Quan Thanh
Chương 381 : Con nuôi Trần Cận Nam
Ngày đăng: 01:43 20/04/20
Đồng Hồng Cương không được tự nhiên đọc báo cáo mà An Tại Đào đã khiến y soạn, xong nghiêm trang xếp tài liệu lại, lẳng lặng nhìn An Tại Đào, không nói lời nào. Không khí trong phòng họp yên lặng nặng nề. Mỗi Ủy viên thường vụ đều có tâm sự. Có người kinh ngạc nhìn An Tại Đào và Cổ Trường Lăng, có người dùng ánh mắt nghiền ngẫm liếc mắt nhìn Khổng Lâm.
Sắc mặt Cổ Trường Lăng trở nên rất khó coi.
Tôn Hiểu Linh kinh ngạc lướt nhìn An Tại Đào, lại nhìn Khổng Lâm. Thấy Khổng Lâm cũng có chút kinh ngạc và vui sướng bất ngờ, trong lòng thầm nghi hoặc. Sao lại thế này? Chẳng lẽ phía trên Khổng Lâm có người khiến An Tại Đào phải dè chừng, khiến hắn không còn cách nào khác phải đề cử Khổng Lâm?
Hay là…
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh thì không có hảo ý phỏng đoán: trước giờ Khổng Lâm không qua lại với An Tại Đào, cách đây không lâu còn câu kết với Trương Hân làm khó dễ cho Lưu Vĩ Hồng, nhưng An Tại Đào nhượng bộ thế này, có chút không đúng. Chẳng lẽ là…
Hồ Linh Linh liếc nhìn khuôn mặt thùy mị dịu dàng quyến rũ của Khổng Lâm, khóe miệng hiện một nụ cười cổ quái: hay là anh hùng không qua khỏi ải mỹ nhân? Còn Khổng Lâm không ngờ vì vị trí Chủ tịch Huyện mà hiến thân cho An Tại Đào?
Khụ khụ…
An Tại Đào ho khan mấy tiếng, đang định nói gì, đã thấy Khổng Lâm ngượng ngùng đứng dậy:
-Bí thư An, nếu đã đề cập đến ba người chúng tôi, tôi thấy ba người chúng tôi nên tránh đi. Mọi người cứ nói.
Nghe Khổng Lâm nói như vậy, Trần Tân và Cổ Trường Lăng cũng chậm rãi đứng lên, sắc mặt lãnh đạm. Họ biết rõ hai người mình chỉ để làm nền, nhưng cũng phải nên tránh mặt đi.
An Tại Đào khoát tay nói:
-Không cần, mấy đồng chí ở đây đều cộng tác với nhau trong thời gian dài. Nói cho nhau hiểu, né tránh làm gì? Ngồi cả xuống đi.
-Đồng chí Khổng Lâm, đồng chí Trần Tân, đồng chí Trường Lăng đều khá thích hợp làm ứng cử viên cho vị trí Chủ tịch Huyện. Nhưng vị trí Chủ tịch Huyện thì chỉ có một. Ý tôi là mọi người cứ bàn bạc, nếu không có ý kiến gì, chúng ta cứ đăng ký cho Thành ủy như thế. Nhưng chúng ta chỉ có thể đề nghị, còn bổ nhiệm cụ thể thì phải chờ quyết định của Thành ủy.
An Tại Đào thản nhiên nói, cũng không giải thích gì. Hắn thậm chí còn không liếc mắt nhìn Cổ Trường Lăng.
Cổ Trường Lăng trong lòng buốt giá. Anh ta có thể đoán được đại khái: đây là ý của lãnh đạo chủ chốt trên tỉnh. Lãnh đạo chủ chốt Thành ủy đã nhìn trúng Khổng Lâm. Nếu đã là ý của Thành ủy, An Tại Đào tự nhiên sẽ không làm mất mặt cấp trên.
Trong lòng Cổ Trường Lăng thở dài một tiếng, không còn hơi sức tựa vào lưng ghế, lặng lẽ nhắm hai mắt lại.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh cân nhắc một chút. Trước tiên nhìn qua Khổng Lâm thoáng nhìn với vẻ "chúc mừng", sau đó giơ tay nói:
-Bí thư An, tôi đồng ý.
-Bí thư An, tôi không có ý kiến.
Loại cảm giác này quả là quá tuyệt vời.
Dạo một vòng quanh khu kinh tế mới Tư Hà, nhìn xem các hoạt động chuẩn bị tình hình cho ngày mai, An Tại Đào cùng Tôn Hiểu Linh đi vào văn phòng cô.
Vừa vội vàng đóng cửa lại, Tôn Hiểu Linh đột nhiên nhào tới, cùng thân thiết với An Tại Đào một lúc, cô mới lưu luyến sửa sang lại quần áo của mình, rời khỏi vòng tay An Tại Đào, đỏ mặt đứng dậy rót cho An Tại Đào một ly trà.
-Sao lúc này anh lại đề cử Khổng Lâm? Có phải cấp trên gây áp lực với anh không?
Tôn Hiểu Linh dịu dàng ngồi cạnh An Tại Đào, lấy tay sửa sang lại quần áo cho hắn.
-Áp lực cấp trên? Ha ha…À, Tống Tử Lâm có viết cho tôi mấy chữ.
An Tại Đào khẽ mỉm cười.
-Cứ như vậy, em sợ Cổ Trường Lăng sẽ nản lòng thoái chí.
Tôn Hiểu Linh cười hì hì.
-Anh ta cũng chờ đến sốt ruột rồi. Hai cơ hội liên tiếp, nếu lần này anh ta lại không được nữa thì về sau không cần phải diễn tiếp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
-Ha ha, nếu ngay cả như thế anh ta cũng thiếu kiên nhẫn, anh ta thật sự sẽ không cần diễn nữa.
Lời nói của An Tại Đào rơi vào tai Tôn Hiểu Linh, khiến cô cảm thấy hơi khó hiểu.
Nhưng Tôn Hiểu Linh đã quá hiểu An Tại Đào, trong chốc lát công phu đã có chuyển biến. Cô kinh ngạc nhìn An Tại Đào, mặc cho An Tại Đào đang thuận tay thò vào trong áo cô, vuốt ve bộ ngực căng đầy đẫy đà của cô:
-Anh thử anh ta sao? Hay là kiểm tra anh ta?
An Tại Đào cười ha hả:
-Đừng nói vậy, đừng nói vậy, chỉ là trùng hợp thôi.
Nói xong, An Tại Đào lại cúi tìm nụ hoa đã bắt đầu cứng lên, dùng hai đầu ngón tay nắm lấy, xoay tròn.
Tôn Hiểu Linh lập tức ửng hồng hai má, khẽ rên một tiếng, không còn lo nổi chuyện Cổ Trường Lăng với Chủ tịch huyện gì nữa, thân hình nở nang của cô mềm yếu vô lực ngã vào lòng An Tại Đào.