Quan Thanh
Chương 251 : Đi Hongkong - Công ty Phú Thành (1)
Ngày đăng: 01:41 20/04/20
- Phó tổng giám đốc Đái, đoàn đại biểu của Khu kinh tế mới Tư Hà đã đến rồi. Tổng giám đốc Hoàng không ở nhà, mấy vị Phó tổng giám đốc khác cũng đang nghỉ, ngài xem có thể ra mặt tiếp đón một chút được không?
Tả Hướng Đông hít sâu một hơi, cười nói.
Đái Xương nhíu nhíu mày, miễn cưỡng tắt màn hình máy tính, không kiên nhẫn ngẩng đầu nhìn Tả Hướng Đông, khoát tay:
- Không phải chỉ là vài người ở đại lục sao, anh ra mặt tiếp đón một chút là được, tôi còn có việc. Hơn nữa, cái hạng mục nông nghiệp sinh thái gì đó của bọn họ căn bản là không có giá trị đầu tư. Công ty Phú Thành của chúng ta mặc dù đang mở rộng thị trường ở đại lục nhưng cũng không đến mức mù quáng đầu tư lung tung. Được rồi, anh đi cho có lệ một chút, sau đó bảo bọn họ về là được.
Tả Hướng Đông do dự một chút, cúi đầu nói:
- Phó tổng giám đốc Đái, đây là việc mà Tổng giám đốc Hoàng và Ban giám đốc đã an bài. Chính là Tổng giám đốc Hoàng mời bọn họ đến Hongkong để bàn bạc công việc đầu tư, như vậy không được hay lắm. Nghe nói bọn họ đều là cán bộ chính phủ, trong đó còn có nhân vật số 1 của khu kinh tế mới, tôi thấy tốt hơn là ngài nên ra mặt, nếu không có vẻ quá thất lễ.
- Tổng giám đốc Hoàng an bài? Nếu do Tổng giám đốc Hoàng an bài thì ông ta tự mình tiếp đón đi. Tôi còn nhiều việc lắm, anh đi đi.
Đái Xương vừa nghe nói đến mấy chữ "Tổng giám đốc Hoàng", sắc mặt liền trầm xuống.
Y từ tổng bộ công ty tập đoàn đến Hongkong nhận chức, vị trí Tổng giám đốc kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị của công ty Phú Thành Hongkong không phải y thì còn ai nữa. Nhưng ngờ đâu, hai tháng trước, tổng bộ đột nhiên phái một Chủ tịch Hội đồng quản trị lại đây, đoạt mất vị trí nhân vật số một trong tay y, y trong lòng vốn là oán khí ngập trời.
Tả Hướng Đông không dám nói gì nữa, buồn bực mà quay đầu chuẩn bị rời đi. Nhưng mới đi được vài bước lại nghe Đái Xương trầm giọng nói:
- Đợi đã, bọn họ đến đây mấy người? Cán bộ cấp bậc cao nhất là cấp gì?
- Sáu người. Trưởng đoàn là Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý Khu kinh tế mới của bọn họ, cũng là một Phó bí thư Huyện ủy.
Khóe miệng Đái Xương nhếch lên:
- Ồ, chức vị không nhỏ. Được rồi, anh đưa bọn họ đến Trung tâm hội nghị đi. Tôi đi chỉnh trang lại một chút rồi đến gặp bọn họ.
...
Nhân viên của Bộ phận đối ngoại đầu tư công ty Phú Thành mang một chiếc se đến đón 6 người An tại Đào, đưa đến trước cửa tòa nhà Phú Thành, thấy chỉ có Tả Hướng Đông và hai nữ nhân viên quan hệ xã hội đứng chờ ở cửa, không có cấp lãnh đạo công ty ra đón, anh ta cũng có chút không ngờ.
An ta xấu hổ xoa xoa tay:
- Bí thư An, Chủ nhiệm Tôn, đây là Giám đốc bộ phận quan hệ xã hội kiêm đối ngoại đầu tư Tả Hướng Đông . Giám đốc Tả, vị này chính là Bí thư An của Khu kinh tế mới Tư Hà.
Tả Hướng Đông đã thấy mấy người, sớm đã cười đi đến. Y đánh giá một chút An tại Đào, thấy vị cán bộ cấp Phó huyện của đại lục không ngờ trẻ tuổi như thế, cũng không kìm được giật mình kinh hãi. Y lấy lại bình tĩnh, vươn tay ra:
- Hoan nghênh Bí thư An, hoan nghênh mọi người. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Ha ha, chúng tôi tới gấp gáp, làm phiền Giám đốc Tả rồi.
An Tại Đào thấy công ty Phú Thành chỉ phái một Giám đốc bộ phận ra nghênh đón, mày không khỏi nhíu lại, âm thầm quay đầu liếc Lương Mậu Tài một cái.
An Tại Đào đương nhiên không phải cảm thấy bị mất mặt, đối với loại hư danh như thế, hắn cho tới bây giờ đều không so đo. Chỉ có điều, công ty Phú Thành chỉ phái một Giám đốc trung tầng ra tiếp đón, bản thân đã nói lên thành ý đầu tư của bọn họ không lớn. Tuy nhiên, đã đến đây rồi, hắn chỉ có thể theo chân bọn họ vào bàn bạc rồi tính sau.
Lương Mậu Tài trong lòng giật mình, nhìn ra được Bí thư An đang bất mãn, âm thầm chửi "Mẹ nó". Thầm nghĩ công ty Phú Thành khốn kiếp này rốt cuộc là đang định làm gì, không ngờ chỉ phái một Giám đốc bộ phận nho nhỏ ra tiếp đón, tự bản thân đã thể hiện sự miệt thị và không tôn trọng đoàn đại biểu.
Đoàn người đi theo Tả Hướng Đông vào đại sảnh tòa nhà Phú Thành. Trên đường tiến vào thang máy, An Tại Đào đột nhiên bị một tấm bình phong xa hoa ở đại sảnh hấp dẫn ánh mắt. trên tấm bình phong có viết 8 chữ to rồng bay phương múa: "Vĩnh bất ngôn bại, truy cầu trác việt".
Thấy An Tại Đào chú ý, Tả Hướng Đông ha hả cười nói:
An Tại Đào ngồi ở chỗ kia, không nói một câu gì.
Lương Mậu Tài xấu hổ xoa tay, cúi đầu nói:
- Bí thư An, tôi muốn kiểm điểm với ngài. Đều là tôi đã làm công tác chuẩn bị không được đầy đủ, lúc này đây chúng tôi...Vâng, Bí thư An, chúng tôi đang bàn bạc một chút, muốn xin chỉ thị thị của ngài. Nếu bọn họ đã không có thành ý, chúng ta có phải nên về hay không?
An Tại Đào ngẩn ra, đột nhiên ha ha phá lên cười:
- Lão Lương, tôi hỏi anh, việc chúng ta đến Hongkong, có phải Tổng giám đốc của công ty Phú Thành chỉ biết trong vòng hai ngày chúng ta sẽ tới, nhưng hình như không biết chúng ta đã tới rồi.
Lương Mậu Tài gật gật đầu, thở dài nói:
- Đúng vậy, Bí thư An, trước lúc đến, tôi đã gọi điện cho Tổng giám đốc Hoàng một lần, nhớ rõ ông ta rất nhiệt tình, cách nói năng cũng rất lễ độ. Tối qua tôi liên hệ với công ty Phú Thành, bọn họ nói Tổng giám đốc Hoàng đã cùng với vài vị Phó tổng giám đốc rời Hongkong đến Nam Dương họp, rất nhanh sẽ trở về.
Có thể Tổng giám đốc Hoàng đột ngột có việc gì đó.
Lương Mậu Tài lại thở dài.
Mặc kệ nói thế nào, một Phó tổng giám đốc của công ty Phú Thành đã tỏ thái độ như thế, trên cơ bản nói rõ ràng công ty không có thành ý. Cho dù Lương Mậu Tài không muốn nhận kết quả này thì sự thật cũng đã là như thế.
An Tại Đào khẽ mỉm cười:
- Xem ra đều tại tôi. Tôi vốn là muốn làm tập kích bất ngờ, muốn biết rõ một chút về tình hình thực tế của công ty Phú Thành này, nhưng hiện tại xem ra tôi đã sai lầm rồi.
Nói tới đây, An Tại Đào bỗng nhiên đứng dậy:
- Lão Lương, Bành Quân, hai người lập tức sửa sang một chút tài liệu thu hút đầu tư chúng ta mang đến, mau chóng làm một bản báo cáo khả thi cho tôi. Ừ, hai hôm tới các anh ở lại nhà khách chỉnh lý tài liệu.
Lương Mậu Tài hơi sửng sốt, nói:
- Bí thư An, tài liệu???
- Chúng ta đã đến Hongkong, nếu cứ như vậy tay không trở về chẳng phải rất khó coi sao? Ha ha, khẩn trương đi sửa sang lại tài liệu, tôi dám cam đoan muộn nhất là đến tối, người của công ty Phú Thành sẽ chủ động tìm tới cửa.
An Tại Đào khoát tay:
- Đi đi.
Lương Mậu Tài và Bành Quân mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng thấy An Tại Đào nói như vậy, cũng không dám hỏi nhiều, đứng dậy rời đi.
An Tại Đào quay đầu lại nhìn Tôn Hiểu Linh một cái, do dự một chút rồi lại quay đầu hướng Mã Hiểu Yến cười nói:
- Bí thư Mã, lát nữa cùng tôi đi ra ngoài mua chút đồ, được không?
Mã Hiểu Yến mừng rỡ, khẩn trương cười gật đầu:
- Vâng, Bí thư An, được ạ!