Quan Thanh

Chương 400 : Giậu đổ bìm leo

Ngày đăng: 01:43 20/04/20


Trên đường lên thành phố, An Tại Đào im lặng không nói gì.



Bành Quân ngồi ở ghế lái phụ do dự một chút rồi nói nhỏ:



-Sếp, tôi đi vòng quanh, nghe mấy doanh nghiệp cùng mấy công nhân viên chức nói chuyện, cũng biết được một ít.



-Ồ, nói nghe thử đi.



An Tại Đào khoát tay nói.



-Vấn đề của Hạ Canh thì nhiều lắm, Ủy ban Kỷ luật đã điều tra được không ít. Tham ô, nhận hối lội, lạm dụng công quỹ…mấy chuyện đó gã đều có dính vào, chỉ là lãnh đạo thành phố đang xem phải xử lý gã bằng cách nào. Nghe nói gã và vị phó Chủ tịch thành phố Chu kia có quan hệ rất mật thiết.



An Tại Đào thản nhiên cười:



-Chuyện Hạ Canh không cần phải xen vào. Chuyện Hạ Canh có vấn đề ai cũng biết. Hơn nữa, mấy chuyện này, nếu muốn điều tra lại có thể không tra ra sao? Cán bộ công tác trong doanh nghiệp, trên người sao sạch sẽ được? Chỉ cần muốn là có thể điều tra ra. Nhưng ý của thành phố rất rõ, không muốn làm rùm beng chuyện này.



-Có lẽ, Hạ Canh sẽ chỉ bị miễn chức trong nội bộ Đảng, không làm cho chuyện trở nên quá lớn.



-Tôi cũng hy vọng giải quyết âm thầm thôi vì chuyện này có lợi cho công ty trước khi định giá.



An Tại Đào nói thêm một câu, đồng thời hỏi:



-Công nhân viên chức thì thế nào?



-Cũng coi như là ổn định rồi, chỉ là hận Hạ Canh thấu xương.



Bành Quân mỉm cười:



-Lãnh đạo, có muốn triệu tập công nhân viên chức nói chuyện một chút không? Sắp đến năm mới rồi, em sợ họ sẽ làm ầm ĩ nữa.



An Tại Đào im lặng một chút:



-Chờ hai ngày nữa đã, chờ tôi giải quyết công việc xong hết sẽ nói chuyện với họ.



-Sếp, còn chuyện này. Có người nói Trịnh Nhuận này cũng rất tham lam, không thua kém gì Hạ Canh đâu. Nghe nói, y ở công ty Ga Thiên Nguyên có ngoại hiệu là Diêm Vương thứ hai, tham lam vô độ. Mỗi ngày Thiên Nguyên dùng một lượng ga rất lớn, người buôn ga chen nhau đấu thầu tranh nhau mua, muốn mua được phải trích phần trăm trên mỗi tấn ga. Một năm cũng là một con số cực kỳ đáng sợ.



Bành Quân mỉm cười:
-Thật ra đây là lần thứ hai tôi đến công ty Ga Thiên Nguyên. Lần đầu tiên tôi đến là vào buổi tối.



-Tôi bị đồng chí bảo vệ giữ ngoài cửa, bị một vị cán bộ trung tầng ở đây lạnh lùng cho đứng ngoài gió lạnh đến vài mươi phút.



An Tại Đào nói đến đây, Âu Dương Kiện ngồi dưới đài sắc mặt trắng bệch.



-Người bảo vệ ở cửa nói một câu khiến tôi phải ghi nhớ mãi đến nay, mỗi lần nghĩ đến đều cảm thấy tức nghẹn và khó chịu vô cùng. Anh ta nói, anh ta chỉ biết lãnh đạo công ty Ga Thiên Nguyên, không cần biết đến lãnh đạo công ty Than Khí Ga Phòng Sơn!



An Tại Đào đột nhiên đứng dậy, nhìn mọi người xung quanh, sắc mặt âm u:



-Các đồng chí, tôi rất đau lòng. Cái gì gọi là "chỉ biết lãnh đạo công ty Ga Thiên Nguyên, không cần biết lãnh đạo công ty Than Khí Ga Phòng Sơn"? Công ty Ga Thiên Nguyên là công ty con của công ty Than Khí Ga Phòng Sơn, sao lại trở thành như vậy? Không có công ty Than Khí Ga Phòng Sơn, sao có được công ty Ga Thiên Nguyên?



-Công ty mẹ và con. Các đồng chí, đứa con lớn lên thì quên mẹ mình sao? Hả?



An Tại Đào trầm giọng nói:



-Tôi nói những lời này không phải để phê bình hay nhằm vào đồng chí nào, mà chỉ để chứng minh, văn hóa công ty Ga Thiên Nguyên lệch lạc trầm trọng, xuất hiện nhiều đường ngang ngõ tắt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



-Được rồi, tôi chỉ nói đến đây thôi. Cũng vẫn là câu nói cũ: đoàn kết là sức mạnh. Những gì làm hại đến đoàn kết, chúng ta phải kiên quyết tiêu diệt, thanh trừng toàn bộ.



An Tại Đào quả quyết phất tay, sẵng giọng, ánh mắt nhìn Lý Cương và mấy vị phó giám đốc chợi lóe lên rồi biến mất.



-Chào mừng Tổng giám đốc Lý phát biểu.



Lý Cương nói đầu tiên.



Lý Kiệt mìm cười:



-Cảm ơn Chủ tịch thành phố An và lãnh đạo công ty mẹ đã tin tưởng tôi. Hôm nay, có thể ngồi ở đây, tôi cảm thấy trách nhiệm rất lớn, và áp lực cũng rất lớn. Không cần nói những lời dư thừa vô nghĩa, sau này, chúng ta quan trọng nhất là phải đoàn kết và gắn bó với Đảng ủy công ty mẹ, thống nhất chịu sự chỉ đạo của Đảng ủy công ty mẹ, của Chủ tịch thành phố An, triển khai công tác đến nơi đến chốn.



-Cuối cùng tôi xin nói một câu. Tết âm lịch cũng gần đến rồi, hy vọng mọi người sắp xếp một cái Tết vui vẻ trong lúc làm tốt công tác. Tôi còn có một số việc, đồng chí Lý Kiệt, hôm nay tôi đưa đồng chí đến đây thôi…



An Tại Đào cầm điện thoại, nhìn lướt qua, bắt chặt tay Lý Kiệt, sau đó gật đầu với mọi người trong công ty Ga Thiên Nguyên, nhanh chóng ra khỏi phòng họp.