Quan Thanh

Chương 296 : Ban tổ chức Trung ương đến khảo hạch (P1)

Ngày đăng: 01:42 20/04/20


Trong logic của Hoàng Thao, Tôn Hiểu Linh hiện tại ở Khu kinh tế mới chỉ kém có An Tại Đào, cũng là lãnh đạo chủ chốt của khu kinh tế mới, người nhà của cô đến nhà máy trong Khu kinh tế mới làm công, đây là một việc không khó khăn gì.



Hoặc là căn bản cũng không cần cô tự mình mở miệng, chỉ cần cô gọi một cuộc điện thoại, cấp dưới của cô sẽ an bài đâu ra đấy.



Nhưng em trai và em dâu của Tôn Hiểu Linh lại không có cơ hội đi làm công này, chỉ cực cực khổ khổ ở nhà kiếm mấy đồng tiền sống qua ngày, điều này làm cho Hoàng Thao cảm thấy không thể tin nổi. Ở Huyện không ngờ còn có cán bộ lãnh đạo như vậy. Hoàng Thao có chút ngoài ý muốn liếc Tôn Hiểu Linh một cái, nhưng không dám nói cái gì.



-Vì sao không đến nhà máy làm công?



An Tại Đào cũng thấy có chút kỳ quái. Khu kinh tế mới gần đây có rất nhiều hạng mục bắt đầu xây dựng, là người quản lý hành chính trên thực tế của khu kinh tế mới, Tôn Hiểu Linh sắp xếp một công việc cho em trai mình, lẽ nào lại có khó khăn và chướng ngại?



Dưới ánh đèn sáng ngời, khuôn mặt ngăm ngăm đen của Tôn Quân có chút đỏ lên, gã cúi đầu thở dài một tiếng. Vợ gã là Tiểu Mi có chút bất mãn nhìn Tôn Hiểu Linh một cái, nhưng không nói gì, chỉ xấu hổ cười cười.



Mẹ của Tôn Hiểu Linh xoa tay, ha hả cười:



-Bí thư An, khẩn trương ngồi xuống ăn cơm đi, nguội hết cả rồi. Hiểu Linh là người nhà nước, lớn nhỏ gì cũng là lãnh đạo, không muốn để người khác nói là lạm dụng chức quyền nên mới không để cho anh em nó đến nhà máy làm việc.



An Tại Đào đuôi lông mày nhảy dựng, chậm rãi quay sang nhìn Tôn Hiểu Linh đang ngồi bên cạnh, thấy sắc mặt cô có chút đỏ ửng, không kìm nổi thở dài nói:



-Hiểu Linh, sao lại phải thế? Cô là lãnh đạo của Khu kinh tế mới, tuy nói rằng cán bộ lãnh đạo phải liêm khiết, chính trực, nhưng không đến mức người nhà mình muốn đi làm thuê mà cũng phải trốn tránh hiềm nghi. Cũng không phải làm trái pháp luật, cũng không phải phá lệ chiếu cố, giống như mọi người khác thôi mà.



Tôn Hiểu Linh cười cười, chuyển đề tài:



-Bí thư An, khẩn trương ăn cơm đi, bọn họ một thời gian nữa cũng ra ngoài làm công mà, làm thuê ở Khu kinh tế mới cũng không kiếm được nhiều tiền.



An Tại Đào nhìn chăm chú Tôn Hiểu Linh, thấy trong ánh mắt cô có tình cảm dịu dàng chợt lóe rồi biến mất.



Hắn trong lòng thầm than một tiếng, trong lòng dâng lên niềm xúc động. Hắn biết rõ, Tôn Hiểu Linh không phải cái gì cũng "Liêm khiết làm việc công" mà là không muốn chính mình mắc phải bất cứ một sai sót nào, cho dù là nhỏ nhất cũng không được.
Mã Hiểu Yến đi rồi, Lãnh Mai vẻ mặt âm trầm ngồi trong phòng làm việc, nghĩ tâm sự của mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Cô thật không ngờ, Mã Hiểu Yến lại kiên quyết từ chối cành oliu của mình như vậy. Rõ ràng đi theo mình là có tiền đồ, rõ ràng vị trí Ủy viên thường vụ cấp phó Huyện trong tương lai là dễ như trở bàn tay, nhưng Mã Hiểu Yến lại không cần. Chẳng lẽ An Tại Đào có sức hấp dẫn như vậy? Có thể khiến cho Mã Hiểu Yến bị mê hoặc đến mức quên cả tiền đồ?



Càng là như thế này, Lãnh Mai trong lòng lại càng cảm thấy khó chịu. Cô đương nhiên cũng có thể thông qua Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy cưỡng ép đem Mã Hiểu Yến điều lại đây, nhưng làm như thế coi như trở mặt với An Tại Đào, đây là kết quả mà Lãnh Mai không muốn thấy.



Reng reng reng!



Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cô có chút không kiên nhẫn tiếp nhận, nhận ra đầu dây bên kia là giọng nói của Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương, cô càng thêm không kiên nhẫn, lãnh đạm nói:



-Chủ nhiệm Đồng, tôi là Lãnh Mai.



-Chủ tịch huyện Lãnh, tôi vừa nhận được thông báo của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, nói là ngày kia một vài người của Ban Tổ chức Trung ương và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ đến huyện khảo hạch Bí thư An. Trước mắt, tổ khảo hạch của Ban Tổ chức Trung ương đã đến Tỉnh, Trưởng ban Trương của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy nói, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tự mình phê chỉ thị, chỉ thị ban tổ chức hai cấp phải phối hợp chặt chẽ với Ban Tổ chức Trung ương, tạo điều kiện cho công tác khảo hạch tiến hành thuận lợi, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện phải toàn lực làm tốt công tác tiếp đãi.



Thanh âm của Đồng Hồng Cương có chút hưng phấn, Lãnh Mai hơi sửng sốt, kinh ngạc hỏi:



-Sao lại thế? Sao Ban Tổ chức Trung ương lại đột nhiên muốn tới khảo hạch Bí thư An?



Lãnh Mai trong lòng vô cùng kinh ngạc đồng thời cũng có chút lo lắng. Đang yên đang lành, người của Ban Tổ chức Trung ương đến khảo hạch một cán bộ cấp Phó huyện ở cơ sở làm gì? Cái này có nghĩa là gì? Chẳng lẽ cấp trên muốn điều An Tại Đào về Bắc Kinh làm việc? Hay là An Tại Đào được đặc biệt đề bạt?



Tuy rằng An Tại Đào kinh nghiệm lý lịch quá nhỏ bé, khả năng qua mặt Chủ tịch huyện để trực tiếp đề bạt lên Bí thư Huyện ủy là không lớn, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng được đặc cách đề bạt. Nếu nói như vậy, chẳng phải thời gian qua mình đã công dã tràng sao?



Trong lúc nhất thời, trong đầu Lãnh Mai hàng trăm ý nghĩ quay cuồng, cảm thấy căng thẳng, hô hấp cũng trở nên dồn dập.