn anh, chẳng khác gì một lời hứa hẹn dài lâu, trong lòng ông ta rất vui



Đối với việc để Phạm Tranh ra mặt tham dự tranh luận, Phạm Duệ Hằng suy xét cân nhắc xuất phát từ hai mặt. Một là Phạm Tranh nghiên cứu học vấn ở Viện Khoa học Xã hội, vừa hay biểu lộ thanh minh cho Chủ tịch tỉnh là ông ta. Phạm Tranh dùng thân phận học giả của Viện Khoa học Xã hội học tham dự tranh luận, mặc kệ người khác có biết y là con trai của Chủ tịch tỉnh hay không, cũng rất có lợi đối với thanh danh của Phạm Tranh. Hiện tại tranh luận là thời cơ tốt nhất để thành danh, không thể bỏ qua cơ hội hiếm có này. Hơn nữa Phạm Duệ Hằng cũng cho rằng, lần tranh luận này mặc dù có mục đích chính trị, nhưng đồng thời dẫn tới sự chú ý từ hai bên chính trị và giới học giả, cơ hội cực tốt, trước giờ chưa từng có. Nếu Phạm Tranh có thể mượn lần này mà thành danh, tất nhiên là tốt.



Hai là mặc kệ Phạm Tranh có thể mượn cơ hội này nổi danh hay không, đều rất có lợi đối với sự trưởng thành sau này của y, là một cơ hội rèn luyện khó mà có được. Dù sao Phạm Tranh đã quyết định sẽ nghiên cứu học vấn Viện Khoa học Xã hội, nhưng Viện Khoa học Xã hội lại không phải là chỗ hoàn toàn chỉ nghiên cứu học vấn, không tồn tại loại học giả không liên quan tới chính trị. Phạm Duệ Hằng cho rằng Phạm Tranh cũng không thích hợp theo chính trị. Nhưng chỉ cần sống trong xã hội, ai cũng không tránh được chính trị. Phạm Tranh ở Viện Khoa học Xã hội, kỳ thật vẫn là một loại biến tướng của chính trị



Mượn ảnh hưởng của học vấn lên chính trị để làm lối tắt lên làm quan.



Mặc dù Phạm Duệ Hằng rất là chán ghét Trình Hi Học, nhưng trong tiềm thức, ông ta vẫn hy vọng Phạm Tranh cuối cùng cũng sẽ thành nhân vật giống như Trình Hi Học, có thể lấy thân phận của một học gia kinh tế, đứng ra phát biểu quan điểm cá nhân đối với kế hoạch quốc gia đối với chính sách quốc gia, rất có khí khái để chỉ điểm cho nước nhà, làm một cố vấn kinh tế không vương miện



Hạ Tưởng nói những gì nên nói, bày tỏ thái độ cần bày tỏ, báo cáo công tác cần báo cáo, thì xin cáo từ




Hạ Tưởng mà biết, thì chẳng khác gì Diệp Thạch Sinh biết



Diệp Thạch Sinh cảm thấy hài lòng đối với kế sách ám độ Trần Thương (1) mà Hạ Tưởng đã dùng. Mỗi khi từ chỗ Trịnh Quan Quần có được một số mưu đồ bí mật của Thôi Hướng và Mã Tiêu, nghĩ tới việc Thôi Hướng còn tự cho là Trịnh Quan Quần là người của y, còn hao tâm tổn sức điều Trịnh Quan Quần qua đó, ông ta liền không kìm nổi cười lớn vài tiếng, không thể không khâm phục Hạ Tưởng thật đúng là người chu đáo biết xem xét thời thế lợi dụng sự khát khao của lòng người, ngay cả Thôi Hướng lăn lộn mười mấy năm trong quan trường nhìn người còn lầm, ngược lại không bằng Hạ Tưởng. Cũng không biết Hạ Tưởng đã dùng thủ đoạn gì, lại khiến cho Trịnh Quan Quần cam tâm tình nguyện mà đứng về phe hắn, đến khi đề bạt y Thôi Hướng cũng không bị để ý. Đúng là một người thấu tình đạt lý biết tùy cơ ứng biến T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m



1. Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương‎: Hàn Tín – Wikipedia tiếng Việt



Hạ Tưởng, quả thật là một nhân tài.



Tuy nhiên khi Trịnh Quan Quần mới tới ban Tuyên giáo tỉnh ủy. Thôi Hướng thì tín nhiệm y, nhưng Mã Tiêu luôn luôn đề phòng đối với y. Cho nên Trịnh Quan Quần cũng có hạn khi tiếp cận với bí mật giữa Thôi Hướng và Mã Tiêu. Y cũng không gấp, ngoài mặt vẫn rất phục tùng hết thảy sự sắp xếp, có kiên nhẫn có lòng tin rằng sự tín nhiệm của hai người sẽ tiến thêm một bước



Sự kiện phản kích của ba người Hạ Tưởng tạo nên tiếng vang cực lớn giữa nhóm chuyên gia và trong dân chúng, hoàn toàn vượt ra ngoài ý muốn của Thôi Hướng và Mã Tiêu. Hai người sau khi nhận được điện thoại từ sáng sớm, sắc mặt bắt đầu không ổn đến tận giữa trưa, mà điện thoại ban Tuyên giáo không ngừng reo vang, thì sắc mặt hai người càng ngày càng khó coi.



Thôi Hướng cũng không hề quay về văn phòng Phó bí thư của y, mà ở lì trong văn phòng Mã Tiêu, bàn bạc đối sách tiếp theo.



Hai người dưới tình thế khẩn cấp, cũng quên luôn việc cho Trịnh Quan Quần tránh đi, mà ở ngay trước mặt ông thương lượng làm sao để tổ chức chuyên gia phản kích lại, làm sao để chèn ép Hạ Tưởng. Bởi vì người chủ sự hiện tại của tổ lãnh đạo chính là Hạ Tưởng, nếu Hạ Tưởng phát sinh vấn đề trên kinh tế hoặc tác phong, Diệp Thạch Sinh sẽ bị bẻ gẫy cánh



- Hiện tại chèn ép trên chính trị là không có khả năng. Hạ Tưởng đang rất được ưu ái, chẳng những được ngưỡng mộ trước mặt Diệp Thạch Sinh, trước mặt Phạm Duệ Hằng cũng được tin tưởng tuyệt đối. Cả Bí thư và Chủ tịch tỉnh đều bảo hộ cho hắn, hơn nữa hắn đối nhân xử thế vừa cẩn thận vừa chu đáo, không để lại chỗ sơ hở nào



Thôi Hướng có vẻ rất rõ hiểu Hạ Tưởng, cẩn thận suy xét, chỉ cảm thấy Hạ Tưởng được bao bọc rất kỹ, hiện tại muốn xuống tay với hắn, vẫn là chưa tìm được chỗ có thể xuống tay



- Nếu hắn còn ở huyện An thì tốt rồi, ở huyện An, khẳng định sẽ không ở gần Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng đến vậy, cũng sẽ không để hắn làm tâm vật trung nhân trong tổ lãnh đạo như bây giờ. Vốn định đưa hắn đến Tỉnh ủy để mai một tài năng, kết quả trái ngược, hắn ngược lại càng gây sức ép càng lúc càng lợi hại, có áp chế cũng không được



Thôi Hướng nói không hối hận khi điều Hạ Tưởng đến Tỉnh ủy là giả. Kỳ thật y từ sớm đã có ý hối hận, chỉ vì lo ngại thể diện nên không muốn thừa nhận mà thôi. Hôm nay nói ra ngay trước mặt Mã Tiêu, cũng là lời than vãn bất đắc dĩ phát ra trong lòng y



Mã Tiêu nói:



- Phó Bí thư Thôi không nên đối với sự việc trước kia nhớ mãi không quên, đều đã qua rồi, có nói gì cũng vô dụng rồi, tốt nhất là cân nhắc bước tiếp theo làm cách nào để trừng trị Hạ Tưởng thì tốt hơn. Tiên Phong muốn lợi dụng Ngô gia đả kích Hạ Tưởng, việc đó đã trôi qua một thời gian. Đến nay vẫn chưa có manh mối, hơn nữa còn chưa chắc là giữa Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm thật sự có chuyện không, cứ thế chờ đợi cũng không phải là cách hay