Quan Thanh
Chương 477 : Đến Moskva, sóng gió lại nổi
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Moskva Nước Nga, là thành thị lớn nhất Châu u, bất kể kiếp trước hay là kiếp này, An Tại Đào đều lần đầu đích thân tới thành thị cực lớn tụ tập văn hóa Đông Tây này.
Khi máy bay tới sân bay Moskva, đã gần 5h chiều, Moskva lúc này, gần chạng vạng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Xuống phi cơ, một cỗ không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng quét qua mặt, An Tại Đào nắm chặt áo gió trên người, thầm nghĩ nhiệt độ không khí quả nhiên rất thấp, lúc này mới cuối tháng chín, trong nước còn có thể mặc áo phông cộc tay, nhưng ở đây lại phải mặc áo gió dày, nhất là lúc sáng sớm tối muộn này.
Karina cũng thay một chiếc áo khoác màu trắng sữa, rất xứng với dáng người đẫy đà thon dài của cô. Ra sân bay, cô duyên dáng đi về phía trước, vài người nước R ăn mặc không tầm thường nhìn cô, tới đón, hiển nhiên là người đón cô.
Karina kéo hành lý đi về phía trước vài bước, nhưng đột nhiên dừng bước lại, quay đầu khoát tay áo với An Tại Đào phía sau. Chờ ba người An Tại Đào đi tới, Karina cười vươn tay ra, khẽ nói:
- Quan ngoại giao tiên sinh, hoan nghênh ngài tới Moskva! Nếu ngày mai ngài có thời gian mà nói, tôi mời ngài ăn cơm, ăn đồ ăn Nước Nga chính tông.
An Tại Đào cười cười:
- Cảm ơn, chẳng qua, có thể tôi không có nhiều thời gian trống lắm.
Karina cười hì hì:
- Tốt lắm, gặp ại, có rảnh tôi sẽ liên hệ với ngài.
- Ha ha.
An Tại Đào chỉ nhẹ nhàng cười, vẫy tay chào từ biệt Karina, không nói gì thêm.
Trong mắt hắn, gặp gỡ bất ngờ trên phi cơ này, chẳng qua là một nhạc đệm nho nhỏ, rời sân bay, mọi người đều bận rộn, thân tha hương nước khác, tương lai căn bản không có khả năng có cơ hội gặp lại.
- Nếu là như thế, vậy, tại sao lương hàng hóa của thương nhân người Hoa bán ra thị trường Nga lại có tăng có giảm? Tôi xem báo cáo từ Bộ Thương mai, thương nhân người Hoa đến nước Nga mở rộng thị trường tăng lên từng năm, đây là một chuyện rất lạ.
An Tại Đào trầm ngâm một chút, lại hỏi.
Tần Thành Lượng còn chưa trả lời, Tôn Kế Hồng cười cười, ở một bên nói chen vào:
- Phó chánh văn phòng An, nhìn qua kỳ quái, thật ra đạo lý cũng không phức tạp. Bởi vì tổng thể mà nói, vẫn có lợi nhuận có thể tính được, nhất là bọn họ thông qua đường cửa quan màu xám không đi con đường khai báo chính phủ chính quy, phí tổn càng thấp, lợi nhuận càng cao... Theo tôi được biết, rất nhiều xí nghiệp giầy Triết Châu, thủ đô nước Nga là một trong những thị trường tiêu thụ bên ngoài chủ yếu của họ. Hơn nữa, gần mười năm nay, thương nhân trong nước phất nhanh tại thị trường Nga không phải con số ít.
- Cho nên, thương nhân đến nước Nga giống như một loại đầu tư và đánh bạc, rất nhiều thương nhân người Hoa đều muốn tới đánh cuộc một phen, nói thật, loại tâm lý này rất có vấn đề.
Tôn Kế Hồng thở dài:
- Nhưng đối với quốc gia mà nói, chỉ có thể vừa ổn định quy phạm thương phẩm trong nước, vừa tiến hành quay vần với nước Nga, cố gắng bảo vệ lợi ích thương nhân nước ta.
- Cửa quan màu xám...
An Tại Đào ồ một tiếng, gật đầu:
- Xem ra, vấn đề mấu chốt ngay ở cửa quan màu xám này...
Tần Thành Lượng cười cười, muốn nói lại thôi, chỉ quay đầu nhỏ giọng nói với lái xe Trương Lập Bình:
- Lập Bình, lái nhanh lên ---- Phó chánh văn phòng An, mọi người ngồi máy bay một ngày, cũng đói bụng chứ? Đầu bếp sứ quản chuẩn bị món cay Tứ Xuyên cho mọi người đó! Cá hầm cách thủy, thịt xé...