Quan Thanh

Chương 252 : Đi Hongkong - Ông chủ lớn phía sau công ty Phú Thành

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


Mã Hiểu Yến vui mừng khấp khởi, quay về phòng trang điểm sửa soạn. Có thể cùng la cà với Bí thư An, là một cơ hội tuyệt hảo để nơi đất khách quê người này có thể kéo gần quan hệ với Bí thư An.



Hắn đồng ý cùng mình ra ngoài mua sắm, điều này đã chứng minh rồi.



Thấy An Tại Đào tìm Mã Hiểu Yến mà không tìm mình, Tôn Hiểu Linh thầm oán giận An Tại Đào, đứng dậy quay về phòng mình. An Tại Đào nhìn theo bóng dáng của cô, thầm hít một hơi.



Hắn muốn ra ngoài mua cho Lưu Ngạn và Trúc Tử một ít quà tặng và quần áo, bản thân mình là một gã đàn ông không hiểu nhiều chuyện này, tất nhiên phải nhờ một nữ đồng chí giúp đỡ thì tốt hơn. Hắn vốn định nhờ Tôn Hiểu Linh đi, nhưng xem ra cô vẫn còn duy trì trạng thái chiến tranh lạnh với mình, do dự một chút, nên chọn Mã Hiểu Yến.



Dĩ nhiên, còn một yếu tố nữa là Mã Hiểu Yến khá giống Lưu Ngạn, đều là những người trẻ thời trang, vóc dáng cũng không khác nhau nhiều, để cô ấy thử quần áo giúp cũng đỡ hơn phải mua đại như vậy.



Lúc đi ra, thấy Mã Hiểu Yến thay bộ trang phục mày hồng phấn, trên mặt cũng trang điểm kỹ càng, rõ ràng là sửa soạn công phu, An Tại Đào không khỏi thầm lắc đầu. Xem ra cô gái này đã hiểu lầm ý hắn rồi.



Cùng An Tại Đào đi ra khỏi nhà khách, Mã Hiểu Yến liền bước nhẹ nhàng, cúi đầu cười nói:



- Bí thư An, HongKong này quả là phồn hoa. Không biết anh muốn mua cái gì, có cần phải tìm người hỏi hay không, ở gần đây có chợ lớn nào không, nghe nói HongKong…



An Tại Đào khẽ cười:



- Không cần hỏi người khác, tôi biết rõ mà.



Mã Hiểu Yến không ngờ An Tại Đào lại thành thạo HongKong như vậy. Hắn dẫn cô đi vòng vo liên tiếp mấy cửa hàng bách hóa lớn, nhờ cô giúp chọn mấy bộ quần áo cho Lưu Ngạn và Trúc Tử. Thấy An Tại Đào quen thuộc đường sá, ra tay hào phóng, Mã Hiểu Yến âm thầm ngưỡng mộ.



Trong một cửa hàng độc quyền, Mã Hiểu Yến chọn được một bộ váy liền áo màu lam nhạt, cô cũng muốn mua, nhưng nhìn thấy giá cả ba bốn ngàn đô la HongKong, trong lòng đã nguội phân nửa, lưu luyến buông tay, chuẩn bị rời đi. Tuy gia cảnh của cô cũng khá giả nhưng cô vẫn tiếc khi bỏ ra mấy ngàn đô la HongKong mua một bộ váy. Không phải là không mua nổi, chỉ thấy nó mắc quá.



An Tại Đào cười cười, nói:



- Bí thư Mã thích bộ váy này? Vậy cứ mua đi, ha ha…tôi trả tiền.



Mã Hiểu Yến đỏ mặt lắc đầu:



- Bí thư An, sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?



- Cô thử xem đi.



An Tại Đào cười cười.




Ông chủ lớn sau bức màn cũng đã đến rồi, chuyện đầu tư còn có thể trì hoãn gì nữa.



Mười giờ sáng hôm sau, Hoàng Á Long tự mình đón tiếp sáu người An Tại Đào đi vào cao ốc Phú Thành. Lại bước vào tòa nhà này, tâm tình của sáu người hôm nay đương nhiên khác hẳn hôm qua.



Lần này đầu tư thành công! Lương Mậu Tài nhìn Hoàng Á Long đang đi trước, cười nói với An Tại Đào, cúi đầu khẽ nói với Tôn Hiểu Linh:



- Chủ nhiệm Tôn, Bí thư An luôn có thể mang đến cho chúng ta niềm vui bất ngờ, lần này thu hút đầu tư thành công. Công ty Phú Thành tiền nhiều thế lớn, hứa hẹn đầu tư hai trăm triệu tệ chia làm ba lần, cho dù là khu kinh tế mới Tư Hà của chúng ta không có công ty khác tiến vào thì cũng không sao cả!



Tôn Hiểu Linh tất nhiên cũng khá hưng phấn, gật gật đầu, bước chân cũng nhanh hơn.



Khác hẳn hôm qua, ba vị phó Tổng giám đốc công ty Phú Thành đều ngồi chờ trong phòng họp, nét mặt hàm chứa sự xấu hổ.



Sau khi bắt tay hàn huyên xong, nhân viên hai bên đều tự ngồi vào chỗ của mình, nhưng Hoàng Á Long lại cười ra hiệu bằng mắt với An Tại Đào, khóe miệng An Tại Đào nhếch lên cười khổ, cũng chỉ có thể đứng dậy, cùng Hoàng Á Long bước ra phía cửa. Ông Tiếu hôm nay khăng khăng đến tham dự cuộc đàm phán đầu tiên của công ty Phú Thành và khu kinh tế mới Tư Hà.



Ông Tiếu vẻ mặt sáng rỡ, trong sự tiền hô hậu ủng của mọi người đã chậm rãi đi tới. Hoàng Á Long và An Tại Đào khẩn trương đón tiếp.



Ông Tiếu cười ha hả, gạt mọi người qua một bên, bước đến ôm chầm lấy An Tại Đào, cùng An Tại Đào thong thả bước vào phòng họp. Ông Tiếu vừa đến, toàn bộ lãnh đạo cấp cao của công ty Phú Thành đều giật mình, khẩn trương đứng dậy chào hỏi.



Tập đoàn Tiếu Thị có tài sản khổng lồ, công ty Phú Thành chỉ là một công ty con nhỏ bé không đáng kể. Là người cầm lái của tập đoàn, vang danh trong giới kinh doanh Nam Dương và Đông Nam Á, không ngờ hôm nay ông Tiếu lại tham dự buội hội đàm này. Mấy vị phó Tổng giám đốc của công ty Phú Thành ngơ ngác nhìn nhau, thấy ông Tiếu thân thiết nắm tay An Tại Đào không chịu buông ra, khiếp sợ không nói nên lời.



Hóa ra cán bộ trong nước lại có quan hệ với ông Tiếu? Mồ hôi lạnh từ trên trán lập tức tuôn xuống.



Thật ra, Tôn Hiểu Linh và Lương Mậu Tài không hề xa lạ gì ông Tiếu, nhưng Mã Hiểu Yến ngoài dự kiến, thấy một già một trẻ cùng đi tới, trong lòng cũng chấn động. Ông cụ này nhìn qua đã khẳng định là một nhân vật khó lường. Bí thư An…



An Tại Đào trở về vị trí của hắn, còn ông Tiếu thì ngồi trực tiếp ngồi bên công ty Phú Thành, được Hoàng Á Long và các quản lý cấp cao nhường vị trí trung tâm.



Ông Tiếu khẽ mỉm cười:



- Đầu tiên, tôi đại diện tập đoàn Tiếu Thị và công ty Phú Thành hoan nghênh đoàn đại biểu khu kinh tế mới Tư Hà. Trường hợp thế này, vốn tôi không nên tới, nhưng lần này đàm phán đầu tư có chút đặc biệt.



Thấy ông Tiếu nhiệt tình hướng mắt về phía mình, An Tại Đào thầm than không ổn. Trộm nghĩ, ông già ơi là ông già, chẳng lẽ những lời con nói tối hôm qua đều là vô ích?