Quan Thanh

Chương 107 : Ban tổ chức cán bộ có ẩn ý

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


An Tại Đạo nhẹ nhàng đỡ Mạnh Cúc yểu điệu như một bức tranh rời khỏi Cúc Lan Tiểu Trúc đi về hướng Đại học Yến Sơn. Đột nhiên, hắn mơ hồ phát hiện phía sau lưng hai người dường như có ánh đèn flash lóe lên. Hắn dĩ nhiên nhạy cảm với loại ánh sáng này, quay đầu lại, nhưng sau lưng không một bóng người, đường cái vẫn như trước ken cứng xe cộ qua lại.



Hắn giật thót mình, nhưng cũng không quá để ý, có lẽ là trùng hợp, tiếp tục dìu Mạnh Cúc đi vào Đại học Yến Sơn. Nhưng đúng lúc đó, Mạnh Cúc nhẹ nhàng đẩy An Tại Đào ra, trên gương mặt khôi phục vẻ lãnh đạm như băng đã thành cố hữu của mình.



Ai Tại Đào cười, biết cô không muốn bị người đàm tiếu, liền dừng lại:



- Cô… đến nơi rồi!



Mạnh Cúc chậm rãi quay đầu nhìn An Tại Đào, đôi mắt sáng nhìn chăm chăm vào hắn, chợt bật cười khanh khách:



- Kêu tôi là chị, gọi là chị Cúc. Từ lúc này, chị là chị của hai người.



An Tại Đào thở dài, do dự một chút, liền gọi:



- Chị Cúc!



Mạnh Cúc cười giòn tan, uyển chuyển đi vào Đại học Yến Sơn, một trận gió lạnh thổi qua, vạt áo khoác của cô bay lên. Cô duyên dáng bước đi, hai tay vung vẩy, dung nhan xinh đẹp như tiên giáng trần không vướng chút buồn đau.



Vài sinh viên nam đi qua, không khỏi ngẩn ngơ, liên tục tìm cách bắt chuyện:



- Chào Mạnh giáo sư!
Dừng một chút, lão Phùng nói tiếp:



- Khóa học Thanh niên ưu tú cấp tỉnh này, lãnh đạo Trung ương cực kỳ chú trọng. Lãnh đạo Ban tổ chức Trung ương và Trường Đảng Trung ương yêu cầu các đồng chí trong thời gian ở trường sẽ tập trung bồi dưỡng kiến thức, thay đổi tác phong làm việc, giao lưu trao đổi kinh nghiệm, một bước nâng cao năng lực công tác và phẩm chất chính trị.



Khóa huấn luyện đối với An Tại Đào mà nói, trên cơ bản chẳng khác nào lãng phí thời gian. Nội dung học tập đơn điệu, đơn giản chia làm ba khối: một là đổi mới quan niệm, hai là kiến thiết bộ máy đảng viên trong sạch, ba là kiến thiết nông thông.



Nhóm học viên trên cơ bản vào Trường Đảng Trung ương đều ở ký túc xá. KTX điều kiện cũng không quá tệ. Ở cùng phòng với An Tại Đào là một thanh nhiên đến từ Lục Đảo. Hình như người này ở thủ đô có người nhà, nên anh ta để hành lý trong phòng nhưng không ngủ lại. Mỗi ngày tan học đều tìm cách trốn ra ngoài Trường biệt tăm biệt tích. An Tại Đạo không những không quản mà còn mừng vì được yên tĩnh.



Lễ khai giảng chấm dứt, đêm đó, hắn gọi điện thoại đến Hạ gia, nói chuyện với Hạ Thiên Nông một lúc về sự đặc biệt của khóa học lần này. Hạ Thiên Nông thấy tính chất đặc biệt của khóa học cũng hơi ngạc nhiên. Nhưng không nói gì thêm, chỉ dặn dò An Tại Đào phải quý trọng cơ hội, ngoài việc học tập, còn phải tận dụng cơ hội quan hệ với các học viên khác. Vì tương lai của mình chính trong quan trường.



Kỳ thật, hợn một tháng thì học được cái gì chứ? Đơn giản chính là lấy tiếng. Học không phải thực chất mà là thái độ, hoặc nói cách khác, là một thủ đoạn của Ban tổ chức Trung ương để bồi dưỡng cán bộ nguồn của chính mình, cũng chẳng khác nào cuộc thi đình xưa kia của vương triều phong kiến. Qua sự xét duyệt của các lãnh đạo, anh tự khắc trở thành môn sinh đệ tử của người đó.



Hạ Thiên Nông do dự một hồi, rồi quyết định gọi cho Đỗ Canh. Ông thực sự cũng không biết chính xác Đỗ Canh gửi An Tại Đào tham gia khóa học lần này là cố ý hay chỉ là ngẫu nhiên?



Đỗ Canh mỉm cười trong điện thoại, không giải thích mà chỉ nói bâng quơ vài câu, rồi dặn dò Hạ Thiên Nông phải nhắc nhở An Tại Đào tận dụng cơ hội. Hạ Thiên Nông buông điện thoại, trầm ngâm một chút, nhìn Thạch Thanh đứng bên cạnh cười đầy ẩn ý:



- Bà Thạch, khẳng định là Ban tổ chức Tỉnh ủy… Có vẻ như vị thân gia này của chúng ta rất quan tâm đến An Tại Đào…