Quan Thanh
Chương 382 : Chuyện lớn long trời lở đất
Ngày đăng: 01:43 20/04/20
Trong quan trường huyện Quy Ninh, đại khái ai cũng sẽ không dự đoán được, Tôn Hiểu Linh mặt ngoài nhìn qua hướng nội, cực kỳ điềm đạm, chắc chắn, làm việc khiêm tốn quần áo cũng không mốt, không ngờ lại có một mặt lẳng lơ như vậy. Hoặc là, cô vốn cũng không phải phụ nữ như thế, chẳng qua sau khi gặp gỡ An Tại Đào, bản tính giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng cô bị người đàn ông này câu dẫn lên từng chút một.
Mà cũng bởi vì như thế, không ai lại nghĩ tới, Tôn Hiểu Linh dung mạo không xuất chúng, thậm chí có thể nói còn hơi có dáng vẻ quê mùa của phụ nữ nông thôn, không ngờ lại có quan hệ thân mật với An Tại Đào như vậy. Không cần nói người ngoài, ngay cả Mã Hiểu Yến tâm phúc tuyệt đối của An Tại Đào, trong thời gian lâu như vậy, cũng không nhận thấy được chút nào.
Tôn Hiểu Linh thật sự là một cán bộ để nơi nào cũng bị quên lãng rất nhanh, cho dù hiện giờ cô cũng là một trong những lãnh đạo trung tâm của huyện.
Đối với Tôn Hiểu Linh, có lẽ dục vọng là chủ đạo hết thảy, An Tại Đào tự cảm thấy cũng không có bao nhiều tình cảm đối với Tôn Hiểu Linh, giữa bọn họ, phần lớn là một loại an ủi cho nhau giữa con người trưởng thành. Cho nên ở chung với Tôn Hiểu Linh, An Tại Đào không có bật luận áp lực gì, cảm thấy cực kỳ thả lỏng.
Chỉ là, tuy rằng Tôn Hiểu Linh "giản dị", nhưng cũng không phải một phụ nữ không có đầu óc. Tốt xấu cô cũng là nữ cán bộ pha trộn trong quan trường nhiều năm như vậy, dù không đùa giỡn thủ đoạn, cũng không có nghĩa là không hiểu, cũng giống như chưa ăn thịt lợn cũng không có nghĩa chưa thấy lợn chạy.
Nhưng cô hiểu được, sở dĩ hiện tại mình có thể đạt được sủng ái khác loại của hắn, nguyên nhân chủ yếu ngay bởi vì ý niệm một lòng trả giá cũng không lấy hồi báo trong đầu cô, hoặc là nói, cô không tạo ra bất cứ áp lực gì cho An Tại Đào ---- nếu không mà nói, An Tại Đào chỉ sợ sớm đã tôn trọng nhưng giữ khoảng cách đối với cô.
Tôn Hiểu Linh biết rõ điểm này, cho nên cô phong tỏa chặt chẽ cảm tình của mình. Chỉ thời điểm ở cùng một chỗ, cô sẽ dùng phương thức dục vọng phóng túng để phát tiết cảm tình ứ đọng đã lâu trong lòng mình, thời gian dài cũng trở thành một loại thói quen và làm không biết mệt.
...
...
- Tôi nghĩ mua phòng... Lúc anh cần tôi, tôi sẽ đi tới đó chờ anh, đó là gian phòng thuộc về hai chúng ta.
Khuôn mặt Tôn Hiểu Linh đỏ ửng sau khi tình cảm mãnh liệt, dịu dàng nói:
- Anh sống một mình ở huyện rất bất tiện, nếu khôn tôi tìm bảo mẫu giúp anh đi, ngày thường dọn dẹp phòng ở giặt quần áo nấu cơm giúp anh vân vân, đỡ cho anh một mình nồi sạch bếp lạnh.
- Bảo mẫu? Ha ha, thôi đi, một mình tôi rất tốt.
An Tại Đào khoát tay áo, nhẹ nhàng đẩy Tôn Hiểu Linh ra khỏi lòng mình:
- Hoạt động ngày mai cô phải tổ chức tốt, không thể để sai lầm chút nào, đừng để người đàn bà Đông Phương Tiểu kia khoan vào chỗ trống...
Tôn Hiểu Linh sửa sang lại quần áo của mình, đứng dậy lo lắng hỏi:
- Chủ tịch thành phố Đông Phương mới tới vài ngày, sao anh lại đắc tội bà ta? Dù sao người ta cũng là Chủ tịch thành phố...
- Chủ tịch thành phố cũng là người thôi, ha ha.
An Tại Đào dường như không muốn tiếp tục kéo dài vấn đề này với Tôn Hiểu Linh, liền chủ động chuyển đề tài:
- Hiện giờ hết thảy công tác của khu kinh tế mới đều đi lên quỹ đạo, cô chỉ cần duy trì được hiện trạng, làm ba tới năm năm, tương lai kiếm chức Chủ tịch huyện Bí thư Huyện ủy cũng không phải chuyện không có khả năng.
Tôn Hiểu Linh lắng đầu, lẳng lặng nhìn An Tại Đào:
- Tính tình của tôi anh còn không biết sao? Điều này, đối với tôi mà nói là chuyện không quan trọng, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh anh, cho dù cả đời làm Chủ nhiệ khu kinh tế mới cấp Phó huyên nho nhỏ, tôi cũng thấy đủ rồi.
- Tôi không có dã tâm giống như Mã Hiểu Yến.
Tôn Hiểu Linh đột nhiên cười cổ quái.
An Tại Đào ngẩn ra, thầm nghĩ cô nhắc tới Mã Hiểu Yến vào lúc này, trong giọng điệu không khỏi cũng có vài phần ghen tuông. Hắn cười cười trong lòng, phụ nữ có đạm bạc cũng là phụ nữ, trong lòng vẫn có vài phần ghen tị. Chẳng qua, hiểu biết của Tôn Hiểu Linh đối với Mã Hiểu Yến, vẫn là giới hạn trước kia, cô cũng không biết Mã Hiểu Yến hiện tại.
- Bành Quân à, tôi đang muốn tìm anh nói chuyện.
An Tại Đào cảm thấy mình cũng bên nói chuyện với Bành Quân, nếu hắn thật sự có lòng xuống phía dưới, mình cũng nên tìm cho hắn một vị trí thích hợp, cho dù thế nào hắn cũng ở bên cạnh mình vài năm, hiện giờ chẳng qua là một cấp Phó phòng
- Bí thư An?
- Tốt lắm, anh làm việc bên cạnh tôi cũng có vài năm, tôi có việc nói thẳng.
An Tại Đào khoát tay áo:
- Tuổi anh cũng không nhỏ, tôi cũng không thể luôn chậm trễ tiền đồ của anh, như vậy đi, anh trở về suy nghĩ cẩn thận một chút, xem bản thân muốn tới bộ phận nào, tôi sẽ an bài cho anh một chút!
Bành Quân ngẩn ra, mặt gã đỏ lên, cười ha ha nói:
- Lãnh đạo... tôi nguyện ý ở lại bên cạnh lãnh đạo làm việc!
An Tại Đào nhìn Bành Quân thật sâu, hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới gật đầu:
- Vậy vể sau lại nói ---- đúng rồi, tôi nghe nói anh đang chuẩn bị dọn nhà tới huyện?
- Vâng, tôi cảm thấy tôi đi làm qua lại rất phiền toái, vừa lúc Cục Nông nghiệp huyện có cương vị, tôi tìm Chủ tịch huyện Cổ, chuẩn bị điều vợ tôi tới, như vậy nhà tôi đều ở huyện, phục vụ cho lãnh đọa cũng thuận tiện.
Bành Quân nhỏ giọng nói.
An Tại Đào ồ một tiếng, đột nhiên khoát tay áo:
- Bành Quân, tạm thời trước đừng dọn tới huyện... kiên trì thêm một đoạn thời gian... Ừ? Lời của tôi anh hiểu chưa?
Bành Quân nghe vậy mừng rõ, vội vàng cười nói:
- Vâng, tôi hiểu được, Bí thư An!
- Ừ.
An Tại Đào cười:
- Tôi biết nhà anh ở thành phố, qua lại đi làm cũng không dễ dàng, vốn muốn để anh không ra ngoài với tôi... Nhưng hiện tại xem ra, điều này cũng màn tới không ít phiền toái cho anh, ha ha! Như vậy đi, anh làm chuẩn bị, về sau liền cùng đi. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
...
...
Nhìn bóng dáng cao lớn vô cùng vui vẻ của Bành Quân rời phòng làm việc của mình, trước mắt An Tại Đào đột nhiên sáng ngời, một đoạn trí nhớ rất nhỏ về kiếp trước chợt thoáng hiện ra trong đầu: Aliyev, trùm dầu mỏ Azerbaijan, độc lập sáng lập công ty xăng dầu MS, trong 4 năm ngắn ngủn thu mua một mố xí nghiệp năng lượng lớn nhỏ, công ty trèo lên nhóm mười xí nghiệp dầu mỏ lớn nhất Azerbaijan. Bởi vì bí cáo trốn lậu thuế và kinh doanh phi pháp, tháng 8 năm 2002 rời khỏi Azerbaijan, tới nước Anh tìm kiếm tị nạn.
Thì ra là thế! Hóa ra là thế!
Kiếp trước hắn làm truyền thông tin tức, đối với loại tin tức kinh tế này cũng không có ấn tượng sâu. Hắn chợt mừng như điên, biết tin tức này hẳn sẽ sinh ra ảnh hưởng quan trọng đối với kế hoạch thu mua của ba cô gái Mạnh Cúc. Nghĩ tới đây, hắn không còn do dự, lập tức gọi điện cho Mạnh Cúc.