Quan Thanh

Chương 535 : Thận trọng - Đấu đá quyết liệt (Phần 3)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


Đông Phương Du trầm mặc một chút rồi nói:



- Thật sự là làm người ta đau đầu mà. Nếu hiện tại cậu đã nhúng tay vào thì không thể bỏ dỡ nửa chừng. Hãy trước sau vẹn toàn làm tốt chuyện này.



- Tôi nghĩ rằng, nếu chuyện này làm tốt, thì qua một khoảng thời gian ngắn nữa, tôi sẽ rời khỏi Phòng Sơn.



Đông Phương Du đột nhiên dừng lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn An Tại Đào:



- Kế tiếp, Ủy ban nhân dân thành phố Phòng Sơn chính là thiên hạ của cậu. Tôi hy vọng ở tỉnh có thể nhìn thấy cậu thi triển quyền cước như thế nào.



- Còn về phần Tống Nghênh Xuân thì không cần phải quan tâm cho lắm. Dù sao thì việc này đối với sự phát triển cá nhân cậu không được tốt. Tối thiểu là với ảnh hưởng của cậu.



Đông Phương Du dịu dàng nói tiếp:



- Về sau này làm chủ quản của Ủy ban nhân dân thành phố, cậu và Tống Nghênh Xuân phối hợp vẫn còn dài. Nếu không trở mặt nhau thì tốt hơn.



An Tại Đào thản nhiên cười:



- Chuyện này tôi hiểu rất rõ. Tuy nhiên, từ khi tôi làm người cho đến giờ, người không đáng phạm thì tôi sẽ không phạm. Nhưng nếu người phạm tôi thì tôi sẽ phạm đến người. Bí thư Tống ngay từ đầu đã xem tôi không vừa mắt. Nếu không phải trong lòng ông ta đã có ung nhọt trước thì mặc kệ tôi làm như thế nào, ông ta cũng không lấy làm khó chịu. Một khi đã như vậy thì cứ chiến đấu thôi.



- Lãnh tụ không phải đã nói sao, trời đất cũng đấu mà con người cũng đấu. Chúng ta cho dù ở bất cứ một chức vị nào cũng đều là đang đấu với nhau.



An Tại Đào chậm rãi đứng dậy:



- Tôi khác với người khác. Tôi mặc kệ người khác nói như thế nào, tôi đều có nguyên tắc làm người của mình. Tôi thật sự muốn làm một số điều có lợi cho dân chúng và quốc gia. Nếu có người muốn cản đường tôi, tôi không còn biện pháp nào khác, cũng như không có lựa chọn nào khác, chỉ một cước đá văng chướng ngại vật mà thôi.



An Tại Đào quả quyết nói:
An Tại Đào lại cầm điện thoại gọi cho Bành Quân.



Bởi vì chuyện vừa rồi, Bành Quân trong lòng có chút không yên. Thấy vẻ mặt hắn có chút khẩn trương, An Tại Đào liền cười nói:



- Lời đồn này đề cập đến lãnh đạo chủ chốt ở tỉnh, chúng ta không thể nói lung tung. Được rồi, hiện tại anh hãy giúp tôi đi điều tra một việc.



Bành Quân kính cẩn nhỏ giọng nói:



- Vâng, lãnh đạo cứ nói.



- Anh không phải trước kia làm ở Cục công an thành phố sao? Haha, Bành Quân, anh hãy thông qua quan hệ cá nhân, giúp tôi điều tra xem Bí thư Tống có quan hệ gì với Tiết Đức Bản không? Ví dụ như quan hệ họ hàng…Chú ý, phương pháp điều tra không cần làm lớn chuyện.



- Đi đi!



An Tại Đào trầm giọng nói.



Bành Quân trong lòng cả kinh, nhưng ngoài miệng thì lại không dám nói cái gì, cung kính vâng lời rồi vội vàng rời đi. Là một Phó chủ tịch thường trực thành phố, lãnh đạo của Thành ủy, đây chính là một điều tối kỵ. Tuy nhiên, chuyện này đặt trên người An Tại Đào và Tống Nghênh Xuân thì có vẻ bình thường.



Bành Quân đi rồi, An Tại Đào lại gọi điện thoại cho Phó chủ tịch thành phố quản lý tài chính Triệu Kiến Quốc. Triệu Kiến Quốc đang cùng thư ký bàn công việc thì đột nhiên nhận được điện thoại của An Tại Đào nên mơ hồ đoán ra được ý đồ, liền bắt máy và ra hiệu thư ký ra ngoài.



- Đồng chí Tại Đào, nghe nói ngày 01- 05 anh đi Yên Kinh thăm gia đình à? Đã quay về rồi sao? Haha, tôi đang suy nghĩ xem hôm nào rồi đồng chí Cổ Lam, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm. Trước lễ vốn định gọi anh, nhưng anh lại nghỉ phép. Nếu anh đã gọi điện thoại đến thì chúng ta nói xa không bằng nói gần, tối nay rảnh không? Chúng ta gặp mặt đi?



Triệu Kiến Quốc thong thả nói, khóe miệng hiện lên nụ cười tươi.