Quan Thanh

Chương 417 : Cướp người

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Bởi vì phải tiếp con gái và con rể, Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông hai ngày rồi không thể đi làm đúng giờ chút nào, buổi sáng đi văn phòng ngồi một hồi xử lý vài công vụ, sau đó trở về nhà.



Con gái và con rể khó tới được một lần, gặp nhau không dễ dàng, Hạ Thiên Nông đương nhiên muốn ở cùng con gái và con rể nhiều hơn hai ngày



Hạ Thiên Nông không bận, cho nên thư ký Hàn Cổ của ông ta cũng nhàn nhã. Buổi sáng, gã đang lên mạng chơi địa chủ trong phòng làm việc, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại. Thấy số điện thoại là của An Tại Đào con rể Bí thư Hạ, gã cũng không dám chậm trễ, vội vàng nhận, đồng thời thuận tay tắt trang web địa chủ.



Nhưng gọi điện cũng không phải An Tại Đào, mà là Bành Quân thư ký của An Tại Đào. Bành quân đơn giản nói một chút chuyện đưa công ty Than – Khí gas Phòng Sơn đến tập đàn gas Lam Yên học tập khảo sát một chút... Hàn Cổ lập tức liền hiểu rõ dụng ý thật sự An Tại Đào tìm gã.



Buông điện thoại, Hàn Cổ do dự một, vẫn không thông qua văn phòng Thành ủy, mà lợi dụng quan hệ tư nhân của mình tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn gas Lam Yên, vốn là Phó Cục trưởng Cục phục vụ công cộng Lam Yên Mã Khuê.



Tuy rằng thư ký của Bí thư Thành ủy không phải quan, nhưng bên dưới, lực ảnh hưởng của thư ký Bí thư Thành ủy Hàn Cổ này lại không thua kém Chủ quan văn phòng Cục ủy bình thường, thậm chí, còn nói chuyện được hơn một số Phó Chủ tịch thành phố bình thường. Càng là Bí thư Thành ủy mạnh mẽ, cứng rắn, "năng lực" của thư ký lại càng lớn. Bởi vì Hạ Thiên Nông có Trần Cận Nam ở tỉnh, cho nên coi như mạnh mẽ cứng rắn ở Lam Yên, làm thư ký của Hạ Thiên Nông, Hàn Cổ tự nhiên là "cáo mượn oai hùm".



Cái gọi là đánh chó còn phải xem mặt chủ, người bên cạnh nhân vật số một Thành ủy, dù sao phía dưới cũng phải cho vài phần mặt mũi.



Mã Khuê chỉ gặp mặt Hàn Cổ hai lần, từng ngồi cùng bàn xã giao trong một trường hợp, lúc ấy cũng để lại danh thiếp liên hệ.



Nhưng Hàn Cổ không có gọi số di động của Mã Khuê, mà trực tiếp gọi tới phòng tiếp đãi của tập đoàn gas Lam Yên. Cũng không phải gã làm dáng, chỉ là gã thật sự không nhớ nổi ném danh thiếp của Mã Khuê đi đâu, tìm không thấy số di động của Mã Khuê.



- Xin chào, gas Lam Yên.



Giọng nữ tiếp điện thoại rất trong trẻo rất êm tai, giống như một con chim sơn ca nhảy lên ở đầu cành mà hót, dường như còn mơ hồ mang theo một cơn gió xuân tươi mát. Hàn Cổ tự tin trong lòng một chút, âm thanh lãnh đạm mà cao giọng:



- Xin chào, tôi là văn phòng Thành ủy, tôi tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã của các cô một chút.



Tiểu Chu văn phòng tập đoàn gas Lam Yên tiếp điện thoại đầu bên kia hơi kỳ quái mà thay đổi tư thế nhận điện thoại, chuyển ống nghe điện thoại tới lỗ tai bên trái, cười nói:



- Ngại quá, xin ngài gọi tới số điện thoại văn phòng của Chủ tịch Hội đồng quản trị.



Hàn Cổ nhíu mày:



- Phiền cô đi một chuyến, gọi Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã tới đây tiếp điện thoại được chứ? Hoặc là, cô nói cho tôi số điện thoại văn phòng của Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã một chút.



Nghe giọng điệu người này rất lớn cũng rất ngạo mạn, trong lòng Tiểu Chu cũng khẩn trương lên, "văn phòng Thành ủy" là một "xưng hô" khá chung, nói không chừng người nọ là một lãnh đạo Thành ủy chăng?



Tiểu Chu kính cẩn nói:



- Được, phiền ngài chờ, tôi lập tức đi tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã nhận điện thoại.



Tiểu Chu chạy tới văn phòng Mã Khuê bên cạnh, gõ cửa. Mã Khuê đang ngồi xem báo giấy trên sô pha, nhìn thấy Tiểu Chu như hoa như ngọc vào cửa, trước sau khá vểnh thanh tú động lòng người, mắt Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã lập tức sáng ngời, trong lòng ngứa ngáy không hiểu.



Đôi với cô gái xinh đẹp trẻ tuổi ở văn phòng này, trong lòng lão đã mơ ước thật lâu, nhưng vẫn chưa thể tới tay.



Mã Khuê cười ha ha, đứng dậy cố ý đi tới trước mặt Tiểu Chu, ra vẻ vô cùng thân thiết mà vỗ bả vai mềm mại tinh tế của cô:



- Tiểu Chủ à, tới, ngồi.



Mặt Tiểu Chu đỏ lên, không kìm nổi lòng mà lui ra sau một bước, sợ hãi nói:



- Mã Đổng, văn phòng có một cuộc điện thoại của ngài, nói là văn phòng Thành ủy...



Mã Khuê ngẩn ra, tiếp đó nhíu mày:



- Văn phòng Thành ủy? Hắn chưa nói họ gì sao?



Tiểu Chu lắc đầu:



- Người nọ nói chuyện khá mạnh mẽ, nói để ngài qua tiếp điện thoại...



Mã Khuê ồ một tiếng, vội vàng theo Tiểu Chu ra cửa tới văn phòng nhận điện thoại, chờ lão chạy tới cầm micro, Hàn Cổ đã chờ mất kiên nhẫn, trong lòng âm thầm mắng Mã Khuê máu chó phun đầy đầu.



- A lô, tôi là Mã Khuê.



Nghe đương đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng nam trầm thấp, lúc này khóe miệng Hàn Cổ nhẹ nhàng giật giật, mới thản nhiên cười nói:



- Xin chào, Mã Đổng, tôi là Hàn Cổ văn phòng Thành ủy.




- Chủ tịch thành phố An, xin thứ cho tôi nói thẳng, cá nhân tôi cũng không xem trọng gas ô tô phát triển trong nước.



An Tại Đào ngẩn ra:



- Sao lại nói vậy?



- Tuy rằng công ty chúng tôi có hạng mục này, nhưng hoàn toàn là kết quả thúc đẩy của chính sách thành phố. Nếu không có thành phố ủng hộ tài chính và các loại chính sách ưu đãi ủng hộ, chúng tôi căn bản không có khả năng đi lên CNG, đi lên cũng phải suy sụp.



Quý Mông Khiết chuyển đôi mắt sâu thẳm như nước rời khỏi khuôn mặt anh tuấn của An Tại Đào.



- Đầu tiên là chính sách quốc gia theo không kịp. Nếu muốn gas ô tô hình thành sản nghiệp quy mô, phải có chính sách của quốc gia cho sản nghiệp gas ô tô, cần quốc gia trợ giúp mạnh mẽ... Tiếp theo, bởi vì năng lượng thể tích nguyên liệu khí thể mật độ thấp, gần xăn 0,11, chặng đường đi ngắn, cho nên nhất định phải xây dựng trước trạm tiếp gas và mạng lưới cung ứng. Mà đây trở thành chướng ngại lớn nhất chế ước sự phát triển của gas ô tô thành thị.



- Khiếm khuyết quy phạm tiêu chuẩn cũng là vấn đề khó gas ô tô gặp phải. Trước mắt thiết kế quy phạm cho xe dùng gas hóa lỏng vào trạm và xe dùng khí nén thiên nhiên vào trạm, xe dùng nhiên liệu LPG, CNG và tiêu chuẩn quốc gia chưa có; xây dựng trạm tiếp nhiên liệu và chất lượng nhiên liệu cam đoan còn tồn tại nhiều vấn đề; còn có sửa chữa ô tô gax, thiếu quy phạp và kỹ thuật tiêu chuẩn cả nước, đang có tai họa ngầm an toàn rất lớn...



- Cho nên, tôi cho rằng, trong vòng 20 năm ngành sản xuất gas ô tô trong nước không hình thành được thị trường quy mô quá lớn, chỉ có thể làm nhỏ... Tôi đề nghị Gas Phòng Sơn vẫn không nên lãng phí tài chính vào phương diện vô vị này. Đương nhiên, nếu chính phủ thành phố Phòng Sơn đồng ý ủng hộ các ngài mạnh mẽ, vì hình tượng bảo vệ môi trường tiết kiệm năng lượng của khu vực, vì mặt mũi lãnh đạo chính phủ, các ngài cũng có thể làm thử.



Quý Mộng Khiết cười hơi trào phúng, rất hiển nhiên, nhìn từ thái độ của cô, cô cũng không thích thú với hạng mục gas ô tô mới của Gas Lam Yên.



Lời nói của Quý Mộng Khiết hoàn toàn dập tắt một chút suy nghĩ cuối cùng của An Tại Đào đối với hạng mục này. Ài ---- hắn không kìm nổi than nhẹ một tiếng, ngóng nhìn hình tượng trên trụ sở làm việc của Gas Lam Yên ---- một ngọn lửa mài lam nhảy lên, thật lâu không nói.



Quý Mộng Khiết yên lặng mà đánh giá hắn, đối với vị trợ lý Chủ tịch thành phố trẻ tuổi nho nhã này, trong lòng cô có vài phần tò mò. Tuổi trẻ như vậy, còn nhỏ hơn cô ba tuổi, không ngờ đã ngồi lên địa vị cao như vậy, nhìn qua dường như bối cảnh cũng không tầm thường; mà một cán bộ dự bị trẻ tuổi tiền đồ hứa hẹn vô lượng như vậy, lại tới một xí nghiệp... Đây chẳng phải là kỳ quặc?



Làm xí nghiệp đồng hành, đối với hiện trạng của Gas Phòng Sơn, Quý Mộng Khiết cũng có nghe thấy ---- mà nguyên nhân chính vì hiện trạng của Gas Phòng Sơn, cho nên cô mới cảm thấy khó hiểu đối với lựa chọn của An Tại Đào.



...



...



Quý Mông Khiết duyên dáng đi ở trước, An Tại Đào sóng vai với cô, Lương Mậu Tài và người của Gas Lam Yên theo sát xa xa. Đột nhiên hắn dừng bước chân lại, quay đầu nhìn Quý Mộng Khiết cúi đầu cười nói:



- Quý Tổng, có thể xin hỏi một vấn đề riêng tư không?



Quý Mộng Khiết đột nhiên cảm thấy ánh mắt An Tại Đào trở nên hơi nóng bỏng, cô cảm thấy hơi không được tự nhiên, hơi tránh ánh mắt của hắn:



- Mời Chủ tịch thành phố An nói.



- Quý Tổng ở trong biên chế hay ở ngoài biên chế vậy? Thu nhập một năm tại Gas Lam Yên là bao nhiêu?



An Tại Đào vừa thốt ra lời kia, Quý Mộng Khiết kinh ngạc mà liếc nhìn hắn, thầ nghĩ người này sao lại hỏi vấn đề rất không lễ phép như vậy? Hắn muốn làm gì? Tại sao lại quan tâm tới thu nhập của mình?



Quý Mộng Khiết hơi mất hứng. Nếu không phải Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty Mã Khuê luôn dặn dò cô phải bồi vị con rể Bí thư Hạ này cho tốt, nếu không sợ ảnh hưởng tới con đường làm quan của cha mình, dùng tính tình của cô sớm đã phẩy tay áo bỏ đi.



Nhưng dường như An Tại Đào cũng không ý thức được vấn đê fminhf hỏi rất không lễ phép, hắn vẫn ngóng nhìn Quý Mộng Khiết, ánh mắt hơi lóe ra, cũng không biết nghĩ tới cái gì.



Quý Mộng Khiết miễn cưỡng cười:



- ... Chủ tịch thành phố An, loại xí nghiệp nhỏ như chúng tôi, còn có thể lấy được bao nhiêu tiền? Ha ha, mấy chục ngàn đồng thôi.



An Tại Đào ồ một tiếng, quay đầu nhìn lướt qua, thấy đám người Lương Mậu Tài chưa tới đây, đột nhiên thấp giọng nói:



- Quý Tổng, tố chất chuyên nghiệp và năng lực quản lý của cô khiến tôi rất kính nể... Tôi biết tôi nói như vậy rất mạo muội, nhưng tôi thật lòng muốn...



Nghe xong lời An Tại Đào nói, sắc mặt Quý Mộng Khiết lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, thần sắc hơi thay đổi. Cho dù thế nào, cô nằm mơ cũng thật không ngờ, không ngờ An Tại Đào vội vàng như vậy, trực tiếp muốn đào góc tường Gas Lam Yên như thế...



Đi ăn máng khác? Cũng không phải không có khả năng này, Quý Mộng Khiết là một nữ cường nhân quản lý xí nghiệp trời sinh, nếu có sân khấu và không gian càng thích hợp cho cô phát triển, đương nhiên cũng muốn phương diện tiền lương, cô sẽ không do dự rời khỏi Gas Lam Yên nhậm chức khác.



Nhưng, Gas Phòng Sơn ----- loại xí nghiệp nhỏ sắp đóng cửa không có bao nhiêu triển vọng phát triển, lại không khiến Quý Mộng Khiết hứng thú một chút nào. Loại xí nghiệp này, cho dù một năm cho cô một triệu, cô cũng không đi.



Người đàn ông này, thật là thú vị... Hắn thật sự dám nói... Quý Mộng Khiết cũng không tức giận, trái lại cảm thấy hơi buồn cười.



Cô cũng nghiền ngẫm liếc mắt nhìn An Tại Đào.