Quan Thần

Chương 488 : Kiên định lập trường

Ngày đăng: 03:50 20/04/20


Nghĩ ngợi lung tung, Nghiêm Tiểu Thì tắm rửa sạch sẽ, sấy khô tóc, lau khô người rồi nhẹ nhàng từ trong phòng tắm đi ra ngoài căn phòng ánh đèn mờ ảo. Hạ Tưởng đã ngủ rất say, cô không quấn khăn tắm mà chỉ mặc quần lót, rón ra rón rén mà mò tới giường của mình, lặng lẽ không một tiếng động chui vào trong chăn, bất chợt cười.



Vừa rồi thật là khờ, nghĩ ngợi lung tung cái gì chứ? Mình là một người con gái tốt, người theo đuổi cũng nhiều, cần phải khiến hắn coi trọng mới được chứ? Hừ. Hắn đã là người có gia đình, làm sao mà mình lại còn ảo tưởng hắn với mình, thật phải làm như thế nào. Chẳng lẽ lại tự dưng biếu không cho hắn được món hời? Mình đi theo hắn, ngoài việc để hắn lấy đi cái quý giá nhất của mình ra, hắn còn có thể mang lại điều gì cho mình nữa?



Dù sao cũng không thể để cho hắn ta vớ được món hời được!



Suy nghĩ một hồi, Nghiêm Tiểu Thì chìm dần vào giấc ngủ.



Thực ra cô nào biết đâu rằng, Hạ Tưởng vẫn chưa ngủ. Chỉ có điều Hạ Tưởng biết rằng, không giả vờ ngủ cũng không được, nếu không hai người ở chung một phòng, anh một lời tôi một lời, nói qua nói lại nếu chẳng may ý loạn tình mê, cuối cùng giả biến thành thật thì phải làm sao? Hạ Tưởng không phải không chuẩn bị trước, bình tĩnh mà xem xét, có hai người hắn yêu sâu đậm nhất, một là Tào Thù Lê, một là Liên Nhược Hạm, mà Tiếu Giai có vị trí đặc biệt trong cuộc đời hắn, nói không có cảm tình, cũng có, nói là yêu, cũng không phải. Tiếu Giai giống như một giấc mơ của hắn. Không có chị từ bé nên hắn có cảm tình rất tốt với Tiếu Giai, cũng bị cơ thể của cô mê đắm. Có thể ở cùng một chỗ với Tiếu Giai, cũng như bù lại tiếc nuối của kiếp trước, nói tóm lại là không chỉ có cảm giác không thể quên được, mà thực sự có cả cảm xúc sâu đậm lúc hoạn nạn có nhau.



Sau khi có ba người phụ nữ trong đời, đối với những người phụ nữ khác, Hạ Tưởng cảm thấy khó mà có thể sống trong cảm giác yêu đương say đắm, cho dù bất chợt động lòng, cũng chỉ là một loại tình cảm nhất thời bình thường. Đương nhiên làm một người đàn ông bình thường, nhìn thấy người xinh đẹp như Nghiêm Tiểu Thì, lại cùng ở trong một phòng, phản ứng sinh lý là vô cùng bình thường, không có phản ứng mới là không bình thường. Hơn nữa nói thật, Hạ Tưởng cũng có kích động, khi hắn khép hờ hai mắt ở trong bóng tối, nhìn thấy Nghiêm Tiểu Thì mặc quần lót bước qua trước mặt hắn, cũng cảm thấy mạch máu sôi sục, tim đập nhanh hơn.



Làn da Nghiêm Tiểu Thì vừa trắng vừa đẹp, vừa tắm xong lại càng mềm mại, dưới ánh sáng mờ ảo, toàn thân lấp lánh hào quang lóng lánh mê người. Nhất là cặp đùi thẳng tắp và rắn chắc của cô, đôi vai xinh đẹp gầy yếu, chiếc eo nhỏ có thể một tay nắm giữ, lại có dáng người mặc dù không đầy đặn nhưng vô cùng cân xứng, nên lúc cô nhẹ nhàng đi qua, vòng eo vặn vẹo, cặp mông lay động, khiến cho người ta mơ màng tưởng tượng vô hạn.



Hạ Tưởng cũng rất không hứa hẹn mà có khát khao sinh lý.



Đâu đã có đó, con người đối nhân xử thế chính là nhờ có khả năng tự kiềm chế. Hạ Tưởng cũng không muốn bởi vì kích động nhất thời, lại gây phiền toái về sau. Khoảng cách giữa đàn ông và đàn bà có khi xa xôi, có khi lại gần trong gang tấc, quan hệ đột phá thường chỉ tồn tại trong nháy mắt. Lúc trước, có lẽ có thể thong dong bình tĩnh, sau đó, lại rất khó thản nhiên đối mặt. Giống như hắn và Mai Hiểu Lâm, đương nhiên hắn thì không có gì nhưng Mai Hiểu Lâm thì luôn luôn mất tự nhiên.



Ba mươi sáu kế, ngủ là kế tốt nhất. Hạ Tưởng liền không nghĩ ngợi nữa. Dù sao Nghiêm Tiểu Thì cũng không phải người bình thường, một khi dính vào, về sau rất khó có thể chia lìa, coi như chưa có gì xảy ra. Có câu rằng nói cho cùng, lên núi thì dễ xuống núi mới khó, quả thật nói một cách khác cũng rất đúng, lên giường thì dễ xuống giường mới khó.



Hạ Tưởng lại nghĩ tới buổi diễn thuyết ngày mai, việc quan trọng nhất trong đầu, liền thật sự từ từ đi vào giấc mộng đẹp.



Một đêm không nói chuyện quả thật không nói chuyện thì đã tốt, cũng sẽ không có việc gì từ nay về sau. Lúc Hạ Tưởng đang ngủ say, đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại di động làm bừng tỉnh. Trong mơ màng hắn quên mất mình đang ở đâu, đứng dậy trả lời di động, là điện thoại của Vệ Tân gọi tới.



- Này, kế hoạch thay đổi, Mike có việc khác quan trọng hơn, không thể sắp xếp thời gian, anh ta muốn hỏi ý kiến của anh, chính thức ký kết hợp đồng trước hay là để sau?



Thói quen của mỗi người không giống nhau, thói quen của Hạ Tưởng là gặp vấn đề lớn, thích đi lại suy nghĩ. Hắn liền đứng dậy, đi giầy rồi đi qua đi lại ở trong phòng, suy nghĩ một chút lại hỏi:



- Ký trước mấy ngày? Nếu mà để sau, thì là bao lâu?



- Nếu trước, thì ký trong vòng 3 ngày. Nếu ký sau, ít nhất nửa tháng sau.



Giọng nói hơi khàn khàn của Vệ Tân từ nước ngoài truyền về, cũng rõ rệt giống như đang thì thầm bên tai Hạ Tưởng.



Hạ Tưởng trong nháy mắt cảm giác thời gian và không gian hỗn loạn.



Sau nửa tháng thì rất lâu, mà hiện tại là tháng 9, ký kết hợp đồng trong vòng ba ngày, tương đương với sớm hơn một tuần so với kế hoạch ban đầu. Mà quảng cáo rượu nhà máy Tương Đài ở đài CCTV là ngày 15, ở giữa có một khoảng thời gian trống, dựa theo kế hoạch của hắn, ngày 10 ký hợp đồng với Mike, ngày 15 sẽ phát quảng cáo rượu Tương Đài trên kênh CCTV, ngày 16 sẽ đăng bài báo phản bác trên cả Quốc gia nhật báo và Nhật báo tỉnh Yến để tạo thanh thế. Đồng thời cử hành cuộc họp báo tại tỉnh Yến, lên giọng tuyên bố việc điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp đạt được thành công bước đầu, phản kích một lần quan trọng mạnh nhất. Hai bút cùng vẽ thì mới định được thắng bại.



Nhưng đột nhiên tình hình lại thay đổi, nếu ký hợp đồng trước, khó tránh khỏi sẽ không để lộ tin tức, chỉ cần có thông tin phong thanh truyền ra, thì sẽ không thể đạt được hiệu quả bất ngờ. Không có bất ngờ, thì khó mà đạt được tác dụng cảnh cáo đám người Trình Hi Học.
Dĩ nhiên, có phải đại học Trung Sơn do áp lực trên phương diện nào đó mà làm hay là đại học Trung Sơn quả thật thật lòng muốn Trình Hi Học làm chiêu bài cho đại học Trung Sơn, thì không thể biết được. Tóm lại, đại học Trung Sơn vì buổi diễn thuyết lần này có thể hao tổn tâm huyết, nhân lực và tài lực cũng không đủ hoàn vốn, cố gắng tổ chức được buổi diễn thuyết này cũng coi như là thành công lớn nhất và ảnh hưởng sâu rộng nhất của đại học Trung Sơn.



Khi mấy người Hạ Tưởng tới, trong hội đường đã đầy người ngồi. Dưới sự dẫn dắt của Lý Hoa, mấy người đi vào từ cửa bên hông, ngồi không quá xa hàng ghế đầu, đại khái trong 10 hàng ghế đầu tiên, vừa có thể nhìn rõ nhất cử nhất động của người trên bục giảng, nếu đặt câu hỏi, cũng rất dễ dàng khiến người trên đài thấy rõ mặt. Hạ Tưởng cũng thắc mắc Lý Hoa có thể dẫn bọn họ đến chỗ ngồi ngay giữa 10 hàng đầu tiên, ở ngay trung tâm mọi hoạt động lớn, vị trí coi như không tồi, có thể thấy được sư mẫu cũng là nhân vật rất có ảnh hưởng ở đại học Trung Sơn. Không ngờ Lý Hoa đắc ý nói ra sự thật, khiến Hạ Tưởng dở khóc dở cười.



- Giảng viên bố trí chỗ ngồi quan hệ không minh bạch với một nữ học trò của ông ta, bị cô phát hiện. Cô còn chưa kịp mở miệng dọa ông ta là sẽ nói cho gia đình ông ta, ông ta đã sợ tới mức lập tức sắp xếp cho cô mấy vị trí tốt, tùy cô chọn lựa.



Hạ Tưởng liền vô cùng thông cảm mà liếc mắt nhìn Cốc lão một cái, nghĩ thầm rằng có người vợ như thế, Cốc lão thật là đáng thương. Không ngờ Cốc lão vẻ mặt thản nhiên, không hề tỏ vẻ cảm thấy tỉnh ngộ hối hận, ngược lại dường như không có việc gì nói:



- Nói thật là nếu lão giáo sư Vương có một nửa cơ trí của cậu thì ông ấy cũng sẽ không vi phạm vấn đề tác phong sinh hoạt. Đáng tiếc, già rồi, tuổi già khó giữ được khí tiết, bị một cô bé hơn 20 tuổi kéo xuống nước.



- Không trách ông giáo, mà trách cái cô nữ nghiên cứu sinh kia.



Lý Hoa trái lại suy nghĩ rất anh minh về việc này:



- Hiện tại nữ sinh viên, nữ nghiên cứu sinh đều rất tùy tiện, vì bằng cấp vì thành tích, việc gì cũng đều làm được. Cho nên em phải giám sát chặt chẽ anh một chút, đàn ông là động vật không đáng tin nhất trên thế giới, nhất là ở trước sắc đẹp quyến rũ của phụ nữ, gần như không có khả năng phòng ngự!



Thật sự là lập trường bất đồng, cách giải quyết vấn đề cũng bất đồng. Sư mẫu đứng trên lập trường giảng viên công kích nữ học trò, nhưng xem ra trong dư luận xã hội, cũng là do đạo đức của giảng viên không có, nên nữ học trò đều bất đắc dĩ hiến thân.



Sự thay đổi từ giảng viên đến một động vật, từ lúc bắt đầu cho tới hiện tại, cũng là việc phải mất vài năm.



Tuy nhiên câu nói kết luận cuối cùng rất chủ nghĩa duy tâm, Hạ Tưởng nhớ tới lập trường kiên định của hắn tối hôm qua, không khỏi đắc chí mà liếc mắt nhìn Nghiêm Tiểu Thì một cái. Nghiêm Tiểu Thì cũng đang lén nhìn Hạ Tưởng, bị hắn liếc mắt một cái hiểu ra, biết hắn lại nghĩ tới sự việc mờ ám ngày hôm qua, lập tức mặt ửng hồng, vội vàng quay đi, tim đập như đánh trống.



May là Phạm Tranh đang chăm chú nhìn nhân viên công tác đi qua đi lại trên khan đài, dáng vẻ ưu tư thâm trầm, không chú ý tới vẻ khác thường của Nghiêm Tiểu Thì, nếu không y chắc chắn sẽ hiểu và sinh nghi.



Lý Hoa giải thích mấy câu rồi đi, bà còn có việc gấp. Lý Hoa vừa đi, Cốc lão đã thở phào một cái, thở dài:



- Sư mẫu của cậu là người có con mắt tinh đời nhất mà tôi từng thấy, trực giác của bà ấy có khi sẽ khiến cho người khác cảm giác sởn tóc gáy.



Hạ Tưởng hoàn toàn có thể hiểu được hoàn cảnh và cảm xúc của Cốc lão, nhưng lại nghĩ không ra lời an ủi tốt nhất, đành phải chuyển đề tài, hỏi:



- Lý luận của Trình Hi Học, có bao nhiêu khả năng trong sinh viên?



Cốc lão vừa nghe lời này, lập tức nhíu mày:



- Suy nghĩ của sinh viên chưa chín chắn, dễ dàng cấp tiến, Trình Hi Học đúng là nhìn trúng điểm này, mới có ý mượn tổ chức diễn thuyết, dung nhập hệ thống lý luận của ông ta vào sinh viên. Chỉ cần có phương pháp thích đáng, sinh viên rất dễ bị ông ta cổ động và mê hoặc. Cho nên tổ chức diễn thuyết, đúng là sự thông minh của ông ta.



- Em cũng hiểu được ông ta quả thật là người có thủ đoạn, không những xác thực được có thực học, lại vừa tuyên truyền cho chính mình, đồng thời lại khoác áo khoác học giả, lấy chiêu bài nghiên cứu thảo luận, tính mê hoặc rất lớn. Nếu ông ta chủ động tổ chức buổi diễn thuyết ở tất cả các trường đại học có uy tín trong nước, thì lý luận của ông ta sẽ mê hoặc không ít người. Em cho rằng, Cốc lão cũng có thể đứng ra tổ chức diễn thuyết, cũng liên hệ các giáo sư đại học lớn, hướng sinh viên tuyên dương lý luận kinh tế của thầy, thiết lập lại trật tự.