Quan Thanh

Chương 231 : Quân bài chưa lật của Vi Chi Kiến

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


An Tại Đào nhíu nhíu mày. Hắn không hiểu gì về pháp luật, cũng không quen biết gì Vi Chi Kiến, không muốn dính vào chuyện này. Hơn nữa, Vi Cương tham ô là sự thật, Tôn Cốc lại cắn không buông, hắn chính là có muốn quản cũng quản không được.



Hắn trong lòng không kiên nhẫn, nhưng trên mặt lại thể hiện sự thân thiết và ôn hòa, ha hả cười:



- Lão Vi à, ông không cần gấp gáp, có chuyện gì từ từ nói. Tôi không hiểu rõ về pháp luật, nhưng tôi thấy, hay là bảo Vi Cương tự đi đầu thú đi, như vậy cũng có thể được khoan hồng một chút. Đương nhiên, chế độ là do con người đặt ra, tôi sẽ bớt chút thời gian đến nói với Bí thư Tôn một câu. Dù sao lão Vi cũng là đồng chí lão thành, có thể chiếu cố thì cũng nên chiếu cố một chút.



Thấy An Tại Đào tuy răng ngoài miệng nói rất hay, nhưng kỳ thực cũng đều một giọng điệu như Hạ Canh, hẳn là không muốn quản chuyện này.



Vi Chi Kiến cảm thấy sợ hãi tột đô, hai đầu gối chợt khuỵu xuống trước mặt An Tại Đào, giọng khàn khàn nói:



- Phó bí thư An, xin ngài giúp cho. Chỉ cần ngài giúp cho lão Vi bảo vệ con trai miễn bị khởi tố thì cả đời lão Vi này sẽ dành để báo đáp Phó bí thư An.



An Tại Đào trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ: "Ông lấy cái gì báo đáp tôi? Tôi như thế nào mà lại cần tới ông báo đáp? Loại cố tình phạm pháp này, rủi ro quá lớn, tôi sao lại có thể vì một người chưa từng qua lại mà chấp nhận rủi ro như vậy?"



Nhưng trên mặt hắn cũng là nụ cười khổ, vội vàng đỡ Vi Chi Kiến lên:



- Lão Vi, ông sao lại làm như thế? Phải tin tưởng tổ chức, tin tưởng Huyện ủy chứ. Tình huống của ông, tôi nghĩ lãnh đạo sẽ cân nhắc kỹ càng.



Nét mặt già nua của Vi Chi Kiến đỏ lên, lồng mày giật giật, miệng co rúm lại, mặc cho An Tại Đào nâng thế nào cũng không chịu đứng dậy. Ngay khi An Tại Đào cảm thấy có chút phiền hà, ông ta đột nhiên run giọng nói nhỏ bên tai An Tại Đào một câu:



- Phó bí thư An, đã tới nước này rồi, tôi cũng không biết làm thế nào cho phải. Chỉ cần ngài có thể bảo vệ được con trai Vi Cương của tôi, tôi sẽ báo đáp đại ân này. Ngài có biết thời gian trước ở Quy Ninh có một nữ sinh tên Tôn Hiểu Đan bị cưỡng hiếp đến mang thai không?



An Tại Đào sắc mặt đột nhiên biến đổi, hít một ngụm khí lạnh, nhanh chóng ngồi xuống sofa.



Vi Chi Kiến nhẹ giọng nói, thanh âm càng ngày càng nhỏ, ông ta cuối cùng gần như là cắn răng dứt khoát nói:



- Phó bí thư An, tôi biết ngài tương lai khẳng định muốn lên làm Chủ tịch Huyện. Nếu ngài chịu giúp tôi, lão Vi này sẽ dùng cả đời để đấu tranh với Tôn Cốc đến cùng.



Chân mày An Tại Đào chợt giật giật, đột nhiên trầm giọng nói:



- Lão Vi, tại sao ông không đi tìm Bí thư Tôn? Ông đem chuyện này nói với Bí thư Tôn một câu, không chừng...



Vi Chi Kiến căm giận cắn môi, sắc mặt vì kích động mà có chút méo mó:



- Tôn Cốc đối nhân xử thế như thế nào tô biết rất rõ. Nếu y biết tôi đang nắm tóc của y thì nhất định sẽ làm thịt tôi. Tôi tuy rằng không sợ, nhưng tôi còn có vợ con, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ thì tôi thực sự không muốn làm như vậy.



Vi Chi Kiến lập tức nhớ đến nét mặt cao ngạo vừa rồi của Tôn Cốc, trong lòng dâng lên cảm giác phẫn nộ, hai vai đều run lên.



An Tại Đào thản nhiên cười cười:



- Vậy sao ông lại muốn nói với tôi? Kỳ thực, kể cả ông có nói cho tôi biết những chuyện này, tôi cũng chưa chắc đã giúp được ông.



Khuôn mặt Vi Chi Kiến lập tức co giật một chút, chuyện vừa rồi ông ta nói với An Tại Đào chính là quân bài chưa lật cuối cùng. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không nói lộ ra. Một khi đã nói ra, ông ta với Tôn Cốc nhất định sẽ đến bước đường không phải anh chết chính là tôi mất mạng. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn



Nhưng chỉ cần có thể bảo vệ con trai mình, chính mình dù sao cũng đã hơn 50 tuổi, sinh mạng chính trị cũng đã đến cuối cùng rồi.



Vi Chi Kiến chăm chú nhìn An Tại Đào, trong lòng chờ đợi. Ông ta sở dĩ tiết lộ cho An Tại Đào quân bài cuối cùng này của mình, đương nhiên là muốn lợi dụng An Tại Đào. Ông ta thấy, An Tại Đào khẳng định là hận không thể nhanh chóng nhìn thấy Tôn Cốc rớt đài, sau đó Hạ Canh tiếp nhận vị trí Bí thư của Tôn Cốc, An Tại Đào tiếp nhận vị trí của Hạ Canh làm Chủ tịch Huyện.



Đương nhiên, cũng không phải chỉ một mình Vi Chi Kiến nghĩ như vậy, trong huyện có rất nhiều cán bộ trung tầng đều có ngờ vực vô căn cứ như vậy.



An Tại Đào trong lòng cười lạnh: "Ông là muốn lợi dụng tôi sao? Ha ha, thủ đoạn của Vi Chi Kiến ông vẫn còn kém lắm. Cùng tôi chơi trò kích động thì ông vẫn còn thua xa".




Nhìn thấy bàn tay đang giơ đến của An Tại Đào, Tôn Cốc ngẩn ra, cảm thấy có chút quái dị, nhưng y là Bí thư huyện ủy, tất nhiên là không thể thất lễ, liền vội vàng nắm chặt tay An Tại Đào, cười ha hả:



- Xem ra Phó bí thư An hôm nay tâm tình rất tốt. Ừ, tâm tình tốt thì công tác mới nhiệt tình. Tốt lắm!



An Tại Đào cười cười, liền ngồi xuống.



Đồng Hồng Cương ngồi ở một bên, trong tay nắm chặt bút máy, ánh mắt hâm mộ nhìn sang phía An Tại Đào. Y biết, các Ủy viên thường vụ từ cách gọi "Phó bí thư Tiểu An" đổi thành "Phó bí thư An", điều này có ý nghĩa rằng An Tại Đào đã đường đường chính chính cùng đứng trên một vũ đài với Tôn Cốc và Hạ Canh.



Tại quan trường huyện Quy Ninh này, An Tại Đào xếp không tới vị trí thứ ba. Bởi vì bộ máy huyện ủy có tới hai Phó bí thư Huyện ủy. Mà phân biệt một chút, Phó bí thư Huyện ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh khẳng định cũng xếp trước hắn.



Nhưng nếu bàn về lợi ích thực tế và thực quyền thì dưới Tôn Cốc và Hạ Canh, An Tại Đào tuyệt đối xếp vị trí thứ ba. Tuy rằng khu kinh tế mới Tư Hà vừa mới thành lập, nhưng có địa bàn là ba xã, thị trấn, lại được Thành phố mạnh mẽ ủng hộ, đây gần như là tiểu vương quốc tách biệt với Huyện Quy Ninh. Có thể chủ quản khu kinh tế mới này, quyền lực và địa vị chính trị kỳ thực không kém Hạ Canh là mấy.



Quan trường là như vậy, quyền lực lớn bao nhiêu thì địa vị lớn bấy nhiêu. Điểm này có chút giống giang hồ, thân thủ cao sẽ có địa vị cao.



Tôn Cốc hiển nhiên không quá hứng thú với Hội nghị thường vụ hôm nay. Tình hình sắp xếp cơ cấu lãnh đạo và thành viên của khu kinh tế mới cơ bản đã được thành phố gật đầu tán thành, hội nghị thường vụ huyện ủy chỉ thông qua một chút, đơn giản chỉ là cho đúng trình tự. Y cho dù là bất mãn cũng sẽ không dám công khai chống đối lại lãnh đạo thành phố.



Hơn nữa, y cũng muốn an bài được một vài người vào đơn vị cấp 2 của Khu kinh tế mới. Ra ngoài ý liệu của y chính là, An Tại Đào không "chống đối" như trước mà lại ngầm đồng ý.



Tôn Hiểu Linh đại diện cho khu kinh tế mới tuyên đọc trước Hội nghị danh sách cán bộ trong cơ cấu, chỉ đợi Hội nghị thường vụ thông qua. Tiếp tục chờ văn kiện bổ nhiệm của Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy là có thể chính thức đi nhậm chức.



Lão Lộ, Lương Mậu Tài được An Tại Đào đề cử vào danh sách trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới, Tôn Cốc nghe xong chỉ có điều mày thoáng nhướng lên, cũng không nói gì thêm. Nhưng Tôn Hiểu Linh đọc xong danh sách, y nghe không thấy tên Mã Minh Lượng và Mã Hiểu Yến liền ngắt lời Tôn Hiểu Linh, nói:



- Phó bí thư An, hai người Mã Minh Lượng và Mã Hiểu Yến đã được bổ nhiệm cấp Phó phòng trong Ban tổ chức cán bộ, sao lại không thấy có chức vụ của bọn họ?



- Bí thư Tôn, đồng chí Mã Minh Lượng đã được Huyện và Thành phố thống nhất điều chuyển rời khỏi khu kinh tế mới.



An Tại Đào khóe miệng hiện lên một tia như cười như không, nói tiếp:



- Về phần đồng chí Mã Hiểu Yến...



- Về phần đồng chí Mã Hiểu Yến…



An Tại Đào mỉm cười liếc Tôn Cốc, đột nhiên đẩy cao giọng nói.



- Đồng chí Mã Hiểu Yến vẫn phân công quản lý Công đoàn Đoàn thanh niên cộng sản và côg tác phụ nữ kế hoạch hóa gia đình, công tác vững chắc, kinh nghiệm dồi dào, cho nên ý kiến cá nhân của tôi, là để đồng chí Mã Hiểu Yến tiếp tục phụ trách mảng công tác này ở khu kinh tế mới --- ừ, chờ sau khi khu kinh tế mới đi vào quỹ đạo, đoàn ngành chúng ta cũng phải lần lượt xây dựng thiết lập, tạm thời ---- gần đây thân thể đồng chí Mã Hiểu Yến không tốt, đã xin nghỉ với tôi, trước hết để cô ấy nghỉ ngơi ở nhà hai ngày đi.



Tôn Cốc ngẩn ra.



Vài ủy viên thường vụ khác cũng hơi kinh ngạc. Bọn họ vốn nghĩ rằng, An Tại Đào không qua lại với Tôn Cốc chắc chắn sẽ không cần cô, sẽ giao Mã Hiểu Yến cho huyện, nhưng không nghĩ tới hắn lại không như vậy. Tuy rằng Đoàn thanh niên Cộng sản và công tác phụ nữ kế hoạch hóa gia đình rất vụn vặn rấ khó làm ra thành tích, nhưng dù sao đây cũng là đơn vị cấp hai cấp Phó khoa thuộc khu kinh tế mới, có thể phụ trách công tác này, đối với Mã Hiểu Yến mà nói coi như là một kết quả không tồi.



Tuy rằng Tôn Cốc hơi bất ngờ đối với An bài của An Tại Đào, suy nghĩ một chút, cũng không đề xuất ý kiến phản đối gì.



Hạ Canh cảm thấy dường như An Tại Đào suy nghĩ làm dịu đi quan hệ với Tôn Cốc, liền nhíu mày, ngồi ở đó nhìn An Tại Đào, âm thầm phỏng đoán. Chẳng qua, cho dù ông ta nghĩ nát óc, chỉ sợ cũng không thể tưởng được dụng ý thực sự của An Tại Đào.



Một loạt vấn đề của khu kinh tế mới Tư Hà được các ủy viên thường vụ giơ tay biểu quyết thông qua, cũng không đến 1h, liền cơ bản xác định toàn bộ. Tất cả cán bộ ban ngành hoặc đơn vị cấp hai của khu kinh tế mới, trải qua một văn kiện bổ nhiệm của Đảng, là có thể chính thức đi nhận chức.



Sau khi chuyện khu kinh tế mới Tư Hà kết thúc, hội nghị thường vụ lại phân công bộ máy lãnh đạo Huyện ủy công tác thăm viếng năm mới một chút. Tết âm lịch năm trước, lãnh đạo Huyện ủy và UBND huyện thăm viếng các xã và các xí nghiệp, sớm là thói quen hành chính.