Quan Thanh

Chương 378 : Trở mặt, gây náo loạn

Ngày đăng: 01:43 20/04/20


Đông Phương Du lẳng lặng ngồi ở văn phòng, yên lặng nhìn chằm chằm vào Nhật báo trung ương đặt trên bàn, đề mục trang bìa là tiêu đề tin tức chính trị vô cùng bắt mắt: "Hội nghị bộ Chính trị nhấn mạnh mở rộng cán bộ khảo hạch dân chủ cường hóa quần chúng giám sát"



"Theo CCTV tin tức đưa tin, bộ Chính trị trung ương ngày 9 tháng 1 tổ chức hội nghị. Xem xét thông qua "Quan điểm thành lập bộ máy lãnh đạo đảng chính và cơ chế đánh giá cán bộ lãnh đạo khảo hạch""



"Hội nghị nhấn mạnh. Phải hoàn thiện nội dung khảo hạch, vừa chú trọng khảo hạch tốc độ phát triển, càng chú trọng khảo hạch phương thức phát triển, chất lượng phát triển; vừa chú trọng khảo hạch tình huống kiến thiết kinh tế, càng chú trọng khảo hạch kinh tế - xã hội phối hợp phát triển, giữ gìn xã hội ổn định, bảo đảm và cải thiện hiệu quả thực tế của dân sinh. Phải cải tiến phương thức khảo hạch, kiên trì lấy khảo hạch bình thường, niên độ khảo hạch làm cơ sở, lấy nhiệm kỳ mới khảo sát, nhậm chức khảo sát làm trọng điểm, an bài hợp lý. Bổ sung lẫn nhau, tăng cường tính đầy đủ và tính hệ thống của phương thức khảo hạch. Phải mở rộng khảo hạch dân chủ, cường hóa việc tham dự và giám sát của cán bộ quần chúng trong ngoài Đảng, tiến thêm một bước công khai nội dung khảo hạch, trình tự khảo hạch, phương pháp khảo hạch, kết quả khảo hạch, tăng cường làm rõ công tác khảo hạch, gia tăng trọng lượng hài lòng của quần chúng trong khảo hạch bình lặng"



Đọc xong tin tức này, Đông Phương Du trong lòng khe khẽ thở dài. Thầm nghĩ: không ngờ An Tại Đào tên nhóc này thật là có vài phần mẫn cảm chính trị, không ngờ nắm bắt được ý đồ của lãnh đạo trung ương, trong khảo hạch cán bộ ăn nhịp với bước đi trung ương. Xem ra, trung ương bước đi. Thoạt nhìn. Trương Bằng Viễn ủng hộ hắn, cũng không phải hoàn toàn là vì che chở hắn, mà là…



Nghĩ đến đây, Đông Phương Du không khỏi có chút hối hận, cảm thấy mình lần trước bị Trương Hân dụ dỗ, tỏ thái độ phản đối hoạt động khảo hạch cán bộ huyện Quy Ninh, có chút quá khinh suất



Đây là một bài học. Đông Phương Du trong lòng thở dài nói.



Cô chợt nhớ tới gần đây sự tình Trương Hân chật vật rời khỏi huyện Quy Ninh. Không khỏi âm thầm lắc đầu: thủ đoạn tên này đúng là rất tàn khốc, một cú liền đem Trương Hân đẩy tới đường cùng



Cũng không còn bất kỳ con đường nào mà trở về. Nếu không phải Trương Hân có một xuất thân hùng mạnh, chỉ sợ lúc này đây sẽ bị thương nặng. Từ một vị trí Chủ tịch huyện Quy Ninh điều nhiệm chủ tịch khu Lương Sơn. Tuy rằng là điều động cùng cấp, nhưng đến thằng ngốc cũng biết rằng, uy tín cá nhân Trương Hân bởi vậy gặp phải chèn ép khó có thể vãn hồi



Có thể nói. Chỉ cần y còn ở lại trong quan trường Phòng Sơn. Thì đây là vết nhơ không thể rửa sạch



Thế Trương Hân sao không dời đi? Đông Phương Du không khỏi có chút kỳ quái, cô lập tức lại nghĩ tới bản thân dính tới chuyện này, chẳng những không có được bất cứ ích lợi chính trị gì, ngược lại chọc vào ổ kiến lửa, bị An Tại Đào âm thầm "làm nhục nhã" một phen. Lại nghĩ thái độ An Tại Đào không xem Chủ tịch thành phố như mình ra gì. Trong lòng cô liền bốc lên lửa giận.



Cái gọi là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, thật đúng chính là linh như vậy. Ngay trong lúc Đông Phương Du "tưởng nhớ" An Tại Đào. Thư ký của cô - Chu Vũ gõ gõ cửa tiến vào,



- Lãnh đạo, An Tại Đào Bí thư huyện An của Quy Ninh tìm ngài báo cáo công tác, ngài có thời gian không?



Đông Phương Du thản nhiên cười, thầm nghĩ anh chịu đến rồi sao?



Cô lắc lắc đầu



- Tôi cần xử lý vài văn kiện, hiện tại không có thời gian, bảo hắn chờ tôi một lát



Chu Vũ gật gật đầu, đi ra cửa trở lại văn phòng của mình, hướng An Tại Đào cười cười



-Bí thư An. Ngại quá, Chủ tịch thành phố Đông Phương đang xử lý công vụ, cô bảo ngài chờ một lát. Một hồi lãnh đạo xong việc, sẽ gọi điện thoại cho tôi



An Tại Đào ồ một tiếng



- Được, vậy tôi ở đây chờ lãnh đạo



Nói xong, An Tại Đào liền ngồi trong phòng làm việc của Chu Vũ. Chán nản đọc lại mấy bài báo cũ. Hắn lật lật bài báo đọc đến mấy lần, thần thái vô cùng trầm tĩnh. Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, Đông Phương Du bên kia đều không có bất cứ động tĩnh gì. Thấy sắp tan tầm, sắc trời cũng có chút đen tối, An Tại Đào lúc này mới đứng dậy cười nói



- Thư ký Chu, không biết lãnh đạo xong việc chưa?



Chu Vũ có chút xấu hổ cầm điện thoại lên gọi cho Đông Phương Du



Kỳ thật tới lúc này, Chu Vũ cũng hiểu được, Đông Phương Du đây là không muốn gặp An Tại Đào. Nếu không, sao bỏ mặt hắn ở trong này lâu như vậy. Chu Vũ vốn cho rằng, An Tại Đào sẽ thức thời chủ động rời khỏi, nhưng không ngờ tới, An Tại Đào lại có "Tính nhẫn nại" tốt đến thế



Chu Vũ sớm đã biết, lúc này, Đông Phương Vĩ sợ là đã tan tầm. Đông Phương Du không muốn tham gia một số trường hợp vô vị, bình thường buổi chiều tan ca liền trực tiếp về nhà, cho nên thư ký như y cũng khá thanh nhàn



- Lãnh đạo, bí thư An…




Chỗ mông truyền đến một sự đau đớn xâm phạm cùng với một loại rung cảm khó thành lời, Đông Phương Vĩ trong đầu óc một tiếng oanh tạc nổ tung, cô không thể tin nổi trừng mắt nhìn An Tại Đào Nhìn trên mặt hắn vẻ tươi cười kia gần như có chút kỳ lạ méo mó, nâng tay lên chỉ vào hắn run giọng nói,



- Cậu…cậu…cậu…



- Tôi làm sao? Chủ tịch thành phố Đông Phương?



An Tại Đào đột nhiên tiến lên một bước, thản nhiên cười. Thần sắc bình tĩnh không có bất cứ bối rối gì. Hoặc là "Kiêu ngạo" của Đông Phương VDu không biết từ khi nào đã dấy lên sự kích động chôn dấu đã lâu của An Tại Đào, sự phản nghịch và bất cần đời trời sinh, hắn áp sát, hoàn toàn không có gì nhìn khuôn mặt bối rối đỏ lên có chứa một chút trắng bệch của Đông Phương Du



Hắn không ngờ…. không ngờ lại thế!



Đông Phương Du trong lòng lập tức hỗn loạn, trong lòng rõ ràng là phẫn nộ khó ức chế, nhưng lửa giận xấu hổ trong lòng lại như nước vô hình phát tác không được



- Cậu cút ngay!



Đông Phương Du đột nhiên vô lực phất phất tay



An Tại Đào cười lạnh lại tới gần một bước.



- Chủ tịch thành phố Đông Phương, chú ý phong độ của cô kìa!



Đông Phương Du theo bản năng lui về phía sau một bước, gần như phải ngã xuống sô pha



- Nếu cậu không đi, tôi báo cảnh sát!



An Tại Đào phất tay



- Báo cảnh sát đi, tôi không sợ. Cô nói gì tôi? Ha hả, tôi tìm Chủ tịch thành phố báo cáo công tác, hơn nữa, tôi sợ cái gì?



- Chủ tịch thành phố Đông Phương, tôi cũng là câu nói đó, cho dù cô không đồng ý, tôi cũng sẽ tiếp tục đẩy mạnh. Giải thể huyện đổi thị, tôi đã nắm định rồi. Không tin, chúng ta cưỡi lừa xem hát tuồng nào!



An Tại Đào thản nhiên cười



- Tôi đi đây, Chủ tịch thành phố Đông Phương. Ngài nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon



Nói xong, An Tại Đào liếc ngang vẻ mặt trắng bệch của Đông Phương Du, quay đầu bước nhanh rời đi, mở cửa ra, rồi rầm một cái đóng cửa lại



Đàn bà thối. An Tại Đào trong lòng âm thầm mắng một tiếng. Cho dù là Lý Vân Thu trước đây cũng không khiến hắn khó chịu như vậy



Đi xuống lầu, chậm rãi đi trong bóng đêm u tối, An Tại Đào chậm rãi đi ra ngoài tiểu khu. Hắn biết, đêm nay mình cùng Đông Phương Vĩ trở mặt, cũng gây náo loạn… thậm chí… nhưng trong lòng hắn cũng không có bất cứ bất an gì hoặc nói là cảm giác sợ hãi. Hắn mơ hồ cảm thấy, nếu chính mình cứ tiếp tục "mềm mỏng" như vậy, kế tiếp, Đông Phương Vĩ sẽ càng làm trầm trọng thêm, càng thêm chèn ép chính mình. Như vậy sẽ làm mình càng thêm chật vật.



Hắn không cho rằng Đông Phương Du một Chủ tịch thành phố mới tới chưa vững bước, có thể làm gì được hắn. Không cần nói phía sau hắn còn có chỗ dựa vững chắc không gì phá nổi. Cho dù là không có, chỉ cần Trương Bằng Viễn ủng hộ, thì cũng đủ để cho hắn không sợ Đông Phương Vĩ. Về phần trò chơi "Một trảo" vừa rồi kia, hắn càng không tin Đông Phương Du sẽ không cần mặt mũi nói với người ngoài



Giải thể huyện đổi thị là nhất định không thể bỏ dở nửa chừng! An Tại Đào cắn chặt răng: nếu Đông Phương Du muốn cùng mình đối nghịch. Vậy thì mau chóng đáp trả lại! Hắn quyết định lập tức đi tìm Trương Bằng Viễn. Hắn tin tưởng Trương Bằng Viễn sẽ ủng hộ hắn, cho dù là vì vậy phá hủy "quan hệ đoàn kết" giữa hắn cùng Đông Phương Du



Với lại, bởi vì tầm nhìn Trương Bằng Viễn tuyệt không chỉ đặt ở thành phố Phòng Sơn, ánh mắt ông ta rất cao. Còn có dục vọng mãnh liệt hướng lên trên. Mà trên thực tế, với kinh nghiệm lý lịch và chiến tích cùng với trẻ trung khoẻ mạnh của hắn, là rất có hi vọng hướng lên trên. Mà đối với Trương Bằng Viễn mà nói, có khả năng trở thành lãnh đạo Tỉnh ủy chủ chốt, ở trung ương có chỗ dựa vững chắc mạnh mẽ, cứng rắn, trước mắt đã có ủy viên thường vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bộ Trần Cận Nam, thậm chí là Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên, đã quyết định tiền đồ chính trị của hắn.