Quan Thanh
Chương 493 : Bổ nhiệm có thay đổi -Đại hội bổ nhiệm
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
- Một cơn lốc chống tham nhũng quan trường đang triển khai ở Phòng Sơn. Sau khi nhận được quần chúng tố cáo, Ủy ban Kỷ luật tỉnh lập tức tham gia, điều tra điểm vào là vụ án bất động sản ---- sự kiện vi phạm quy tắc quan trọng trong công trình của tập đoàn Vân Lan đơn vị của công ty khai phá bất động sản Áo Đế tại khu A Áo Đế Hâm, cán bộ liên quan trong quá trình thanh tra bắt đầu xuống ngựa.
- Một cán bộ Ủy ban Kỷ luật yêu cầu giấu tên lộ ra, động đật quan trường lần này, liên quan chặt chẽ với bất động sản địa phương, "xảy ra chuyện bởi vì bán đất".
- Tư liệu của Cục Quy hoạch thành phố Phòng Sơn biểu hiện, khu Mạnh Xuyên Áo Đế Hâm vi phạm quy định chủ yếu gồm, diện tích quy hoạch xây dựng phòng ở là 23.893 m2, nhưng sau khi xong diện tích là 41.703 m2, vượt qua gần 18.000 m2. Theo lời Cục Quy hoạch kết luận, diện tích vượt qua sau cùng đã tiến hành xử phạt, cũng bổ sung thủ tục.
- Cư dân khu A Áo Đế Hâm thì tỏ vẻ, vấn đề xa xa không chỉ như thế. Diện tích nhiều ra, trên thực tế quy hoạch xanh hóa xây dựng một tòa nhà thương phẩm, cũng ở trong hai tòa nhà dân cư hơn 4000 m2, ngay cả đường phòng cháy cũng không để lại. Một công trình xây dựng như thế, cũng là công trình tạo thuận lợi cho dân thứ mười của thành phố Phòng Sơn. Đồng thời, bởi vì phương tiện thiết bị được coi là lớn nhất tiên tiến nhất tỉnh, nhiều lần được lãnh đạo tỉnh thành phố thị sát, còn trở thành đối tượng khảo sát học tập của thành phố lân cận... cực kỳ hoang đường buồn cười.
Xem xong bài báo về Phòng Sơn này, An Tại Đào thản nhiên cười, buông tờ báo trong tay chủ động đi tới cửa phòng bếp Trần gia, nói với Âu Dương Đan đang bận rộn nấu cơm bên trong:
- Cô, con tới giúp cô đi.
Âu Dương Đan quay đầu lại liếc nhìn hắn, cười nói:
- Không cần không cần, cô lập tức xong rồi, chỗ này không cần con, con vẫn nên trở về nói chuyện với cha con đi, hai người cũng đã lâu không ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
An Tại Đào do dự mootjj chút, cuối cùng vẫn trở về. Sáng hôm nay (4/4) hắn từ Nam Dương bay đi Yên Kinh, lại từ Yên Kinh đổi máy bay tới Thiên Nam. Trần Cận Nam phái người tới sân bay đón hắn, trực tiếp tới Trần gia. Sử dĩ hắn muốn tới phòng bếp nấu cơm giúp Âu Dương Đan, đơn giản là muốn lảng tránh nói chuyện với Trần Cận Nam.
Vấn đề công tác, thật a cũng không có gì để nói. Tuy rằng An Tại Đào buông tha công tác ở Trung Nam Hải, khiến Trần Cận Nam hơi tiếc nuổi. Nhưng trong lòng Trần Cận Nam cũng biết, công tác bên người lãnh đạo tự nhiên là tốt, nhưng cần phải cận thận chặt chẽ hơn, đối với An Tại Đào "rất có cá tính" mà nói, hắn chưa chắc có thể thích ứng được cuộc sống ở cơ quan lớn Trung ương.
Nếu muốn làm chút chuyện, không chịu khuôn sáo trói buộc, vẫn nên trở lại cơ sở, trong cơ quan lớn Trung ương chỉ có thể làm từng bước. Đương nhiên, đây chỉ là quan điểm của cá nhân An Tại Đào.
Trên thực tế, làm một cá bộcấp Phó Giám đốc Sở thậm chí Giám đốc Sở trong cơ quan Trung ương, thật ra xa xa không bằng ở cơ sở, tại địa phương làm một ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thường trực thành phố thoải mái và lợi ích thực tế hơn. Phải biết rằng, nhìn từ góc độ quyền lực tuyệt đối của một ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, tại thành phố cấp thị xã gần như chẳng khác nào nhân vật số ba, xếp sau Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố.
Ở Yên Kinh, cán bộ Phó Giám đốc Sở khắp nơi đều có, nhưng ở cơ sở, cán bộ Phó Giám đốc Sở nhất là tay nắm quyền cao tiến vào ủy viên thường vụ, đó tuyệt đói là cao tầng trong cao tầng, hạch tâm trong hạch tâm.
Tuy rằng thành tích công tác của An Tại Đào nổi bật, nhưng dù sao tuổi còn quá trẻ, dùng tuổi hai mươi chín trở thành ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch thường rực một thành phố cấp thị xã, không cần nói ở Đông Sơn, cho dù đưa mắt cả nước, cũng không thấy nhiều.
Cho nên, Tiếu Tác Niên đề danh An Tại Đào làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố Phòng SƠn, tuy là cơ duyên xảo hợp thúc đẩy, nhưng có thể coi là một loại trọng dụng, đối với điều này Trần Cận Nam cũng không nói gì nữa.
An Tại Đào đi xí nghiệp, lại tới Tỉnh ủy thậm chí Bộ Ngoại giao tạm giữ chức rèn luyện, vòng vo một vòng lớn như vậy, kỳ thật chẳng qua hơn một năm ngắn ngủn. Nói cách khác, tư lịch nhậm chức Phó Giám đốc Sở của hắn là rất ngắn.
...
...
An Tại Đào xếp thứ ba trong bộ máy Thành ủy, gần với Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân và Chủ tịch thành phố Đông Phương Du, trở thành nhân vật số ba thực với danh nghĩa. Không ngờ xếp hạng của hắn ở phía trước Tống Tử Lâm, điều này khiến rất nhiều cán bộ mở rộng tầm mắt. Tư lịch Tống Tử Lâm bày ra ở dây, không ngờ cũng xếp sau An Tại Đào, điều này không thể nghi ngờ nói rõ...
Cái gọi là tâm tính quyết định hành động. An Tại Đào vốn có uy vọng không thấp trong quan trường Phòng Sơn, giờ phút này bởi vì tâm tính mọi người thay đổi tinh tế, khiến cho vỗ tay trong phòng đột nhiên càng trở nên mãnh liệt, vang vọng toàn trường. Tiếng vỗ tay dưới đài kéo dài không thôi, khiến Tống Nghênh Xuân trên đài sắc mặt hơi âm trầm, ông ta lạnh lùng ngồi đó, cắn chặt môi.
An Tại Đào thản nhiên mỉm cười đứng dậy, cúi đầu thi lễ dưới đài, khoát tay áo, lúc này tiếng vỗ tay mới dần ổn định.
- Trưởng Ban Hứa, Bí thư Tống, Chủ tịch thành phố Đông Phương, các đồng chí. Tỉnh ủy để tôi quay về Phòng Sơn công tác trong thời kỳ phát triển quan trọng trước mắt này, thể hiện sự tín nhiệm và phó thác của Tỉnh ủy đối với tôi, tôi kiên kiết ủng hộ và phục tùng theo quyết định của Tỉnh ủy. Đối mặt với công tác quan trọng như vậy, tôi cảm thấy vinh quang, càng cảm thấy trách nhiệm, nhưng tôi có tin tưởng và quyết tâm, dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, dưới sự dẫn dắt của Bí thư Nghênh Xuân là người đứng đầu Thành ủy, dưới sự chỉ đạo phối hợp của Chủ tịch thành phố Đông Phương đứng đầu bộ máy UBND, tận tâm hết sức, tận chức tận trách, không phụ sự phó thác, không làm nhục sứ mệnh.
Ánh mắt An Tại Đào sáng ngời nhìn dưới đài, giọng nói không cao không thấp:
- Đường xa biết sức ngựa lâu ngày thấy lòng người, tôi công tác nhiều năm tại Phòng Sơn, đã trải qua nhiều cương vị công tác, Phòng Sơn đối với tôi mà nói, chính là quê hương thứ hai. Tôi nguyện ý dùng hết nhiệt huyết của tôi, kính dâng toàn bộ tuổi thanh xuân của tôi cho mảnh đất dưới chân này!
- Lúc này, tôi nguyện ý đưa ra sáu hứa hẹn tới Thành ủy, UBND thành phố và toàn bộ thị dân.
An Tại Đào đột nhiên phất tay, cách tay dừng giữa không trung, giọng nói cũng trở nên trào dâng:
- Một là cần cù cẩn thận, phải đổi mới cụ thể, không màng danh lợi, không làm hành vi ngắn hạn; hai là thân dân yêu dân, không tổn hại ích lợi quần chúng, không làm việc hao người tốn của; ba là chân thành đoàn kết, lấy đại cục làm trọng, không làm qua loa sơ sài; bốn là kiên trì nguyên tắc, phát huy mạnh kiên trì chính trực, không lá mặt lá trái, không đường ngang ngõ tắt; năm là thực sự cầu thị, dùng người công bằng, không vi phạm điều lệ, không vi phạm dân ý; sáu là liêm khiết theo chính trị, giữ mình trong sạch, không làm việc đặc thù, không dùng quyền mưu tư.
- Cương vị mới, khiêu chiến mới, công tác mới, sứ mệnh mới. Tôi sẽ khiêm tốn học tập các đồng chí bộ máy, học tập các đồng chí lãnh đạo lão thành, học tập các đồng chí đang ngồi đây, học tập toàn bộ thị dân, xâm nhập điều tra nghiên cứu, không ngừng đề cao tố chất và năng lực bản thân, cùng một đường với nhân dân Phòng Sơn, chung lòng làm việc, toàn tâm toàn ý cầu phát triển, cống hiến lực lượng để xây dựng Phòng Sơn mới càng thêm giàu có và văn minh tốt đẹp. Xin lãnh đạo và các đồng chí giám sát hành động thực tế của tôi.
Trong tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt nhiệt giống như bão tố, An Tại Đào lại đứng dậy cúi đầu thi lễ.
Lãnh Mai dưới đài trong lúc vô ý phát hiện, dưới đèn pha, Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân ngồi trên đài vẻ mặt hơi cứng ngắc.