Quan Thanh

Chương 476 : Karina

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Trưởng phòng Phùng Thanh của ở Bộ Ngoại giao chuyên về Châu u, phó Cục trưởng Tôn Kế Hồng của Bộ Thương Mại. Còn An Tại Đào là phó Phó chánh văn phòng văn phòng Bộ Ngoại giao kiêm công sứ tham tán lâm thời, ba người hợp lại thành lập tổ công tác giải quyết sự vụ đặc biệt.



Một người am hiểu sâu về ngoại giao, một người tinh thông thương mại quốc tế, lại có An Tại Đào có cách nhìn toàn cục rất mạnh mẽ, là lãnh đạo có tố chất tổng hợp cao, cũng làm công tác tổng hợp rất có hiệu quả.



Buổi sáng cuối tháng, ba người An Tại Đào cuối cùng cũng lên máy bay đi. Văn phòng Bộ Ngoại giao đặt vé thương nhân cho ba người vào ngày mốt, nhưng vì ba người cần đi gấp nên phải điều chỉnh chuyến bay, không mua được khoang thương nhân mà khoang hạng nhất lại quá đắt đỏ nên chỉ có thể ngồi khoang phổ thông giá rẻ.



Nhưng đối với An Tại Đào, chuyện này không thành vấn đề. Lãnh đạo như An Tại Đào không quan tâm, Phùng Thanh và Tôn Kế Hồng càng không thể nói gì.



Phùng Thanh và Tôn Kế Hồng thường xuyên xuất ngoại chung, mọi người trong nhà cũng đã quen rồi, không cần đón đưa.



Nhưng dù An Tại Đào khuyên nhủ thế nào, Hạ Hiểu Tuyết cũng nhất định đến tiễn. Cô còn đưa cả Quý Mộng Khiết đến. Cô ấy cũng là bạn tốt của An Tại Đào, không đến đưa cũng không được.



Hạ Hiểu Tuyết và Quý Mộng Khiết công khai đến sân bay tiễn. Đi theo các cô còn có vệ sĩ, thư ký, trợ lý khoảng mấy mươi người. Phái đoàn này còn vượt hơn cả tư thế siêu sao khiến đại sảnh phía sau sân bay rối loạn một trận. Vài hành khách còn tưởng diễn viên nổi tiếng nào đến liền xúm lại xem náo nhiệt.



Lúc ấy, Vương Trước Thành, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao kiêm Phó chánh văn phòng văn phòng; Hầu Hiến Thành, Vụ trưởng Vụ Châu Âu của Bộ Thương mại, hai đại diện của bộ ngoại giao và Bộ Thương mại cùng đến đưa tiễn. Hai người đang nói chuyện với mấy người An Tại Đào, đột nhiên nghe thấy phía sau không có chút động tĩnh nào, quay đầu nhìn lại, thấy hai cô gái cao gầy, quần áo cao nhã, khí chất đẹp đẽ, mang theo cả đám cả trai lẫn gái đi về phía này.



An Tại Đào nhìn thấy, âm thầm cười khổ một tiếng, thầm nghĩ hai người đến đây thôi, sao lại còn làm ầm ĩ như vậy chứ? Hắn cũng không biết, chuyện này không phải là Hạ Hiểu Tuyết cố ý phô trương, nhưng hiện giờ cô đang nắm trong tay một tập đoàn tư bản lớn vô cùng, là nữ cường nhân số một trong vòng kinh tế người Hoa. Ở Yên Kinh, vì địa vị tài sản và sức ảnh hưởng của tập đoàn Long Đằng, nhất cử nhất động của cô đều được giới truyền thông chú ý. Khi cô ra ngoài, an toàn là điều bắt buộc, trợ lý và vệ sĩ đều phải đầy đủ, trừ phi là cô lén chuồn đi.



Hiện giờ Hạ Hiểu Tuyết xem như là người nổi tiếng, nhiều lúc không thể tự chủ được.



Vương Trước Thành và Phùng Thanh không biết Hạ Hiểu Tuyết, nhưng Vụ trưởng Vụ Châu Âu của Bộ Thương mại Hầu Hiến Thành và Tôn Kế Hồng, liếc mắt một cái đã nhận ra Hạ Hiểu Tuyết. Mấy năm nay Hạ Hiểu Tuyết lãnh đạo tập đoàn An Hạ và tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, rất khởi sắc ở trong và ngoài nước. Vì công tác, Hạ Hiểu Tuyết thường xuyên tiếp xúc với nhân viên của Bộ Thương mại.



Tập đoàn dầu mỏ Long Đằng gần đây đang muốn mở rộng nghiệp vụ nguồn năng lượng trên mảnh đất tiếp giáp giữa u và Á này, còn nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Vụ Châu Âu Bộ Thương mại, nên Hầu Hiến Thành, Tôn Kế Hồng và Quý Mộng Khiết là người quen cũ.



Hầu Hiến Thành hơi bất ngờ, nhưng vẫn tươi cười chào hỏi:



-Tổng giám đốc Hạ, sao trùng hợp vậy? Không ngờ lại gặp được Tổng giám đốc Hạ ở sân bay. Tổng giám đốc Hạ đi công tác sao?



Hạ Hiểu Tuyết khẽ mỉm cười, ngừng bước, nhiệt tình bắt tay Hầu Hiến Thành nói:



-Xin chào Vụ trưởng Hầu, tôi không có đi, tôi đến tiễn chồng tôi đi công tác.



Tôn Kế Hồng cũng mỉm cười bước qua bắt tay Quý Mộng Khiết:



-Xin chào giám đốc Quý.



Quý Mộng Khiết tao nhã mỉm cười:



-Xin chào Trưởng phòng Tôn.


An Tại Đào cũng đưa tay ra bắt tay cô. Nhìn thoáng qua tuy Karina mang gương mặt châu u, nhưng vẻ mặt cô lại không có chút mùi vị gợi cảm nóng bỏng mà lại toát ra một phong cách phương Đông tao nhã tự nhiên, trầm tĩnh truyền thống. Nguồn truyện: Truyện FULL



Thấy được nét Đông phương từ một cô gái nước ngoài, trong lòng An Tại Đào nao nao, trong lúc vô tình lại cố nhớ thật kỹ cái mũi cao, đôi mắt quyến rũ và gương mặt dịu dàng này. Nói cách khác, Karina đã cho hắn một ấn tượng vô cùng sâu sắc.



Hai người bắt đầu khe khẽ trò chuyện. Chủ yếu là Karina hỏi, An Tại Đào trả lời. Trong lúc nói chuyện, An Tại Đào hiểu cô ấy hơn. Chuyện khiến hắn không ngờ là Karina có sự hiểu biết với văn hóa phương đông, nhất là văn hóa Hoa Hạ vượt trên mức bình thường. Thậm chí như là một học giả thật sự.



Trong câu chuyện hắn biết được, 20 tuổi cô đã đến lưu học ở Hoa Hạ. Cô sống ở Yên Kinh bảy năm. Lúc sống ở Hoa Hạ đã đi khắp nơi du sơn ngoạn thủy, thậm chí còn đã đi qua thành phố Tân Hải. Ngành học của cô lại là lịch sử, là nghiên cứu sinh hệ thạc sĩ ở Đại học Yên Kinh, có hứng thú sâu nặng với ngành khảo cổ. Cô thậm chí còn lấy ra một quyển sách chuyên về nghiên cứu lịch sử "Văn hóa dịu dàng" cho An Tại Đào ký tên lưu niệm. Nhìn trên trang sách, thấy chữ ký bằng chữa Hán của Karina có sắc thái vô cùng lãng mạn và tao nhã "Tư Duy Đặc Lạp Na" khiến An Tại Đào không khỏi hơi thất thần.



Có rất nhiều người ngoại quốc thích văn hóa Hoa Hạ. Nhưng có thể như Karina kiên trì bảy năm để có được thành tựu như vậy thì rất hiếm hoi. Mở sách ra, đọc thấy chữ viết của Karina tuyệt đẹp, hắn ngạc nhiên và không ngừng thán phục.



Nghe nói An Tại Đào cũng tốt nghiệp ngành thông tin của Đại học Yên Kinh, hai người là đồng học, cảm giác giữa hai nam và nữ xa lạ được thu ngắn đáng kể.



An Tại Đào lấy trong túi danh thiếp Trung văn vừa mới in ra, lại thêm một tấm danh thiếp sử dụng trong nước, mỗi thứ đưa cho Karina một tấm, cười nói:



-Cô Karina, đây là danh thiếp của tôi, sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ mời cô đi ăn thức ăn Hoa Hạ chính tông.



Karina mỉm cười, nhận lấy danh thiếp, xem kỹ rồi đột nhiên kinh ngạc nói:



-Anh An, anh là cán bộ ngoại giao sao? Trời! Không ngờ anh lại là cán bộ ngoại giao.



-Công sứ tham tán, phó Phó chánh văn phòng văn phòng Bộ Ngoại giao, phó Phó chánh văn phòng văn phòng Tỉnh ủy Đông Sơn.



Karina đọc nhỏ, nhớ kỹ chức vụ của An Tại Đào trong hai tấm danh thiếp, vẻ không thể tin nổi trong mắt lồ lộ.



-Cán bộ chính phủ cấp phó giám đốc sở?



Có thể nhìn thấy, Karina không chỉ quen thuộc với văn hóa Hoa Hạ, ngay cả cấp bậc chức vụ trong hệ thống quan trường Hoa Hạ cô cũng khá hiểu biết. Cô há miệng thở dốc:



-Có thể mạo muội hỏi anh một câu, năm nay anh được bao nhiêu tuổi rồi?



-Hai mươi bảy tuổi



An Tại Đào thản nhiên nói.



Tiếp đó, Karina cũng không tán gẫu với An Tại Đào nữa, hình như mơ hồ ngủ một lúc. Nhưng lúc máy bay tiến vào không phận Ucraina, Karina rõ ràng là về quê thì mất hết rụt rè, cô hào hứng giới thiệu văn hoá và phong thổ quê mình với An Tại Đào.



Nhưng tuy An Tại Đào ra vẻ lắng nghe, nhưng thật sự suy nghĩ của hắn đã đi rất xa. Khoảng cách càng gần, hắn càng lo lắng.