Quan Thanh

Chương 472 : Hiểu lầm

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


An Tại Đào vội vàng chạy tới cao ốc Long Đằng, đậu xe trước bãi đỗ xe, sau đó mang theo mấy phần thức ăn nhanh gà chiên Kentucky đi nhanh vào tòa nhà.



Đi chưa được mấy bước, lại thoáng thấy một cô gái vóc dáng thanh tú đứng ngay trên bậc thang của tòa nhà, dường như đang cãi cọ điều gì đó với một thanh niên cao ráo, tướng mạo không tầm thường, mặc một bộ quần áo đắt tiền đứng trước cửa tòa nhà.



An Tại Đào hơi tò mò, liếc nhìn mấy lần, đang từ từ đi vào tòa cao ốc, bỗng nghe giọng Quý Mộng Khiết kêu lớn:



-An Tại Đào, sao bây giờ anh mới đến?



Giọng Quý Mộng Khiết vừa thân thiết vừa có vẻ vui mừng vì bất ngờ, An Tại Đào ngẩn ra. Quý Mộng Khiết là một cô gái rất tao nhã và có phong cách. Mình là một cán bộ cấp phó giám đốc sở, hơn nữa cũng không phải là chồng cô ta, lẽ ra cô không nên gọi thẳng cả họ tên mình như thế chứ? Trên thực tế, trước giờ Quý Mộng Khiết luôn xưng hô với hắn theo chức vụ.



Nhưng hai người là người quen, lại có quan hệ bằng hữu không tệ, hắn vội đi nhanh tới, đáp lại Quý Mộng Khiết:



-Mộng Khiết, các cô ăn cơm chưa? Tôi mua thức ăn nhanh Kentucky tới đây. Sao, cô muốn đi ra ngoài à?



An Tại Đào còn chưa tới nơi, Quý Mộng Khiết đã rảo bước tới, khuôn mặt thanh tú hơi đỏ lên, ngầm ra hiệu bằng mắt với hắn. Hai người vốn cũng quen thộc, lập tức An Tại Đào hiểu ra, dường như Quý Mộng Khiết chuẩn bị lấy hắn ra làm tấm mộc, xem ra thanh niên kia là người theo đuổi cô ta.



Theo bản năng, An Tại Đào ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên kia, nhận thấy ánh mắt đầy thù địch của anh ta.



Tướng mạo anh tuấn, cao chừng mét tám, khí chất nho nhã, có thể nhìn ra xuất thân không tầm thường, chỉ là bộ dáng có vẻ hơi kiêu ngạo, môi rất mỏng làm cho người ta cảm thấy anh ta là người rất khắc nghiệt và khinh bạc.



An Tại Đào coi thường ánh mắt thù địch của đối phương, quay đầu lại nhìn Quý Mộng Khiết một cách đầy thâm ý, cười nói:



-Bạn cô à? Sao không giới thiệu với tôi một chút?



Mặt Quý Mộng Khiết đỏ lên, nhận túi thức ăn từ trong tay hắn, nhưng không trả lời. Thanh niên kia thấy hai người nói chuyện có vẻ thân mật, liền khẳng định một người đàn ông tuấn tú trẻ tuổi điềm đạm như vậy chắc chắn là bạn trai của Quý Mộng Khiết.
Ngô Tu Bằng đuổi theo hai người, thấy bên trong tòa nhà, Quý Mộng Khiết đang đứng trước mặt An Tại Đào ở thang máy, cười khúc khích, còn theo bản năng lấy tay phủi phủi vết bụi trên góc áo An Tại Đào, dáng vẻ vô cùng thân mật, trong lòng gã càng thêm ghen nghét.



Chuyện vừa rồi An Tại Đào không hề để trong lòng, Quý Mộng Khiết càng không nhắc tới Ngô Tu Bằng làm gì.



Hắn và Quý Mộng Khiết đi đến văn phòng của Hạ Hiểu Tuyết, ba người ngồi cùng một chỗ, vừa ăn vừa nói chuyện. Nghe nói An Tại Đào được bổ nhiệm làm Phó chủ nhiệm văn phòng Bộ ngoại giao, ngay hôm đó phải ra nước ngoài giải quyết vụ giày Triết Châu, Hạ Hiểu Tuyết và Quý Mộng Khiết đều cảm thấy bất ngờ.



-Ông xã, sao đột nhiên lại đến Bộ ngoại giao? Trời ơi, anh cũng có lúc làm quan chức của Bộ ngoại giao rồi? Còn phải ra nước ngoài nữa, thật là đáng ghét!



Quý Mộng Khiết cũng hiếu kỳ nhìn An Tại Đào:



-Anh không được học chuyên ngành về ngoại giao, cũng không có kinh nghiệm công tác ngoại giao, cho anh đi xử lý sự kiện ngoại giao như thế này có phải là đường đột và mạo hiểm quá không?



An Tại Đào thở dài:



-Thật ra tôi cũng rất bất ngờ, chỉ có điều tổ chức đã bố trí, tôi cũng không có cách nào, chỉ có thể phục tùng. Tuy nhiên, cao lắm là chỉ đi độ nửa tháng sẽ về, coi như đi du lịch, ha ha!



Quý Mộng Khiết khẽ mỉm cười, đứng dậy rót ba ly cà phê mang tới, đặt trước mặt mỗi người, rồi cười nói:



-Tôi biết chuyện này, tôi đã nói với anh, tình huống của vụ giày Triết Châu thật không đơn giản, chẳng qua là chúng ta thấy giày Triết Châu ở nước ngoài bị chèn ép cùng đả kích, nhưng không biết là những doanh nhân nước ta khi ra nước ngoài thật ra là rất không có quy tắc, đồng thời, chất lượng hàng hóa cũng rất có vấn đề!



An Tại Đào thở dài, những điều Quý Mộng Khiết nói, hắn cũng rất rõ ràng.