Quan Thần

Chương 648 : Che mắt người

Ngày đăng: 03:53 20/04/20


Trịnh Nghị thấy Cảnh Thâm nói đi là đi, y không còn thế dựa liền không dám nói thêm nữa. Hạ Tưởng gọi Tiếu Côn qua một bên, lại nói với Hắc lão tam:



- Đi, xin lỗi anh Trịnh



Hạ Tưởng nói chuyện, Hắc lão tam không dám không nghe, nhưng gã lại hỏi thêm một câu:



- Anh Trịnh nhất định phải đền xe, làm thế nào?



- Anh ta muốn đền, cậu không lấy thì không nể mặt có phải không?



Hạ Tưởng trừng mắt liếc nhìn Hắc lão tam một cái.



Hắc lão tam ngầm hiểu:



- Ngài nói đó nha



Hắc lão tam rất có bài bản mà xin lỗi Trịnh Nghị, Trịnh Nghị thấy Hắc lão tam chịu thua, liền rộng lượng mà thể hiện ra mặt tiền nhiều thế lớn của y. Kết quả Hắc lão tam liền rất không khách khí mà nhận chìa khóa xe, đổi xe với Trịnh Nghị



Trịnh Nghị đem chìa khóa xe giao cho nhân viên bán hàng đi cùng của tiệm 4S:



- Giúp tôi sửa lại



Sau đó lại vẻ mặt đắc ý mà nói với Cổ Ngọc



- Thế nào, Cổ Ngọc, vừa lòng hay không?



- Vừa lòng



Cổ Ngọc gật đầu, bộ dáng rất khôn ngoan



- Bây giờ anh có thể đi rồi, tôi còn có việc muốn nói với Hạ Tưởng



Trịnh Nghị phẫn nộ mà đi, đi ra rất xa còn quay đầu nhìn Cổ Ngọc đứng bên cạnh Hạ Tưởng, đang khẽ nói gì đó, trong lòng y cháy lên ngọn lửa ghen tị



Hạ Tưởng nói với Tiếu Côn mấy câu, dặn dò vài câu, bảo y sau này làm người làm việc cho tốt, cố gắng giảm một chút những thứ loè loẹt



Tiếu Côn đã nhận thức được sức ảnh hưởng kinh người của Hạ Tưởng, lại cộng thêm y vốn đã tâm phục khẩu phục đối với Hạ Tưởng, càng đối với Hạ Tưởng là nói gì nghe nấy. Tuy nhiên cuối cùng y cũng đã lấy hết dũng khí, nhỏ giọng mà nói một câu:



- Lãnh đạo, em hỏi thêm một câu, chị em tuổi cũng không còn nhỏ, chị ấy vẫn luôn muốn có đứa con, em cũng muốn làm cậu rồi…



Một câu nói gợi lên tâm trạng của Hạ Tưởng, Tiếu Giai là người phụ nữ đầu tiên trong kiếp này của hắn, nhưng hiện tại lại là người phụ nữ cách xa hắn nhất, hắn cũng cảm thấy thẹn trong lòng, cũng không nói gì, chỉ là từ từ gật đầu



Trên đường trở về, trong xe có thêm một người, Cổ Ngọc



Cổ Ngọc muốn đi theo Hạ Tưởng, bảo Hạ Tưởng tiễn cô về nhà. Trên đường, cô líu ríu nói không ngừng, Hạ Tưởng không có tâm nghe cô nói gì, trong lòng trước sau đang nghĩ về Tiếu Giai một mình cô độc



Cuối cùng Cổ Ngọc không thể nhịn được nữa mà hướng Hạ Tưởng hô một tiếng:



- Hạ Tưởng, anh quá đáng rồi, có được em thì không coi em ra gì, có phải hay không?



Hạ Tưởng lập tức bừng tỉnh, mỉm cười:



- Em la cái gì, có phải muốn tất cả mọi người đều nghe thấy?
- Tôi không có ý kiến



Hạ Tưởng nói rất rõ ràng, hắn phải thừa nhận sự sắp xếp của Phó Tiên Phong áo tiên không thấy vết chỉ khâu (kít mít không chút kẽ hở), làm cho người ta không tìm ra được tất xấu nào, cũng tìm không ra lý do phản đối, phản đối đề danh Lý Hàm thì coi như phản đối Diệp Thạch Sinh



- Tôi phục tùng sự sắp xếp của Bí thư Diệp



Phó Tiên Phong ánh mắt chớp động, không khỏi nhìn thêm Hạ Tưởng vài lần, thầm đoán, Hạ Tưởng là nhìn ra mưu kế của y, vẫn là vừa nghe thấy Diệp Thạch Sinh gật đầu, thì ngay cả ý phát biểu ý kiến cũng không có? Hạ Tưởng từ khi nào kính trọng bí thư tỉnh ủy như vậy? Hắn trước đây đối với Cao Thành Tùng rất không khách khí, liên kết với Tống Triêu Độ, không hề do dự mà đánh cho Cao Thành Tùng không thể trở mình



Phó Tiên Phong đoán không ra ý tưởng đích thực của Hạ Tưởng, tuy nhiên thấy Hạ Tưởng vẻ mặt mỉm cười, tươi cười rất thành khẩn, ánh mắt rất trong suốt, trong nháy mắt khiến y cũng sinh ra một ảo giác, Hạ Tưởng thật đúng là một đứa không tồi, đáng tin cậy.



Sau đó lập tức tỉnh táo trở lại, thầm cảnh báo cho chính mình, dù sao cũng đừng bị biểu hiện giả dối của Hạ Tưởng lừa gạt, không nhất định có bao nhiêu người bị nụ cười vô hại của Hạ Tưởng hại thảm rồi



- Ý của bí thư Diệp, vẫn chưa truyền đạt cho bí thư Trần, cậu xem có phải do cậu ra mặt nói một tiếng với bí thư Trần thì tốt hơn hay không?



Phó Tiên Phong lại thử thăm dò hỏi một tiếng.



- Được, không thành vấn đề



Hạ Tưởng trả lời vẫn như cũ vô cùng lưu loát



Phó Tiên Phong cũng sẽ không do dự nữa, dứt khoác tung ra bom tấn:



- Bí thư Diệp còn cho rằng do Khâu Tự Phong đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy là thích hợp



Hạ Tưởng mặc dù sớm đoán được ý đồ hôm nay tới đây của Phó Tiên Phong, cũng mò ra tám chín phần đối với ý đồ của Phó Tiên Phong, nhưng mà chính tai nghe thấy y nói ra từ bỏ cạnh tranh người chọn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, vẫn là trong lòng vui vẻ, cách làm của Phó Tiên Phong cùng những gì hắn nghĩ hoàn toàn giống nhau, nắm nhỏ bỏ to, rút lui khỏi cạnh tranh Trưởng ban Tổ chức để đổi lấy sự đồng tình và thiện cảm của Diệp Thạch Sinh, đồng thời mượn đề danh người của Diệp Thạch Sinh, không để cho Trần Phong và Hồ Tăng Chu hay bất kỳ người nào mượn cơ hội sắp xếp người của mình tới quận Hạ Mã lần nữa



Phải thừa nhận, trí tuệ chính trị của Phó Tiên Phong quả thật có không ít tiến bộ



Hạ Tưởng gật gật đầu, vẻ mặt cười yếu ớt:



- Bí thư Diệp nhìn xa trông rộng, quyết định của ông ấy luôn luôn chính xác mà anh minh.



Phó Tiên Phong cẩn thận đánh giá Hạ Tưởng vài lần, ý đồ từ trên mặt Hạ Tưởng phát hiện ý tưởng thật của hắn, nhưng sau khi nhìn vài lần, Phó Tiên Phong bất đắc dĩ mà lắc đầu, Hạ Tưởng rất có thể đóng kịch, vẻ mặt của hắn chân thành, thái độ đoan chính thật sự là một chút tật xấu cũng làm cho người ta tìm không ra



Chẳng lẽ Hạ Tưởng đối với y từ bỏ cạnh tranh người chọn làm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, một chút ý tưởng cũng không có? Phó Tiên Phong sửng sốt trong chốc lát, lại tùy ý mà mỉm cười:



- Tin tức này, có phải cũng do cậu truyền đạt cho Chủ tịch tỉnh Phạm biết càng tốt hơn hay không?



Hạ Tưởng nâng ly rượu lên:



- Kính bí thư Phó một ly



Phó Tiên Phong rất nể tình mà uống một hơi cạn sạch, Hạ Tưởng cũng là uống đến giọt rượu cuối cùng



- Tôi sẽ theo sự thật mà nói rõ với Chủ tịch tỉnh Phạm, xin bí thư Phó yên tâm



Đặt ly rượu xuống, Hạ Tưởng tỏ rõ thái độ



Phó Tiên Phong ha hả cười:



- Tôi thích nhất người sảng khoái, nói chuyện làm việc chính là khiến người ta yên tâm. Sau cùng tôi hỏi thêm một câu, cậu đối với Lý Hàm nhập gánh có ý kiến gì?