Quan Thanh
Chương 498 : Lý Nam tìm
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Buồn bực mà nhận điện thoại, không ngờ là điện thoại của con trai Lý Đại Niên, Bí thư Thành ủy Quy Ninh Lý Nam.
An Tại Đào hơi bất ngờ. Hắn trở về gấp, vội vàng đến nhận chức, còn chưa kịp tới Quy Ninh liên hệ công tác với Lý Nam. Có thể Lý Nam nhận được tin tức, liền trực tiếp gọi tới.
An Tại Đào cười cười, liền nhấc điện thoại lên. Bởi vì Mạnh Cúc tồn tại, thật ra quan hệ giữa gia đình Lý Đại Niên và An Tại Đào liền ở vào trạng thái "quan hệ tốt", hơn nữa tuổi Lý Nam và An Tại Đào tương đương, lại chơi rất thân, tự nhiên trở thành bạn bè tốt.
Nếu nói An Tại Đào có bạn bè trong quan trường, Lý Nam xem như một người duy nhất. Chỉ có ở cùng một chỗ với Lý Nam, An Tại Đào mới cảm thấy toàn thân thả lỏng, không tiếp tục căng thẳng, thời khắc tránh cho người khác tính kế mình hoặc là thời khắc chuẩn bị tính kế người khác.
- Xin chào, tôi là An Tại Đào.
An Tại Đào biết rõ là điện thoại của Lý Nam, nhưng vẫn nhấc lên vài phần giọng quan Phó Chủ tịch thường trực thành phố Phòng Sơn. Chức vị giống như diễn trò, ở rất nhiều thời điểm cần diễn viên tập trung tinh thần. Ở rất nhiều thời điểm, cũng không rõ rốt cuộc là diễn trò hay là cuộc sống.
- Ồ, Chủ tịch thành phố An của tôi, vừa mới lên Phó Chủ tịch thường trực thành phố, đã bắt đầu giở giọng quan với tôi... Ha ha, Chủ tịch thành phố An. Tiểu nhân Lý Nam, Bí thư Thành ủy Quy Ninh, quan thất phẩm tép riu, không biết ngài còn nhớ rõ tiểu nhân không?
Lý Nam cười ha ha, liền đùa giỡn An Tại Đào trong điện thoại.
An Tại Đào cũng mỉm cười, toàn bộ thần kinh trầm tĩnh lại:
- Con người cậu, vốn là như vậy!
- Ồ? Lên làm nhân vật số ba thành phố, liền chướng mắt cán bộ cấp Huyện tôi sao? Cừ thật, cậu trở về không gọi một cuộc điện thoại cho tôi! Cái giá lớn!
Giọng nói Lý Nam khó tránh khỏi có vài phần oán giận.
An Tại Đào cười cười:
- Nói gì vậy! Tôi vừa mới đến, còn chưa kịp gọi điện cho cậu. Tôi vốn tính toán qua hai ngày, sẽ đi xuống dạo chơi, thuận tiện đi Quy Ninh uống rượu với cậu!
- Vậy được, hôm nay tôi đã muốn uống rượu, cậu tới đây với tôi đi.
An Tại Đào vẫn nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra, liếc ra ngoài cửa sổ xe một cái. Hắn gật đầu với Hoàng Thao:
- Hoàng sư phụ, anh trước tìm một chỗ dừng xe lại ---- tôi thấy dừng ở bên cạnh quảng trường phía trước đi.
- Vâng, tôi đã biết, Chủ tịch thành phố An.
Làm cán bộ lái xe chuyên dụng, Hoàng Thao có thể làm chính là An Tại Đào nói thế nào gã làm như vậy, mặc kệ trong lòng tò mò cỡ nào, cũng không thể lắm miệng hỏi nguyên nhân. Nếu không mà nói, gã làm lái xe cho lãnh đạo sẽ không lâu dài.
Chờ Hoàng Thao dừng xe lại, An Tại Đào vội vàng xuống xe, gọi điện cho Lý Nam.
...
...
- Được, anh bạn, tôi tới làng du lịch Tư Hà khu kinh tế mới Tư Hà chờ cậu, tầng ba, phòng 307. Cậu xong việc nhanh chóng tới, tôi ở đó chờ cậu.
Lý Nam dặn dò An Tại Đào vài câu.
Buông điện thoại, An Tại Đào ngẩng đầu nhìn mặt trời cuối chiều đỏ rựng xán lạn chân trời phía tây, trầm ngâm thật lâu không nói gì. Nửa ngày, hắn mới vội vàng đi qua xe, phân phó Hoàng Thao xuống xe chờ hắn tại chỗ, sau đó liền tự mình lái xe thẳng đến ngoại thành.
Ở cửa thôn chỗ mẹ Tôn Hiểu Linh, An Tại Đào dừng xe ven đường, sau khi ngồi trong xe yên lặng nhìn chung quanh thật lâu, cuối cùng hắn không có dũng khí xuống xe đi hỏi tung tích Tôn Hiểu Linh.
Tôn Hiểu Linh từ chức mất tích đã lâu, An Tại Đào vẫn không nhận được tin tức của cô, lâu như vậy, trong đầu muốn nói không nhớ gì cả, đó là giả.
Nhưng… An Tại Đào âm thầm thở dài một tiếng, quyết định vẫn nên rút thời gian để người khác tới tìm hiểu tung tích Tôn Hiểu Linh một chút, bản thân mình ra mặt không quá thích hợp. Cuối cùng hắn nhìn ngôi nhà 2 tầng vàng nhạt mái cong nâu đỏ trên lầu của Tôn gia, đột nhiên quay đầu xe chạy như bay tới nội thành.
Trở lại nội thành đón Hoàng Thao lại tiến tới làng du lịch Tư Hà, An Tại Đào cũng không để Hoàng Thao lái xe, mà tự mình lái, để Hoàng Thao ngồi ở vị trí lái phụ.