Quan Thanh

Chương 418 : Lửa giận của Trương Hân (1)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Quý Mộng Khiết cứ như vậy để đoàn người An Tại Đào đi rồi, Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã của tập đoàn công ty gas Lam Yên rất bất mãn. Ông ta vốn chuẩn bị tối nay mở tiệc chiêu đãi An Tại Đào, nhân cơ hội kéo gần quan hệ với con rể của Bí thư Hạ.



Y đi thành phố họp, nhân tiện tìm Hàn Cổ hỏi thăm một chút về vị con rể của Bí thư Hạ. Lúc ấy Hàn Cổ mỉm cười không nói gì mà chỉ bảo y có thể lên mạng tra từ "An Tại Đào" trên"Baidu"



Khi làm theo, Mã Bản không ngờ tìm được hàng vạn trang web đưa tin vềAn Tại Đào, nào là An Tại Đào tham gia các hoạt động, các thành tích mà hắn giành được, chỗ nào cũng đưa tin. Mã Bản xem bản lý lịch công khai của An Tại Đào, lòng thầm líu lưỡi: chỉ vài năm ngắn ngủi, hắn từ một Bí thư Đảng uỷ thị trấn lên làm Phó bí thư, Chủ tịch huyện, Bí thư Huyện uỷ rồi Trợ lý Chủ tịch thành phố. Người thường có lẽ cả đời cũng khó lên được một vài cấp, nhưng hắn lại thăng thăng chức với tốc độ chóng mặt như vậy cho thấy hắn tuyệt đối không phải là một người đơn giản.



Cố nhiên Hạ Thiên Nông có quyền thế, nhưng tầm ảnh hưởng còn chưa lan được đến Phòng Sơn. Hơn nữa, với một Bí thư Thành uỷ "yếu thê" như Hạ Thiên Nông, thì chưa thể chống đỡ được cho An Tại Đào.



Sự lên chức của An Tại Đào còn ứng với thành tích nổi bật. Điều đó cho thấy An Tại Đào không những có sự hậu thuẫn, mà còn có năng lực. Đúng là lãnh đạo đương thời coi trọng và thích loại cán bộ hậu bị trẻ tuổi mà có suy nghĩ linh hoạt, tiền đồ tương lai nếu không có bất ngờ xảy ra, sẽ hết sức rộng mở.



Trong lòng Mã Bản âm thầm sắp xếp chủ ý, nhất định phải nhân cơ hội giao hảo tốt với An Tại Đào. Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở để kết giao với Bí thư Hạ, làm sao y buông tha cho được.



Nhưng khi Mã Bản lấy lại bình tĩnh, đang chuẩn bị bảo văn phòng đến nhà hàng Hải Vương Phủ đặt một bàn tiệc đãi An Tại Đào, thì Quý Mộng Khiết gọi điện tới, nói người của công ty Than-khí ga Phòng Sơn chấm dứt khảo sát đã đi rồi.



Mã Bản chấn động, lập tức ngồi thẳng lên sau bàn làm việc:



-Tiểu Quý, sao cậu thả khách quý đi rồi? Chiều nay lãnh đạo các đơn vị an hem tới đây, chúng ta là chủ, dù thế nào cũng phải người ta ăn bữa cơm chứ? Sao lại làm như vậy.



Quý Mộng Khiết biết trong lòng Mã Bản nghĩ gì, nhưng ngoài miệng lại cho là đúng, cười cười:



-Lãnh đạo, tôi giữ họ lại ăn cơm chiều, nhưng An Tại Đào nói bây giờ công ty đang trong tình trạng loạn trong, giặc ngoài, nhiệm vụ công tác nặng nề, nên phải lập tức suốt đêm chạy về Phòng Sơn.



Mã Bản nhíu mày:



-Thôi được, đi thì đi.



Mã Bản buông điện thoại, tìm danh thiếp của An Tại Đào, gọi cho hắn, nhưng người nhận điện thoại lại là Hiểu Tuyết.



An Tại Đào trở về Hạ gia, cảm thấy bụng không được thoải mái, liền vào nhà vệ sinh. Nghe điện thoại di động của hắn vang lên, Hạ Hiểu Tuyết thuận tay cầm lên bắt máy.



-Chào Chủ tịch thành phố An, tôi là lão Mã của công ty gas Lam Yên.



Hạ Hiểu Tuyết ngẩn ra, cười cười, dịu dàng nói:



-Ồ, xin chào. Nhưng hiện giờ chồng tôi không tiện nghe điện thoại, xin hỏi anh tìm anh ấy có việc gì? Nếu có gì cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ chuyển lại.



-Ha ha, cũng không có gì, tôi chỉ muốn thăm hỏi Chủ tịch thành phố An một chút. Chủ tịch thành phố An dẫn các an hem trong đoàn khảo sát đến đây, lãnh đạo chúng tôi muốn mời lãnh đạo công ty Than-Khí ga Phòng Sơn và các anh em ăn bữa cơm rau dưa, không biết Chủ tịch thành phố An có thể tới dự không?



Hạ Hiểu Tuyết ồ một tiếng:



-Được, tôi biết rồi. Lát nữa tôi sẽ chuyển lời cho chồng tôi, để anh ấy gọi lại cho anh.



Hạ Hiểu Tuyết đứng ở ngoài cửa phòng vệ sinh, cười, kêu lên:



-Ông xã, có người họ Mã của công ty Lam Yên muốn mời anh đi ăn cơm chiều, anh có đi không? Nếu không thì gọi lại cho người ta biết.



An Tại Đào đáp:



-Không cần đâu, mấy người lão Lương đều đã về Phòng Sơn, giờ này chắc đã ra đến đường cao tốc rồi, ăn cơm cái gì?



An Tại Đào xoa bụng đi ra, thở phào một cái. Có thể là hải sản bữa trưa có vấn đề, suốt một buổi chiều, bụng hăn rất khó chịu. Hạ Hiểu Tuyết thấy hắn đi ra, mỉm cười đưa cho hắn một ly cà phê nóng:



-Ông xã, uống nóng cho ấm bụng.



-Hiểu Tuyết, hôm nay anh cho anh xem một nhân tài, rất khá, em xem tư liệu về cô ta nè.



An Tại Đào nói xong liền kéo Hạ Hiểu Tuyết tới trước máy tính, vừa nhập từ khoá "Quý Mộng Khiết, gas Lam Yên", lập tức xuất hiện nhiều trang web.



Hạ Hiểu Tuyết hơi ngẩn ra, cô cũng định tìm một trợ thủ thích hợp, có thể tiếp nhận trọng trách quản lý tập đoàn An Hạ, để cô có thể chuyên tâm kinh doanh xử lý công ty dầu mỏ Long Đằng, để cô và hai người Mạnh Cúc, Lưu Ngạn hợp lực tạo ra một tập đoàn tư bản lớn siêu cấp. tiến quân vào lĩnh vực nguồn năng lượng, ba cô bừng bừng hùng tâm, chí hướng cao xa của họ không phải người bình thường nào có thể tưởng tượng và đo lường được.



Sức người dù sao cũng hữu hạn, mà một mình Hạ Hiểu Tuyết quản lý cả hai tập đoàn lớn. Tuy cô đã cố gắng tìm kiếm nhưng vẫn chưa chọn được người thích hợp. Cô công khai mở rộng việc tuyển người, ứng viên xuất sắc trong ngành quản lý và kinh doanh ùn ùn kéo tới.



Trong đó, cô từng tiếp xúc một Phó tổng của một tập đoàn tài chính, đều rất hợp yêu cầu, nhưng người đó là một người đàn ông trung niên, tuy có năng lực quản lý xí nghiệp, nhưng Hạ Hiểu Tuyết lại cảm thấy ông ta hơi mê gái, cho nên rốt cuộc cô loại ông ta.



Vừa nghe An Tại Đào nói như vậy, Hạ Hiểu Tuyết cũng không thật sự sự chú ý cho lắm, thuận tay cầm lấy tư liệu của Quý Mộng Khiết lên xem. Quý Mộng Khiết lớn hơn Hiểu Tuyết ba tuổi, tướng mạo, bằng cấp, bối cảnh của cô đều khiến Hạ Hiểu Tuyết thấy hứng thú.



Thấy Hạ Hiểu Tuyết dường như hơi quan tâm, An Tại Đào đứng một bên ôm cánh tay cô cười nói:



-Hiểu Tuyết, mắt nhìn người của anh cũng không tệ, cô Quý Mộng Khiết này tạo cho anh một ấn tượng rất tốt. Cô ta có tầm nhìn, xử sự lão luyện, quyết đoán và rất chuyên nghiệp, anh thấy có nhiều điểm khá giống em.




- Thư ký Hàn? Chủ tịch thành phố An, sao ngài lại đến?



- Tổng giám đốc Quý, xin chào



Hàn Cổ thoáng nhìn Quý Mộng Khiết, trước mắt sáng ngời, nhưng chợt bình tĩnh trở lại. Là một người đàn ông trưởng thành gần 30 chưa kết hôn, đối mặt với Quý Mộng Khiết xinh đẹp đến vậy, trong lòng y không có ý gì thì chính là không bình thường; nhưng là thư ký của Bí thư Thành ủy, y có năng lực che dấu cảm xúc thật của mình rất tốt. Ngay cả lúc này y hoang tưởng muốn vồ vào Quý Mộng Khiết, đè xuống ngấu nghiến một phen, nhưng ở mặt ngoài, y vẫn là phong độ đường hoàng, đoan trang điềm đạm, chắc chắn.



- Xin chào, thư ký Hàn



Quý Mộng Khiết khẽ cười cười, đã đem ánh mắt phóng tới người An Tại Đào



An Tại Đào mỉm cười không nói. Hạ Hiểu Tuyết thì dùng ánh mắt tò mò quan sát Quý Mộng Khiết từ trên xuống. Quý Mộng Khiết rất nhanh liền phát hiện Hạ Hiểu Tuyết đang chằm chằm nhìn cô, mà mới ánh mắt đầu tiên, trong lòng liền ngạc nhiên thán phục tự nói: đúng là một người phụ nữ xinh đẹp cao quý



Hạ Hiểu Tuyết khuôn mặt xinh đẹp, nhưng chỉ nói về nhan sắc, cô có lẽ cũng không phải thuộc loại khuynh quốc khuynh thành, nhưng thân thể của cô tràn ngập khí chất ôn hòa bình dị gần gũi tự nhiên, khí chất cao quý của kẻ bề trên nuôi dưỡng lâu dài, đủ để bỏ sung số ít khuyết điểm trên khuôn mặt cô



Mà loại khí chất cao quý tao nhã này, là không thể ngụy tạo. Quý Mộng Khiết có chút si ngốc nhìn Hạ Hiểu Tuyết qua vai An Tại Đào, ánh mắt bỗng chốc có chút phiêu du và dại ra.



Người phụ nữ này là ai? Nhìn qua cùng An Tại Đào thân mật như thế, chẳng lẽ con gái bí thư Hạ? Vợ An Tại Đào? Bọn họ đến nhà để làm cái gì?



Quý Mộng Khiết tâm niệm lướt qua



Đang muốn mở miệng hỏi gì đó, thì Quý Đức Lỗ từ trong phòng sách vội vàng chạy ra



Đột nhiên nhìn thấy Hàn Cổ thăm hỏi nhà mình, Quý Đức Lỗ trong lòng vô cùng kỳ quái, tiếp theo lại bay bổng một tia hy vọng: Hàn Cổ cùng mình nào giờ không qua lại gì nhiều, nhưng hôm nay lại đến nhà, có phải theo chỉ thị của Bí thư Thành ủy đại nhân không ta, nói không chừng, mình còn có cơ hội!



Nghĩ đến đây, thần sắc Quý Đức Lỗ liền phấn chấn hẳn, sự chán chường đã mất tăm



- Tiểu Hàn, anh là người cực bận rộn hôm nay rảnh rổi tới nhà tôi chơi sao, mời ngồi mời ngồi! Hai vị này là?



Quý Đức Lỗ thần sắc mỉm cười, đi đến chủ động vươn tay ra, vừa vẫn duy trì cấp bậc lãnh đạo nhất định co chút có rụt rè, lại đối với Hàn Cổ biểu hiện ra kính trọng vừa phải



- Sếp Quý, tôi hôm nay đến chỉ là dẫn đường



Hàn Cổ vội vàng cùng Quý Đức Lỗ bắt tay



- Sếp Quý, vị này chính là trợ lý Chủ tịch thành phố Phòng Sơn ông An Tại Đào, cũng chính là con rể bí thư Thành ủy Hạ, vị này chính là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc tập đoàn An Hạ, Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, cô Hạ Hiểu Tuyết, thiên kim nhà bí thư Hạ



Quý Đức Lỗ thất kinh, con gái con rể Hạ Thiên Nông chạy đến nàh mình… đây là…



Mà Quý Mộng Khiết đứng ở một bên lại chằm chằm mà nhìn Hạ Hiểu Tuyết, trong lòng vừa kinh hoàng lại vừa thư thái: hoá ra cô chính là Hạ Hiểu Tuyết. Đều là nữ giới lại cùng là người quản lý xí nghiệp, đối với Hạ Hiểu Tuyết, Quý Mộng Khiết là nghe danh đã lâu



Thân phận con gái Bí thư Thành ủy thành phố Lam Yên của Hạ Hiểu Tuyết cũng không thể khiến Quý Mộng Khiết vốn tâm cao khí ngạo, trong lòng sinh ra gợn sóng quá lớn, nhưng người cầm lái tập đoàn An Hạ và tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, nữ cường nhân nổi danh trong giới kinh tế Trung quốc, thân phận này lại đủ để đả động Quý Mộng Khiết



Theo ý nghĩa nào đó, Hạ Hiểu Tuyết đứng ở đỉnh cao nhất trong giới kinh tế, đúng là thần tượng của Quý Mộng Khiết. Cũng là mục tiêu để cô phấn đấu



- Ồ, Chủ tịch thành phố An, chủ tịch Hạ, hoan nghênh hoan nghênh. Bà Kim, mau pha trà! Pha loại trà ngon để trong phòng sách của tôi đó



Quý Đức Lỗ hướng An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết vươn tay



Bắt tay hàn huyên đã xong, Hàn Cổ nhẹ nhàng kéo Quý Đức Lỗ



- Sếp Quý, tôi tìm ông có chút việc, chúng ta tới phòng sách ông nói



Quý Đức Lỗ thầm nghĩ: ông tìm tôi con khỉ khô, nhưng con gái con rể Hạ Thiên Nông rõ ràng là tới cửa tìm Tiểu Khiết - bọn họ muốn gì?



Tới tận khi vợ chồng An Tại Đào rời khỏi Quý gia, Quý Đức Lỗ mới tỉnh táo lại, hóa ra con đường làm quan của mình cuối cùng vẫn là hư không, hai vợ chồng An Tại Đào tới là vì Quý Mộng Khiết, không liên quan tới mình



Trong một tiếng đồng hồ, Hàn Cổ, An Tại Đào và Quý Đức Lỗ, ở phòng sách Quý Đức Lỗ tùy ý trò chuyện tán gẫu, mà trong phòng khách, Hạ Hiểu Tuyết và Quý Mộng Khiết trò chuyện với nhau thật vui. Ngay từ đầu, hai cô còn có chút thăm dò lẫn nhau, tới sau đó, ở rất nhiều đề tài đều tìm được điểm chúng, rất nhanh đã rút ngắn khoảng cách.



Nghe nói Hạ Hiểu Tuyết hy vọng mình có thể đến Yến Kinh giúp cô vận hành tập đoàn An Hạ, Quý Mộng Khiết trong lòng âm thầm vui mừng như điên. Cô là một người phụ nữ có khiếu kinh doanh. Đối với quản lý xí nghiệp và cạnh tranh thương trường có tài năng thiên phú, tập đoàn gas Lam Yên tuy rằng cũng không tồi, nhưng so với tập đoàn An Hạ với tư bản siêu khổng lồ, đúng là rất bé nhỏ không đáng kể. Có thể lấy được một sân khấu rộng rãi và to lớn như vậy, cô trong lòng kỳ thật đã sớm vui mừng



Nhưng với Quý Mộng Khiết mà nói, sự dè dặt đã thúc đẩy cô, sẽ không vào lúc này đáp ứng, chỉ nói phải thận trọng suy xét một chút. Hạ Hiểu Tuyết cũng hiểu được suy nghĩ của cô, khẽ mỉm cười, hai người bắt tay chia tay.



Chỉ có điều trước khi rời đi, An Tại Đào đột nhiên nhìn Quý Mộng Khiết nghiền ngẫm cười



- Tổng giám đốc Quý. Miếu khí than Phòng Sơn chúng tôi đương nhiên là không thể thỉnh được Bồ Tát sống như cô, nhưng chỗ Hiểu Tuyết có một ngôi miếu lớn, hy vọng Tổng giám đốc Quý thật sự suy xét một chút, chúng tôi là rất có thành ý. Gia Cát Lượng ba lần đến mời, nếu Tổng giám đốc Quý không đồng ý, chúng tôi cũng học theo Gia Cát Lượng.