Quan Thanh
Chương 622 :
Ngày đăng: 01:47 20/04/20
Buổi sáng, An Tại Đào đang ngồi trong phòng làm việc, cân nhắc chuyện này, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, muốn tìm người quản lý công trình này là Cổ Vân Lan để hỏi một chút. Vừa muốn điện thoại cho Cổ Vân Lan thì cô đã gõ cửa phòng hắn trước rồi. An Tại Đào thở phào một cái, trầm giọng nói:
- Vân Lan, tôi đang muốn tìm cô, cô đến thật đúng lúc.
Cổ Vân Lan trong lòng cũng có việc nên không khách sáo với An Tại Đào, trực tiếp nhỏ giọng nói:
- Bí thư An, sự việc có chút khó khăn. Tôi vừa rồi có gọi điện thoại cho Hoàng Tự Long, nghe ý tứ của ông ta, rõ ràng là có ý muốn rút lui, không muốn đầu tư cho công trình này.
An Tại Đào kinh hãi, giận dữ đứng dậy:
- Bọn họ sao có thể như vậy? Nói đấu thầu thì đấu thầu, nói muốn rút lui thì rút lui, bộ tưởng là con nít muốn chơi trò người lớn sao?
Cổ Vân Lan thở dài một tiếng:
- Bí thư An, tiền đất hơn trăm triệu bọn họ còn chưa nộp lại. Bọn họ ngay từ đầu chỉ có giao tiếp với chúng ta một lần duy nhất là thời điểm khởi công, trung gian còn có lãnh đạo Ủy ban Kinh tế Thương mại bảo đảm. Tôi đã xin chỉ thị của Phó chủ tịch thành phố Dương. Nhưng ai ngờ người Hongkong lại không giữ chữ tín như vậy.
- Càn quấy, hồ đồ, mọi người…
An Tại Đào đột nhiên vỗ bàn, quát to lên.
Cổ Vân Lan có chút oan ức mà nhìn hắn, im lặng không nói, thầm nghĩ, có Phó chủ tịch Dương và lãnh đạo tỉnh đảm bảo, tôi chỉ là trợ lý Chủ tịch thành phố thì làm được cái gì? Tôi có thể không đồng ý sao? Hơn nữa, ai lại nghĩ thương nhân Hongkong lại lật lọng như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL
An Tại Đào ý thức được thái độ của mình có chút vấn đề, liền bình tĩnh lại:
- Haha, Bí thư An, tài chính của công ty chúng tôi xảy ra vấn đề, trong lúc nhất thời không lấy ra nhiều tiền như vậy được. Mà đây cũng không thể xem là một vấn đề quá lớn. Cho dù là Bí thư An tố cáo lên pháp luật thì công ty chúng tôi cũng không còn cách nào khác. Nếu Bí thư An đã ra tối hậu thư như vậy thì tôi sẽ khẩn trương trở về mời dự họp ban Giám đốc để thảo luận việc này một chút. Cá nhân tôi thì muốn tiếp tục ở lại Phòng Sơn để đầu tư, nhưng nếu Ban giám đốc muốn rời bỏ thì tôi đây cũng không còn cách nào. Bí thư An, hẹn gặp lại.
Hoàng Tự Long thần sắc ngạo mạn, không chút rụt rè, hoang mang đứng dậy, hơi hướng An Tại Đào gật đầu, cũng không để ý đến Cổ Vân Lan, liền rời đi ngay.
An Tại Đào trong lòng cười lạnh một tiếng, không nói gì thêm, thần sắc vô cùng lãnh đạm. Thấy thái độ hai người như vậy, Cổ Vân Lan có chút xấu hổ nhẹ nhàng nói:
- Bí thư An!
An Tại Đào khoát tay nói:
- Vân Lan, nếu công ty Bất động sản Vân Long muốn rời đi, cô lập tức hướng Phó chủ tịch thành phố Dương báo cáo, còn tôi sẽ khiến Phó chủ tịch Dương thông qua những quy định của pháp luật, truy cứu trách nhiệm của tập đoàn Vân Long. Cô đồng thời hãy làm tốt công tác đấu thầu một lần nữa. Lần này chúng ta phải tính toán cẩn thận.
An Tại Đào khoát tay nói.
Tài chính có vấn đề chỉ là một cái có, nguyên nhân chân chính chính là do một đại sư phong thủy. Đại sư cho rằng khu đất phía nam này phong thủy không được tốt, đại hung, không tốt cho nhà đầu tư khai thác phát triển. Tin tức này đối với một người mê tín như Hoàng Tự Long mà nói chẳng khác nào sấm sét giữa trời. Ông ta gần như lập tức ra quyết định rút lui khỏi công trình này.
Hoàng Tự Long xem ra, vấn đề này chỉ là chuyện nhỏ. Nếu An Tại Đào thật sự không bỏ qua, thì sẽ thông qua lãnh đạo tỉnh thực hiện một chút áp lực với hắn. Nhưng ông ta không thể nghĩ đến bối cảnh của An Tại Đào lại hùng mạnh vượt qua sức tưởng tượng của ông. Lãnh đạo tỉnh căn bản là không vì một thương nhân như ông mà đối nghịch lại với An Tại Đào.
Người mà quan hệ không tồi với ông ta là Chủ tịch thành phố Thiên Nam Đông Phương Du không ngờ cũng đột nhiên trở mặt. Những công trình lớn ở tỉnh đều có nguy cơ thất bại. Còn tổng công ty ở Hongkong dường như chỉ trong một đêm "bốn bề thọ địch", rất nhiều xí nghiệp khách hàng đã đoạn tuyệt lui tới, ngân hàng cũng bắt đầu truy thu khoản nợ.