Quan Thanh

Chương 388 : Tấm ảnh ghi lại khoảnh khắc lịch sử (2)

Ngày đăng: 01:43 20/04/20


Ý tứ của An Tại Đào là gì? Lấy Trương Bằng Viễn ra đè mình sao? Quả thật là quá khiêu khích mà!



Sắc mặt của Đông Phương Du có chút khó coi, trong ánh mắt âm thầm toát ra cơn tức.



Cô ta chậm rãi ngẩng đầu lên, sắc mặt cũng trở nên rất bình tĩnh, thậm chí có thể nói là lãnh đạm. Cô khoát tay nói:



- Nếu Bí thư Trương đã phê thì tôi sẽ không phê nữa. Trưởng ban thư ký Lãnh, cô chuyển lời cho đồng chí Tiểu An, hoạt động nên làm thì cứ làm. Nhưng là cán bộ lãnh đạo, không thể tập trung toàn bộ cho việc này được. Nên vì quần chúng mà làm, phong thái công tác nên vững chắc một chút. Thời gian trôi qua thì quần chúng sẽ có cái nhìn rõ ràng.



Sự phản ứng của Đông Phương Du hoàn toàn nằm trong dự kiến của Lãnh Mai. Nếu Đông Phương Du không có phản ứng thì mới là kỳ lạ đấy. Chỉ có điều Trương Bằng Viễn đã phê thì cô ta không thể chống đỡ, đè cũng không đè được. Không hề nghi ngờ, hoạt động này Đông Phương Du sẽ quyết không tham gia.



Đông Phương Du kỳ thật đã ở sau lưng làm một số động tác, Lãnh Mai trong lòng đều biết rõ ràng. Chỉ có điều Lãnh Mai biết An Tại Đào có bối cảnh sâu đậm, ở tỉnh có Trần Cận Nam, ở trung ương còn có Triệu lão và Mạnh Cúc. Hơn nữa gia tộc của Lưu Ngạn cùng với gia tộc Âu Dương chính là chỗ dựa vững chắc bí mật của An Tại Đào. Quả thật là ngoài sức tưởng tượng của người bình thường.



Người thanh niên này tốt nghiệp đại học chưa được bao lâu thì đường đường trở thành một Bí thư Huyện ủy. Đương nhiên, người trên quan trường Phòng Sơn mơ hồ đoán được bối cảnh của An Tại Đào, nhưng tuyệt đối lại không biết bối cảnh của hắn lại hùng mạnh như vậy.



Không cần nói đến cán bộ bình thường, cho dù là Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn kỳ thật cũng không biết lực lượng phía sau An Tại Đào. Nội chỉ mình Trần Cận Nam thôi thì đã không trêu vào được rồi.



Mà Lãnh Mai thì gần đây mới biết được điều này. Mối quan hệ của Lưu Ngạn và An Tại Đào, mặc dù An Tại Đào không thừa nhận, người bình thường tuyệt đối cũng không thể biết được, nhưng đối với tình cảm phức tạp của An Tại Đào thì Lãnh Mai có thể hiểu được.



Trong hôn lễ của An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn đều làm phù dâu. Cô liền mẫn cảm phát hiện rằng, hai người phụ nữ này quan hệ tuyệt đối không tầm thường với An Tại Đào.



Không cần nói gì khác, chỉ cần nhìn ánh mắt của bọn họ với An Tại Đào thì cũng đủ giải thích được nhiều vấn đề. Dù sao Lãnh Mai cũng là một cô gái, cũng là một trong những người thích An Tại Đào.



Cô mơ hồ đoán được An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc và Lưu Ngạn ba người quan hệ như thế nào. Chỉ có điều cô vẫn không thể tin được mà thôi.



Mạnh Cúc và Lưu Ngạn đều là thiên kim tiểu thư xuất thân từ nhà quyền quý, sao lại có khả năng cả đời ở đằng sau An Tại Đào, cam tâm làm một người vợ không có danh phận. Nhưng sự thật lại xảy ra trước mắt, lại không đến lượt cô không tin.



Càng làm cho Hạ Hiểu Tuyết cảm thấy không tưởng tượng được chính là Hạ Hiểu Tuyết vẫn duy trì tình cảm chị em với Mạnh Cúc và Lưu Ngạn. Điều này sao có thể?



Đông Phương Du nhẹ nhàng ho khan một tiếng.



Lãnh Mai lập tức bừng tỉnh trở lại, xấu hổ cười nói:



- Chủ tịch thành phố Đông Phương, ngài xem…



Đông Phương Du có chút kỳ quái nhìn Lãnh Mai. Cô cùng Lãnh Mai tiếp xúc một thời gian tương đối dài. Đều là phụ nữ, lại là cán bộ lãnh đạo nên mối quan hệ cùng hòa hợp rất nhiều.



Đông Phương Du cảm thấy Lãnh Mai đối với An Tại Đào cũng có chút gì đó.



Lãnh Mai rời khỏi văn phòng của Đông Phương Du. Cô luôn do dự mãi, không biết nên nói gì. Cô vốn muốn ám chỉ một chút cho Đông Phương Du, nhưng khi đề cập đến An Tại Đào thì cô cảm thấy không tiện. Nếu chẳng may tiết lộ ra ngoài thì biết làm sao?



Lãnh Mai thở dài trong lòng, đồng thời cũng có một dự cảm rất kỳ lạ. Dường như, Đông Phương Du và An Tại Đào sẽ bùng nổ một trận xung đột rất lớn.



Lãnh Mai đi rồi, Đông Phương Du gọi thêm vài cuộc điện thoại, rồi cùng Trương Bằng Viễn kết nối một chút. Sau đó cô ta lại gọi văn phòng của Lãnh Mai.



- Trưởng ban thư ký Lãnh, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy ngày mai muốn đến huyện Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm đồng chí Cổ Trường Lăng làm Chủ tịch huyện. Tôi sẽ cùng đi. Đồng thời, cô thông báo cho Ủy ban nhân dân huyện Quy Ninh, ngày mai tôi cũng sẽ đến huyện điều tra nghiên cứu tiến triển xây dựng việc rút lui huyện lên thị, chuẩn bị một số công tác cho bọn họ.



Lãnh Mai đồng ý nhưng trong lòng đánh bộp một tiếng.



Tuyên bố bổ nhiệm Chủ tịch huyện, Đông Phương Du không ngờ lại muốn đích thân đến. Hoạt động như vậy tuy rằng không phải không có, nhưng dường như….



Đông Phương Du muốn làm gì? Lôi kéo Cổ Trường Lăng? Lãnh Mai trong lòng suy nghĩ, khẩn trương nhắn một tin nhắn cho An Tại Đào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Nhận được tin nhắn của Lãnh Mai, An Tại Đào đang trong cuộc họp Ủy viên thường vụ huyện ủy mở rộng. Tất cả bốn bộ máy lãnh đạo Huyện ủy, Ủy ban nhân dân, Hội đồng nhân dân, Ủy ban mặt trận tổ quốc đều trình diện. Chủ đề của hội nghị là nghiên cứu bố trí hoạt động trong tháng tám.



- Các đồng chí, chúng ta sẽ thành lập một tổ lãnh đạo. Tổ trưởng sẽ do đồng chí Cổ Trường Lăng đảm nhận. Văn phòng của tổ lãnh đạo sẽ được thiết lập tại văn phòng Ủy ban nhân dân huyện. Hoạt động của tổ lãnh đạo gồm có ba tổ công tác nhỏ. Tổ công tác phụ trách bán hàng triển lãm sản phẩm nông nghiệp sinh thái. Tổ công tác hội chợ sản phẩm nông nghiệp sinh thái và cuối cùng là tổ công tác quảng cáo.



An Tại Đào khoát tay:



- Quan trọng nhất chính là tổ công tác quảng cáo. Tổ công tác này do đồng chí Cổ Trường Lăng đích thân dẫn dắt. Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng, anh nên phối hợp cùng với đồng chí Cổ Trường Lăng. Ủy ban nhân dân huyện hoàn toàn có thể thiết lập một tổ quảng cáo. Đồng chí Trường Lăng hãy nhớ phối hợp với công ty Long Đằng. Bọn họ cũng sẽ cử người đến huyện tham dự công tác trù bị.



Cổ Trường Lăng gật đầu, đồng ý:



- Bí thư An xin cứ yên tâm. Tôi sẽ đích thân quản lý, không để xảy ra sai sót.



Hoạt động này đương nhiên là do An Tại Đào chủ đạo, nhưng không có gặp phải sự phản đối nào. Tiền quảng cáo toàn bộ đều do An Tại Đào kiếm tài trợ, ở huyện chỉ cần đảm bảo phối hợp một chút thôi, thì còn có vấn đề gì nữa? Sự thật thì mọi người đều hiểu được, An Tại Đào đây là vì chuẩn bị cho việc rút lui huyện đổi thị sau này.



Tháng 8, ở trung ương khẳng định là sẽ phê chuẩn việc rút lui huyện đổi thị. Hoạt động này sẽ chính thức tuyên bố trên CCTV. Trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy Trương Minh âm thầm phỏng đoán. Chẳng lẽ An Tại Đào thật sự giống như những lời đồn đại? Nếu công tác rút lui huyện đổi thị thành công, hắn sẽ thăng quan rời khỏi Quy Ninh?



Trương Minh hơi có chút ghen tỵ liếc mắt nhìn An Tại Đào rồi khẩn trương cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Mặc kệ là Trương Minh ghen tỵ hay không ghen tỵ, thừa nhận hay không thừa nhận, chịu phục hay không phục, thì khoảng cách giữa hắn và Trương Minh ngày càng lớn. Hiện tại y có thể ngồi cùng một phòng họp với An Tại Đào, có lẽ không bao lâu sau, y sẽ phải ngẩng đầu mà nhìn An Tại Đào đi lên.



Tiếng rung của di động trong túi khiến An Tại Đào giật mình. Hắn vừa cười vừa lắng nghe Trưởng ban tổ chức cán bộ Trần Tân báo cáo, vừa rút di động ra xem thì thấy tin nhắn của Lãnh Mai.



- An Tại Đào, Đông Phương Du ngày mai sẽ mang người đến tuyên bố bổ nhiệm Cổ Trường Lăng. Đồng thời điều tra nghiên cứu việc xây dựng rút lui huyện lên thị. Anh nên có sự chuẩn bị. Lãnh Mai.



Đông Phương Du không ngờ lại muốn đích thân mang người đến tuyên bố bổ nhiệm Cổ Trường Lăng? Đây quả thật là có chút đặc biệt? Nó mang ý nghĩa gì? Chẳng lẽ Cổ Trường Lăng sau lưng mình lại đi theo Đông Phương Du? Theo lý thuyết thì không thể. Nhưng quan trường từ trước đến nay luôn có sự thay đổi. Con người sống cũng vì lợi ích trước tiên, cũng không có gì là không có khả năng.



An Tại Đào nhìn về phía Cổ Trường Lăng, ánh mắt lộ ra có chút không hiểu.



Cổ Trường Lăng có chút không được thoải mái. Y liếc mắt nhìn An Tại Đào, trong lòng hơi nghi hoặc.



Đối với An Tại Đào, Cổ Trường Lăng trong lòng cảm kích vô cùng. Từ một Phó chủ tịch thường trực huyện, tiến vào Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Đây đều là An Tại Đào giúp y. Hiện giờ, Thành ủy vì Chủ tịch huyện chọn người, tuy rằng Ban tổ chức cán bộ bổ nhiệm còn chưa chính thức truyền đạt mệnh lệnh, nhưng người của Ban tổ chức cán bộ đã tìm y nói qua, kết cục đã thành công.



Từ Phó chủ tịch huyện đến Chủ tịch huyện là một quãng đường rất gian nan. Y có thể vượt qua được đều là do An Tại Đào giúp đỡ.



An Tại Đào vì mình được là Chủ tịch huyện mà làm ra điều gì, An Tại Đào tuy không nói rõ nhưng Cổ Trường Lăng lẽ nào lại không biết?



Nếu như không có An Tại Đào, Cổ Trường Lăng cho đến nay vẫn chỉ là một Phó chủ tịch huyện bình thường. Không cần nói đến làm Chủ tịch huyện, cho dù tiến vào Ủy viên thường vụ cũng là khó khăn rồi. An Tại Đào giúp y như vậy gần như là cải biến vận mệnh chính trị cho y. Y trong lòng cảm động đến rơi nước mắt.



Lòng người thay đổi, quan trường vốn không chắc là có chân thành. Chỉ có điều, người vô tư giúp đỡ người khác như An Tại Đào thì lại quá ít.



Cổ Trường Lăng biết mình không thể cho An Tại Đào cái gì nên chỉ biết cố gắng phối hợp, tận lực làm việc cho An Tại Đào, đẩy mạnh địa vị thống trị của An Tại Đào ở huyện Quy Ninh.



Sau khi hội nghị thường vụ kết thúc, An Tại Đào không nói điều gì, thậm chí không chào hỏi Cổ Trường Lăng thì liền trực tiếp về văn phòng của mình. Cổ Trường Lăng lẳng lặng đi theo sau.



- Bí thư An!



Cổ Trường Lăng trực tiếp ngồi xuống ghế salon trong văn phòng.




An Tại Đào thở dài, nhìn chằm chằm vào phó Thủ tướng Lý đang nói chuyện trên đài, nói nhỏ:



- Quản lý nước lớn, đất rộng người đông như nước chúng ta dễ dàng vậy sao? Đó là ý nghĩ và trí tuệ của đại nhân vật, chúng ta không thể hiểu được. Người lãnh đạo một nước lớn, chắc chắn phải nắm được văn hóa truyền thống chăng?



Chu Vân mỉm cười, dường như nghĩ tới điều gì, đột nhiên lại nói tiếp:



- Bí thư An, phó Thủ tướng Lý đúng là người được Quốc vụ viện phân công lãnh đạo công tác nâng huyện lên thành phố đó.



An Tại Đào "ồ" một tiếng, nhưng ánh mắt nhìn lên đài chủ tịch chợt sáng hơn.



Lãnh đạo nói xong, còn thêm một trình tự là các đại biểu các huyện tiên tiến được tuyên dương lên phát biểu cảm nghĩ. Nhân dịp Bí thư Mạch của huyện nọ phát biểu cảm nghĩ khi nhận được giải thưởng, An Tại Đào tạo ra một hành động lớn mật.



Hắn lặng lẽ theo ngõ nhỏ lên đài chủ tịch, vì trên người hắn mặc áo lụa đỏ thẫm, lại vừa mới lên đài lĩnh khen thưởng, cảnh vệ nghĩ hắn định lên đài phát biểu cảm tưởng nên chỉ nhìn hắn một cái, cũng không ngăn cản.



Dưới đài, Trưởng phòng Dân chính huyện Chu Vân sững sờ nhìn An Tại Đào đang đứng trên đài Chủ tịch, vẻ mặt tươi cười quái lạ, trong lòng muốn nhảy dựng. Trời ạ, Bí thư An muốn làm gì? Không ngờ hắn lại lên đài Chủ tịch!



Ông Triệu ngồi ngay ngắn ở đó, khẽ nhắm mắt dưỡng thần, nhưng khóe mắt lại thấy một bóng dáng quen thuộc. An Tại Đào đang cúi người, chen vào lối đi giữa đài Chủ tịch tới đây.



Thằng nhóc này, hắn muốn làm gì? Ông Triệu nhướn mày.



Chỉ trong mười giây, phần đông lãnh đạo trên đài đều nhìn lại với ánh mắt hồ nghi và kinh ngạc. An Tại Đào vội vàng trườn tới chỗ giữa ông Triệu và phó Thủ tướng Lý ngồi xổm xuống.



Đuôi lông mày ông Triệu nhướng lên thật cao, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, bất mãn quay đầu liếc nhìn An Tại Đào, đã thấy An Tại Đào kính cẩn đưa lên một quyển vở, trên bìa quyển vở viết: Mong ông Triệu và phó Thủ tướng Lý ký tên lưu niệm.



Thật ra phó Thủ tướng Lý đã sớm phát hiện ra An Tại Đào, cũng mơ hồ nhớ đây là một Bí thư Huyện ủy mà ông ta vừa khen thưởng. Hắn lên đây làm gì? Lớn gan vậy sao?



Ông Triệu nhìn lướt qua quyển vở, hung hăng trừng mắt liếc An Tại Đào, nhận lấy, cúi người ký tên mình trên quyển vở, sau đó lại để quyển vở lên trước mặt phó Thủ tướng Lý, cười, nói khẽ:



- Lão Lý này, đồng chí này xem chúng ta như diễn viên, chạy lên đây xin chúng ta ký tên đây này.



Ông Triệu đã ký, phó Thủ tướng Lý sao không ký được?



Nghe ông Triệu nói như vậy, phó Thủ tướng Lý liền dùng ánh mắt cân nhắc nhìn qua An Tại Đào đang ngồi xổm bên cạnh mình, khẽ mỉm cười, cũng cúi xuống ký tên, sau đó trả quyển vở cho An Tại Đào.



An Tại Đào cắn chặt răng. Hoặc không làm, còn đã làm thì phải làm đến cùng. Hắn vội vàng hạ giọng báo cáo sơ lược tình hình nhân dân huyện Quy Ninh đang lo lắng mong chờ ý kiến phúc đáp về tình hình nâng huyện lên thành phố. Phó Thủ tướng Lý ngẩn ra, chợt khẽ mỉm cười:



- Chỉ cần phù hợp với chính sách thì nhất định công việc sẽ trôi chảy thôi tiểu đồng chí.



Muôn người nhìn chăm chú lên đài chủ tịch. Giữa hai vị lãnh đạo đột nhiên xuất hiện một gương mặt anh tuấn, cảnh tượng này ngay từ đầu cũng không khiến cho mọi người chú ý, nhưng sau lại bị rất nhiều phóng viên chộp được.



Một phóng viên Nhật báo kinh tế rất nhạy bén, khi An Tại Đào đang ngồi xổm nói chuyện ngắn gọn với ông Triệu và phó Thủ tướng Lý đã chụp được cảnh này. Các phóng viên khác đổ xô tới chụp ảnh thì An Tại Đào đã sớm trốn mất rồi.



Ngày hôm sau, tin tức này được đăng trên trang đầu Nhật báo kinh tế, đăng vô cùng rõ ràng, hình ảnh cũng rất sắc nét.



Trên đài Chủ tịch, ông Triệu và phó Thủ tướng Lý một người vừa mỉm cười vừa cúi xuống ký tên, còn một người thì nhìn một người trẻ tuổi đang ngồi xổm giữa hai vị lãnh đạo trung ương. An Tại Đào ngồi giữa hai người, chỉ lộ ra gương mặt anh tuấn đang mỉm cười của hắn cùng với nửa bờ vai.



Tin tức trên Nhật báo kinh tế ngày 6 tháng 7: 9 giờ sáng ngày 6 tháng 7, trong Hội nghị khen thưởng các huyện tiên tiến trong xây dựng thị trấn nhỏ đã xuất hiện một màn kịch. Khen thưởng xong, ngay lúc vài đại diện các huyện được khen thưởng phát biểu cảm tưởng trên đài, Bí thư An Tại Đào huyện Quy Ninh tỉnh Đông Sơn đã lặng lẽ tiếp cận hai vị lãnh đạo, để hai vị ký tên cho mình.



Còn trang hai Nhật báo kinh tế còn có một bài văn bình luận chuyện này: Bí thư Huyện ủy truy đuổi đến đài Chủ tịch.



Bài bình luận này viết như sau:



"Tấm ảnh chụp này có kết cấu khéo léo, tính nghệ thuật và thông tin được kết hợp hoàn mỹ, là tác phẩm báo chí hiếm thấy trong mấy năm gần đây. Hai vị lãnh đạo trung ương thân thiết hòa ái, Bí thư Huyện ủy An Tại Đào thông minh. Hai tính cách này hòa lẫn vào nhau, khiến người cảm nhận được một bức tranh chính trị sinh động.



Người viết cho rằng, vốn "ngôi sao" và quyền lực không thể gặp nhau được, càng không quan hệ đến hiệu ứng mà quyền lực tự thâm mình tỏa ra. Có thể nói, được ký tên chỉ có một Bí thư huyện ủy cơ sở, nhưng ở dưới đài, khắp đại giang nam bắc, có bao nhiêu người ôm mộng làm Bí thư Huyện ủy ấy? Trong lòng Bí thư Tiểu An, hai vị lãnh đạo trung ương này không chỉ là lãnh đạo, mà còn là nhân vật để quần chúng nhân dân gởi gắm kỳ vọng. Hành vi tưởng chửng ngẫu nhiên ấy có phép ẩn dụ là quyền lực ngày càng được bình dân hóa, đi gần với hiện thực.



Ngôi sao ca nhạc điện ảnh vui lòng cho chữ ký, vì "thượng đế và thị trường", còn quyền lực cho chữ ký với những khát vọng của người dân, liền chứng tỏ quyền lực của bản thân mình xuất phát từ nội tâm và hiểu được ý nguyện của dân chúng. Quyền lực được bình dân hóa, không chỉ có nghĩa là nhu cầu dân chủ của người dân được bảo đảm thêm một bước, mà còn mở rộng cánh cửa giao lưu với quần chúng. Tôi nghĩ, vị Bí thư Huyện ủy này dũng cảm lên đài xin hai vị lãnh đạo ký tên, truyền thông sẽ không e dè mà chụp ảnh. Quan trọng là dân chúng không hề kính sợ quyền lực đến cách xa ba bước, dân chúng có thể có cơ hội, có thể mở rộng cửa lòng và có quyền thảo luận chuyện nhà, tranh luận chuyện quốc gia đại sự, từ trí tuệ và đề xuất của nhân dân mà tìm ra những chính sách có lợi cho quyền lực, tránh những quyết sách sai lầm."



Những tin tức và ảnh chụp liên quan đến ông Triệu và phó Thủ tướng Lý, chắc chắn đã được Lý Đại Niên và lãnh đạo văn phòng Quốc vụ viện thẩm tra, sở dĩ đồng ý cho phát hành đương nhiên cũng có lợi cho nhu cầu chính trị.



Đây là một tấm ảnh ghi lại được khoảnh khắc lịch sử.



Tấm ảnh này được đăng lên khiến phần đông truyền thông trong nước đuổi theo để sao chép. Trên truyenfull.vn, lượng truy cập tấm ảnh này lên đến con số chạm trời.



Kết quả như vậy khiến An Tại Đào dở khóc dở cười. Hắn thật không ngờ, trong vài phút ngắn ngủi như vậy mà đã bị phóng viên chộp được. Còn được đăng tin trên Nhật báo kinh tế và có cả bài bình luận, đem chuyện này sáng tác thành một câu chuyện mang màu sắc chính trị.



Hắn thật không ngờ, chính mình vô hình trung trờ thành một ngôi sao chính trị điển hình trong chính giới trong nước. Hiện nay, Bí thư Huyện ủy hắn chỉ sợ là nổi tiếng không thua gì mấy diễn viên mà Lưu Ngạn ký hợp đồng trong công ty của cô.



Ở Yên Kinh hai ngày thì đoàn tụ được với Hạ Hiểu Tuyết hai ngày. Ngày thứ ba, Hạ Hiểu Tuyết phải đi Nam Dương, An Tại Đào cũng phải dẫn Bành Quân và Chu Vân quay về Quy Ninh.



Trong tháng 7, Quốc vụ viện phê chuẩn hủy bỏ chế độ huyện Quy Ninh, thành lập thành phố Quy Ninh. Cuối tháng 7, Ủy ban nhân dân tỉnh Đông Sơn chính thức phát hành văn kiện "về hủy bỏ huyện Quy Ninh và thành lập thành phố Quy Ninh". Trong văn kiện thông báo rõ, hủy bỏ huyện Quy Ninh, thiết lập thành phố Quy Ninh cấp huyện, giữ nguyên khu hành chính huyện Quy Ninh làm khu hành chính thành phố Quy Ninh. Sau khi huyện Quy Ninh đổi thành thành phố, không gia tăng cơ cấu và biên chế, thể chế tài chính không thay đổi, quản lý hành chính do Ủy ban nhân dân thành phố Phòng Sơn quản lý.



Đồng Hồng Cương hưng phấn đứng ở cửa văn phòng An Tại Đào, la lớn:



- Bí thư An, Bí thư An, phê rồi, phê rồi.



- Chúng ta đã đổi huyện thành thành phố thành công rồi!



Dù là việc nằm trong dự tính, nhưng khi thật sự nghe được tin thành công, An Tại Đào vẫn cảm thấy vô cùng phấn chấn và xúc động. Hắn làm Bí thư Huyện ủy đã thúc đầy thành công công tác nâng huyện lên thành phố, đảm nhận vị trí Bí thư Thàh ủy Quy Ninh đầu tiên, nhất định được lưu vào sử sách của thành phố Quy Ninh.



- Tốt quá, tốt quá.



An Tại Đào đột nhiên vỗ bàn, đứng dậy cười vang, nói:



- Lão Đồng, anh thông báo đến bốn vị lãnh đạo trong bộ máy huyện, chúng ta lập tức họp ngay. À, đúng rồi, tin tức này tạm thời đừng công khai ra ngoài, là tiết mục bí mật của chúng ta.



Đồng Hồng Cương hưng phấn quay về văn phòng gọi điện thoại thông báo cho các lãnh đạo khác đến Huyện ủy họp. An Tại Đào cũng vội vàng gọi điện thoại cho Trương Bằng Viễn, sau khi hắn nài nỉ mãi, Trương Bằng Viễn mới bằng lòng tạm thời không thông báo việc Quy Ninh từ huyện lên thành phố thành công.



Sau khi được Trương Bằng Viễn chấp thuận, An Tại Đào lại gọi đến tòa báo Phòng Sơn cho Hoàng Tắc Danh. Hoàng Tắc Danh biết tâm tư của An Tại Đào nên thoải mái hứa tạm thời sẽ không đăng tin này.



Xong xuôi, An Tại Đào khẽ mỉm cười, dạo một vòng quanh văn phòng để giữ bình tĩnh.



Ngày thứ ba, An Tại Đào đi một chuyến lên thành phố. Dù sao chuyện nâng huyện lên thành phố cũng là chuyện lớn, liên quan đến vấn đề thay đổi địa danh, thay đổi cơ cấu hành chính và nhiều việc khác, Quy Ninh còn rất nhiều việc phải làm. Hắn phải báo cáo với Hội nghị Thường vụ Thành ủy.