Quan Thanh
Chương 276 : Cuồng phong (2)
Ngày đăng: 01:42 20/04/20
An Tại Đào nhìn Lý Hiểu Tuyên một cái, thản nhiên bắt tay cô, nói mấy câu chào hỏi xã giao. Lúc này, hắn đã biết Lý Hiểu Tuyên này chính là đầu sỏ gây nên vụ ly hôn của Tôn Hiểu Linh. Mà nghe nói người phụ nữ này đang chuẩn bị kết hôn với người vừa được thăng chức Trưởng phòng Giáo dục huyện Ninh Lập Cương.
Thấy An Tại Đào thần sắc lãnh đạm, Lý Hiểu Tuyên cũng thấy ngại ngùng, cô khẽ cười cười, vuốt tóc An Ngọc Trúc:
-An Ngọc Trúc, cô qua bên kia, lát nữa có bạn đến.
-Vâng, cô Lý ăn ngon miệng. Em với anh trai cũng ăn cơm ở đây.
Trúc Tử nói rồi cùng An Tại Đào đến một góc khuất ngồi xuống.
An Tại Đào nhanh chóng gọi vài món thức ăn, đều là những món ăn ngày xưa hai người thường gọi. Một đĩa cá kho, một đĩa sườn xào, một đĩa măng luộc, hai bát cơm, một bát canh trứng cà chua. Đây là bữa tối hôm nay của hai người.
Di động của An Tại Đào vang lên. Hắn lấy ra nhìn, không ngờ là số điện thoại của Lãnh Mai.
Hắn trong lòng cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ: "Chắc là Thành ủy gọi đến họp khẩn cấp đây".
Ngẫm nghĩ một chút, hắn ấn nút nhận cuộc gọi, sau đó vội vàng vào nhà vệ sinh trong nhà hàng, gọi điện thoại cho Trương Bằng Viễn.
Tại Thành ủy!
Trương Bằng Viễn đang ngồi trong phòng làm việc cùng Trương Thắng Lợi nói gì đó, đột nhiên nhận được điện thoại của An Tại Đào, không khỏi thở phào một cái:
-Lão Trương, đồng chí Tiểu An ở Quy Ninh gọi điện. Sự việc bất ngờ, tôi thấy, ở Quy Ninh nếu không có đồng chí Tiểu An ủng hộ thì Lãnh Mai hiện tại rất khó khống chế được cục diện.
Trương Thắng Lợi gật gật đầu, chỉ chỉ di động của Trương Bằng Viễn, ý bảo ông ta nhận điện thoại trước.
-Tôi là Trương Bằng Viễn.
Trương Bằng Viễn trầm giọng nói.
-Bí thư Trương, tôi là An Tại Đào.
An Tại Đào dừng lại, mỉm cười nói tiếp:
-Bí thư Trương, có một chuyện tôi muốn báo cáo với ngài.
An Tại Đào tuy rằng tốc độ nói rất dồn dập, nhưng lại rất rõ ràng.
Hắn đem đầu đuôi sự việc Tôn Cốc và Lãnh Mai "liên kết" làm khó dễ hắn nói một lượt, xong rồi thở dài:
-Vốn không nên gọi cuộc điện thoại này cho Bí thư Trương.
Nhưng tôi nghĩ tới nghĩ lui, hay là cứ báo cáo lãnh đạo một tiếng. Dưới áp lực của Bí thư Tôn và Quyền chủ tịch huyện Lãnh, tôi tạm thời buộc phải ở lại Huyện ủy làm việc, về phần Khu kinh tế mới thì trước mắt không được quản.
Nghe nói còn có người tố cáo tôi vi phạm quy định và tham ô, nhận hối lộ...
An Tại Đào lời còn chưa nói xong, Trương Bằng Viễn liền không kìm nổi giận dữ cắt ngang lời của hắn:
-Làm cái gì vậy? Thật bừa bãi! Cậu là Phó bí thư Huyện ủy, là nhân vật số một của Khu kinh tế mới do Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố bổ nhiệm, không có Thành ủy đồng ý, ai có thể đình chỉ công tác của cậu? Chỉ dựa vào Tôn Cốc sao?
Đồng chí tiểu An, cậu không cần ôm ấm ức, cậu lập tức liên hệ với Quyền chủ tịch huyện Lãnh, hai người lập tức lên thành phố mở hội nghị khẩn cấp. Ngay lập tức!
Trương Bằng Viễn thanh âm thoáng dịu đi một ít, vội vàng nói, liên tiếp nhấn mạnh vài cái Lập tức Trương Bằng Viễn là người ra sao, ở Quy Ninh phát sinh cảnh tượng "Nội chiến quyền lực" này, cho dù ông ta không chính mắt trông thấy nhưng làm sao lại không rõ, Tôn Cốc và Lãnh Mai đây là liên kết quyền lực để đánh ngã An Tại Đào, ý đồ đoạt chiến tích Khu kinh tế mới trong tay An Tại Đào.
Buông điện thoại, Trương Bằng Viễn không kìm nổi nhíu mày thở dài.
-Bí thư Trương, có chuyện gì?
Trương Thắng Lợi có chút ngạc nhiên nhìn Trương Bằng Viễn.
Trương Bằng Viễn đột nhiên phất phất tay:
-Làm bừa bãi, Tôn Cốc thao túng Hội nghị thường vụ Huyện ủy, áp chế đồng chí Tiểu An, bắt hắn rời khỏi Khu kinh tế mới, ở lại Huyện ủy làm việc, còn chuẩn bị hướng Thành ủy đề nghị miễn chức Bí thư kiêm Trưởng ban quản lý Khu kinh tế mới của đồng chí tiểu An. Đồng thời, còn lấy lý do là có người tố cáo, tạm thời cách chức An Tại Đào đưa đến Ủy ban kỷ luật thẩm tra.
Trần Quốc Khánh gương mặt đỏ lên:
- Tôi có chút việc riêng tư cần tìm Phó chủ tịch huyện Lãnh.
- Được!
An Tại Đào gật đầu, bước về phía cửa:
- Phó chủ tịch huyện Lãnh, cô nhanh lên đấy, tôi về nhà thay quần áo trước.
- Phó chủ tịch huyện Lãnh, tôi hôm nào lại đến. Hai vị lãnh đạo có việc bận thì hai người cứ bàn luận trước đi.
Trần Quốc Khánh dáng vẻ khổ sở, vội vã quay thân hình nhanh chóng rời khỏi nhà Lãnh Mai.
An Tại Đào vẫn đứng yên một chỗ, nụ cười trên khóe môi lại càng ác nghiệt hơn. Sau đó hắn dường như chẳng có việc gì tiếp tục bước ra cửa.
Thời điểm hắn bước ngang qua cô, Lãnh Mai cố ý nhìn chằm chằm vào An Tại Đào, thấy ánh mắt và sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh, dường như chuyện của Trần Quốc Khánh đến là không có. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Lạnh lùng đóng cửa phòng Lãnh Mai, dáng vẻ anh tuấn của An Tại Đào dần biến mất khỏi cầu thang. Lãnh Mai vô lực dựa vào vách tường, trượt chân ngồi xuống nền nhà.
Giờ phút này, cô không chỉ hiểu rõ thêm con người của An Tại Đào mà còn cảm thấy rất hối hận. Tại sao mình lại đến một cái huyện nghèo như vậy? Cô mơ hồ có một dự cảm nào đó, từ nay về sau cô sẽ rơi vào trong ván cờ của người đàn ông này và rất khó thoát ra ngoài.
An Tại Đào chậm rãi dọc theo hành lang về phòng của mình, sắc mặt dần dần trở nên âm trầm. Trần Quốc Khánh đến nhà Lãnh Mai làm gì thì không cần đoán cũng biết. Hắn nắm chặt tay của mình.
Không! Không!
Tôi không thể bại dưới tay một người đàn ông!
Lãnh Mai cắn chặt răng, chống tay đứng lên, lảo đảo bước về phòng ngủ. Không bao lâu sau, cô đã thay một trang phục thanh lịch, trên mặt còn đánh một chút phấn, mang theo một cái bóp đầm rồi đi ra cửa.
Mà lúc này, An Tại Đào đang trong trang phục áo trắng quần tây đen, chân mang đôi giày da đen bóng, cũng đang từ từ bước xuống lầu.
- Phó chủ tịch huyện Lãnh, chúng ta đi thôi.
An Tại Đào khoát tay.
Ngay khi An Tại Đào chuẩn bị khởi động xe thì từ trên lầu, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh hổn hển chạy đến:
- Phó chủ tịch huyện Lãnh, Bí thư An.
Lãnh Mai sớm đã khôi phục lại sự bình tĩnh và lạnh lùng. Cô quét mắt nhìn Hồ Linh Linh:
- Chủ nhiệm Hồ, chúng ta lên xe rồi nói.
Hồ Linh Linh lần đầu tiên được ngồi trên một chiếc xe thể thao sang trọng như vậy. Cô chui vào băng sau, còn Lãnh Mai thì ngồi ở vị trí lái phụ.
- Bí thư An, chiếc xe này thật không tồi mà. Ngồi xe xịn cái chính là thoải mái.
Tôn Linh Linh cực kỳ hâm mộ, cứ chậc chậc khen ngợi mãi.
- Chủ nhiệm Hồ!
Đang hưng phấn, Hồ Linh Linh chợt bị giọng nói của Lãnh Mai kéo về thực tại. Cô đột nhiên ho khan một tiếng, cao giọng nói:
- Cái gì, sao lại có khả năng đó? Trời ạ, Phó chủ tịch huyện Lãnh, cô có nói giỡn với tôi không?
Lãnh Mai luôn luôn không thích người phụ nữ có tính cách như Hồ Linh Linh, nghe vậy thì không khỏi cười lạnh:
- Chủ nhiệm Hồ, chuyện đại sự như vậy, tôi sao có thể nói giỡn với cô chứ.