Quan Thanh

Chương 626 :

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Nhưng dù trong lòng ngờ vực, Cổ Vân Lan cũng không dám hỏi hoặc nói ra. Theo lẽ thường, chỉ cần An Tại Đào còn giữ chức Bí thư Thành uỷ, cho dù là người trong quan trường Phòng Sơn có điều gì bất bình, cũng không dám biểu hiện ra ngoài. Đây là trong trường hợp An Tại Đào có tư tâm, có mưu lợi cá nhân.



Nhưng hiển nhiên An Tại Đào không có tư tâm. Chưa nói tới tập đoàn Long Đằng có sản nghiệp rất to lớn, một công trình với lợi nhuận ít ỏi không đáng là gì, mà cho dù nó có lọt vào mắt ba người Hạ Hiểu Tuyết, các cô cũng có quá nhiều cửa để kiếm tiền, cần gì phải tìm đến thị trường Phòng Sơn?



Thật sự mà nói, với sản nghiệp quá sức to lớn hiện nay của tập đoàn Long Đằng, quyền lực của một Bí thư Thành uỷ như An Tại Đào đã trở nên nhỏ bé. Nói cách khác, nếu An Tại Đào có muốn bật đèn xanh cho tập đoàn Long Đằng đi cửa sau cũng không có khả năng. Với cương vị Chủ tịch Hội đồng quản trị của tập đoàn Long Đằng, ở trong nước, Hạ Hiểu Tuyết được xem là một nhân vật lớn, nhưng An Tại Đào thì chưa được như vậy. Chưa nói tới ở Bắc Kinh, dù là ở tỉnh thôi, cán bộ cấp sở nhiều vô số. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Ngày 11 tháng 5, công trình cải tạo khu nhà ổ chuột Thị Nam chính thức động thổ khởi công. Công ty bất động sản Vân Long tiếp tục đầu tư xây dựng công trình, nhận xây dựng khu vực trung tâm của công trình cải tạo.



Khu vực trung tâm này, theo phương án quy hoạch của thành phố, toàn bộ sẽ được xây dựng với giá thành thấp, theo hình thức "nhà cho người thu nhập thấp", hoàn toàn do nhà đầu tư khai thác một cách tự chủ, tự định giá, nhưng bởi vì chính phủ định giá đất thấp giúp giảm chi phí, cho nên nhà xây xong phải bán với mức giá do chính phủ hạn định.



Mục đích của An Tại Đào là xây dựng một khu nhà thu nhập thấp gồm 30 ngàn căn, với diện tích mỗi căn là khoảng 70 m2, ngoại trừ phần dành cho người dân khu Thị Nam ra, ước chừng còn có thể cung cấp mười lăm ngàn căn nhà giá rẻ cho người có thu nhập thấp, giải quyết vấn đề an cư cho mấy vạn nhân khẩu. Mục tiêu này nếu thực hiện được thuận lợi, đối với người thu nhập thấp thành phố Phòng Sơn, có thể nói là một tin vui.



Hiện nay, giá nhà trong nội thành thành phố Phòng Sơn khá cao. Với sự hạn định giá nhà của chính phủ, giá nhà cho người thu nhập thấp chắc chắn sẽ thấp hơn gía trên thị trường rất nhiều. Điều đó có nghĩa là nhà đầu tư chỉ có thể từ hoà vốn đến có một chút lợi nhuận. Đối với ngành bất động sản, lợi nhuận thấp tương đương với lỗ vốn.



Loại kinh doanh không có lợi như thế này, cũng chỉ có tập đoàn Long Đằng thông qua công ty bất động sản Vân Long mới chịu làm. Đương nhiên, nếu không phải vì An Tại Đào, công ty bất động sản Vân Long cũng không chấp nhận điều kiện ngặt nghèo như thế của chính phủ Phòng Sơn. Dù sao, tuy Long Đằng nhiều tiền thế lớn, nhưng tư bản trục lợi là bản năng và quy luật, nếu cứ làm chuyện kinh doanh gần như lỗ vốn như vậy một thời gian, cho dù tài sản của tập đoàn Long Đằng có lớn đến cỡ nào cũng chỉ có nước phá sản.



Ngoại trừ khu trung tâm dành để phát triển nhà cho người thu nhập thấp, phần đất còn lại do hai doanh nghiệp nhà nước khác trúng thầu, một là công ty xây dựng và phát triển đô thị thành phố Phòng Sơn, trực thuộc Uỷ ban xây dựng, một là công ty xây dựng nhà ở thành phố Phòng Sơn, trực thuộc Uỷ ban thương mại.



Theo quy hoạch tổng thể của thành phố, hai công ty không có cùng ý tưởng và phương án phát triển, An Tại Đào đề nghị giao cho uỷ viên thường vụ, Phó chủ tịch thành phố Dương Hoa làm tổng chỉ huy, Trợ lý chủ tịch thành phố, Chủ nhiệm Uỷ ban xây dựng Cổ Vân Lan làm phó tổng chỉ huy. Bộ chỉ huy không can thiệp vào cụ thể vào việc kinh doanh, phát triển của doanh nghiệp, chỉ đưa ra một yêu cầu bất di bất dịch: bất kể doanh nghiệp đầu tư khai thác khu thương mại hoặc khu dân cư hoặc ngành giải trí, đều phải xây dựng dồng bộ trường học, bệnh viện và dành một phần nhất định cho không gian công cộng.



Đây là cách làm theo lẽ thường của của doanh nghiệp nhà nước trong khai thác bất động sản, cũng là trách nhiệm xã hội không thể chối từ của doanh nghiệp quốc doanh.



Sáng ngày 12 tháng 5, mặt trời đã lên cao. An Tại Đào cùng với toàn thể các thành viên bộ máy Thành uỷ, Uỷ ban nhân dân thành phố, Hội đồng nhân dân thành phố và Mặt trận tổ quốc thành phố, mở một cuộc họp ngay tại hiện trường.


-Lộ Tổng, chúng ta là người một nhà, không nên đùa kiểu này. Thân thể tôi không được thuận tiện, cho nên mới dẫn theo vài người đến, bằng không, đến Quy Ninh cũng không làm phiền anh đâu!



Văn Hà đứng một bên khẽ cười nói:



-Lộ Binh, khoan tán gẫu đã, vào nhà rồi nói sau. Thân thể Hạ Hiểu Tuyết không được thuận tiện, mau vào nhà nghỉ ngơi, đừng để quá mệt làm động thai nhi!



Hạ Hiểu Tuyết khẽ cười, đưa tay về phía Văn Hà:



-Chị, đừng có chiều em như vậy! Thật ra, hoạt động nhiều mới tốt và có lợi cho đứa bé, bác sĩ đều nói như vậy!



Tin tức Hạ Hiểu Tuyết – vợ An Tại Đào đến Quy Ninh chờ sinh nở truyền ra, rất nhiều cán bộ thành phố đều trăm phương nghìn kế thăm dò muốn đến Quy Ninh thăm hỏi, nhưng đều bị từ chối khéo. Một số cán bộ tâm phúc của An Tại Đào, chẳng hạn như Cổ Trường Lăng, Lý Kiệt, Trang Ninh càng muốn đến thăm Hạ Hiểu Tuyết, nhưng An Tại Đào từ chối.



Mấy uỷ viên thường vụ thành phố cũng tranh thủ tìm đến. Nếu là cán bộ bình thường đến thăm hỏi, An Tại Đào có thể từ chối khéo được, Hạ Hiểu Tuyết cũng lười gặp họ; nhưng đối với các uỷ viên thường vụ, An Tại Đào và Hạ Hiểu Tuyết không thể không nể mặt một chút.



Phó bí thư Thành uỷ Mã Đức Thắng và Trịnh Phương đến trước, lần lượt là một số uỷ viên thường vụkhác, cuối cùng là Phó chủ tịch thường trực Dương Hoa và Trợ lý chủ tịch thành phố Cổ Vân Lan. Dương Hoa và Cổ Vân Lan không mang lễ vật, chỉ mang một lẵng hoa.



Lúc hai người tới, An Tại Đào đang ở nhà họ Lộ, cùng Lộ Binh uống rượu tán gẫu. Thật lâu rồi hai người không có dịp ngồi uống rượu với nhau, nhờ lần này Hạ Hiểu Tuyết về mới có cơ hội.



An Nhã Chi đi Tân Hải có chút việc riêng, không ngoài chuyện rối rắm của các bà các cô nhà họ An. Dòng họ nhiều người, sẽ có nhiều chuyện phải lo liệu. Hiện giờ An Nhã Chi là một "nhân vật lớn" của An gia, nghe nói An Nhã Chi đến Đông Sơn, những người trong họ đương nhiên tìm đến.



Hạ Hiểu Tuyết đích thân tiếp hai nữ lãnh đạo thành phố, Dương Hoa và Cổ Vân Lan, cấp dưới của chồng mình. Đều là phụ nữ, đương nhiên rất dễ trò chuyện, hơn nữa, Dương Hoa và Cổ Vân Lan cố ý tâng bốc một chút, cho nên rất nhanh ba cô đã trở nên khá hoà đồng. Tuy nhiên, Hạ Hiểu Tuyết cảm thấy trong ánh mắt Cổ Vân Lan nhìn mình, ngoài sự kính cẩn và nhiệt tình, còn pha lẫn một chút gì đó rất phức tạp, nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều về điều này.