Quan Thanh
Chương 627 :
Ngày đăng: 01:47 20/04/20
Tuy rằng, An Tại Đào cảm thấy chuyện mà Chu Giai nhờ mình gần như là uy hiếp thì trong lòng cảm thấy rất bất mãn. Nhưng chung quy cũng chỉ là chuyện nhỏ. Vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội với một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy là điều không đáng. Bởi vậy, An Tại Đào lập tức đáp ứng yêu cầu của Chu Giai.
An Tại Đào đồng ý khiến cho Chu Giai cảm thấy rất cao hứng. Kế tiếp, hai người nói chuyện với nhau một cách thân thiết, không còn khoảng cách giữa lãnh đạo và cấp dưới. Cho đến khi An Tại Đào ra về, Chu Giai không ngờ còn mỉm cười tiễn ra tận cửa. Tuy rằng chỉ đứng ở cửa, bắt tay chào tạm biệt, nhưng điều này cũng đã cấp cho An Tại Đào mặt mũi rất lớn rồi.
Có thể khiến Chu Giai tiễn ra tận cửa phòng làm việc, trên cơ bản cấp bậc đều phải cao hơn ông ta một bậc. Trong cơ quan tỉnh ủy này, một cán bộ cấp sở đến phòng hoặc rời khỏi, Chu Giai là một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mông cũng sẽ không nhúc nhích, nói gì đến là tự mình đứng dậy, đích thân đón chào hoặc đưa tiễn.
Thái độ của Chu Giai đối với An Tại Đào khiến cho thư ký của ông ta là Đàm Á Ninh phải cảm thấy chấn động, lập tức thay đổi cái nhìn về An Tại Đào, đồng thời điều chỉnh lại địa vị của An Tại Đào trong lòng mình, nâng tầm An Tại Đào cao hơn.
Sau đó không lâu, toàn bộ văn phòng Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thậm chí trong quan trường ở tỉnh đều dần dần lan truyền một tin tức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai và Bí thư Thành ủy Phòng Sơn An Tại Đào quan hệ cá nhân rất tốt. Thậm chí còn có một bằng chứng chứng minh tính chân thật của tin đồn này, nói là An Tại Đào và Chu Giai có cùng chung sở thích câu cá, thường xuyên đi câu cá với nhau. Ngay cả nơi hai người câu cá cũng được hư cấu thêm.
Sau này, An Tại Đào khi biết được tin đồn thì không kìm nổi bật cười, nhưng cũng không giải thích gì nhiều. Lời đồn nhảm trong quan trường rất nhiều, cũng không ít chuyện chỉ mang tính giải trí. Chắc có ai cảm thấy nhàm chán nên tung tin đồn này ra ngoài.
Đồn đại quá nhiều thì sẽ thành sự thật. Lời truyền một, một truyền trăm, trăm truyền ngàn thì cũng sẽ biến thành chân lý. Nếu tất cả mọi người đều cho rằng hắn có mối quan hệ tốt với Chu Giai, vậy thì cứ để như vậy đi. An Tại Đào cảm thấy chuyện này vô hại với mình nên cũng để cho nó lan truyền.
Lúc ấy, khi thấy An Tại Đào bước ra khỏi văn phòng, thư ký Đàm Á Ninh cũng từ văn phòng bước ra, tiễn An Tại Đào xuống lầu. Thấy thái độ trước sau thay đổi của y, An Tại Đào nhìn thấy nhưng không để trong lòng.
An Tại Đào chậm rãi bước về phía trước, đi chưa được mấy bước thì nhận được số điện thoại lạ. Khi nghe thì đầu dây bên kia là một giọng nói trầm thấp:
- Anh là Bí thư An của Phòng Sơn? Tôi là thư ký Đổng Lễ của Bí thư Tỉnh ủy Lý. Bí thư Lý muốn Bí thư An đến văn phòng của ngài ấy một chuyến. Lãnh đạo đang chờ ngài.
An Tại Đào cúp điện thoại, cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn không rõ đột nhiên Lý Đại Niên tìm mình làm gì. Lý Đại Niên tìm hắn không lạ, vấn đề mấu chốt ở chỗ, trên danh nghĩa, An Tại Đào đến để Ủy ban Kỷ luật tỉnh khiển trách. Lý Đại Niên lựa chọn vào lúc này để tìm hắn, thì có vẻ có dụng ý trong đó.
Nếu không phải trong quan trường thì nó chẳng là cái gì. Nhưng trong quan trường, lại là cấp sở trở lên, mọi hành động và việc làm đều phải cân nhắc và suy xét.
An Tại Đào chậm rãi quay lại, vừa đi vừa thầm nghĩ. Thoạt nhìn thì Lý Đại Niên đã hoàn toàn nắm trong tay cục diện của Tỉnh ủy. Hắn vừa mới nói chuyện với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai, từ trong phòng Chu Giai ra đã nhận được điện thoại của thư ký Lý Đại Niên. Ý nghĩa của việc này chỉ hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời trong đó.
Một lần nữa hắn lại quay trở lại tòa nhà làm việc, cảnh vệ và nhân viên phòng bảo an nhìn thấy An Tại Đào thì không khỏi có chút kỳ quái. Tuy nhiên, khi bọn họ còn chưa kịp hỏi thì thư ký Lý Đại Niên đã bước nhanh xuống lầu, đứng ở cổng chờ nói:
- Bí thư An, tôi là Đổng Lễ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Xin chào, Đổng thư ký.
An Tại Đào nhiệt tình bắt tay Đổng Lễ. Hai người vừa nói chuyện vừa đi lên lầu.
Văn phòng của Lý Đại Niên nằm ở lầu bốn. Tòa nhà này tổng cộng chỉ có sáu tầng. Khi hai người vừa cười nói vừa đi lên lầu, thì thư ký của Chu Giai Đàm Á Ninh từ trong phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy An Tại Đào cùng đi với thư ký của Bí thư Tỉnh ủy thì không khỏi há miệng kinh ngạc, không nói được lời nào.
- Biên kịch kịch bản cần phải có tri thức về hí khúc tương quan, lại phải biết về nhịp phách. Hơn nữa, lại còn phải có tri thức lịch sử thật rộng. Ông cụ đã cải biên bài "Tây Sương nhớ", "Lưu Lan chi", "Sở cung hận", "Hàn Ngọc nương" và đây đều là những vở kịch kinh điển. Cho dù các chuyên gia có muốn sửa cũng không dám sửa. Bởi vì nhân tố quá phức tạp, khó khăn quá lớn. Nhưng ông cụ lại biên kịch lại thành công.
- Ý tứ của chú là, thừa dịp sinh nhật năm nay của ông cụ, tìm một người xuất bản những bản thảo này, rồi tặng cho ông cụ, xem như là tâm tư của thủ trưởng trong nhiều năm qua.
An Tại Đào chần chừ một chút. Tìm một nhà xuất bản thì không thành vấn đề. Không cần nói đến Triệu lão, cho dù là người thường, chỉ cần có sự đồng ý thì có thể xuất bản rồi. Nhưng….
Thấy An Tại Đào chần chừ, Lý Đại Niên cười ha hả:
- Tiểu Đào, cháu không cần nghĩ ngợi quá nhiều.
- Thủ trưởng còn tại vị thì sách này khẳng định là không thể công khai xuất bản phát hành. Chúng ta chỉ xuất bản in ấn một chút, khiến thủ trưởng cao hứng. Chúng ta cất giữ trong nhà, không truyền ra ngoài. Chú đã hỏi qua ý kiến của thủ trưởng, và được thủ trưởng đồng ý. Ông cụ đưa ra ba yêu cầu. Thứ nhất là bề ngoài đừng có cầu kỳ quá. Thứ hai, không cần tô điểm cho đẹp, tận lực duy trì nguyên trạng. Thứ ba, chỉ giao lưu giải trí bên trong, chứ không lưu truyền ra bên ngoài.
- Vâng, chú Lý, công việc của chú đang bận, chuyện này cứ để cháu xử lý. Chờ cháu làm ra một bản mẫu, nhất định sẽ mang tới cho chú thẩm duyệt.
An Tại Đào không chần chừ, lập tức đồng ý. Lý Đại Niên tìm hắn là vì chuyện này, hắn như thế nào mà không đồng ý chứ.
Lý Đại Niên cao giọng cười:
- Được, cứ định như vậy đi. Được rồi, chú cũng không cãi với cháu làm gì. Cháu là kẻ có tiền, nhiêu tiền ấy có thấm gì với cháu đâu. Trưa nay qua nhà chú ăn cơm, bảo cô làm cho vài món ăn ngon, rồi gọi Lý Nam về. Ba người chúng ta cùng uống một ly.
Quan chức đã đến chức vị như Lý Đại Niên thì kỳ thật đã mất đi rất nhiều lạc thú của người thường. Ở nhiều thời điểm, vì tránh để phiền toái, cũng chỉ có thể ở nhà chiêu đãi khách mà thôi.
Mặc dù An Tại Đào luôn mãi từ chối, nhưng Lý Đại Niên cũng không cho hắn phân trần, chở hắn về nhà luôn. Trên đường đi lại gọi điện cho Lý Nam. Ba người cùng ở nhà ăn cơm vui vẻ. Ăn cơm uống rượu chỉ là thứ yếu, chủ yếu là gia tăng tình cảm.
Kỳ thật, nghiêm khắc mà nói, đây là lần đầu tiên An Tại Đào dùng cơm ở nhà Lý gia với thân phận người một nhà.
2h chiều, Lý Bình cùng với Hoàng Thao đem xe chờ sẵn ở khu nhà ở Tỉnh ủy, chờ An Tại Đào. Không bao lâu sau, chỉ thấy An Tại Đào sắc mặt hồng nhuận, đi cùng với một chàng thanh niên, sóng vai nhau bước ra từ khu nhà.
Hoàng Thao nhẹ nhàng nói với Lý Bình:
- Thư ký Lý, người nọ hình như là công tử Lý Nam của Bí thư Tỉnh ủy Lý. Trước đây đã từng làm Bí thư Thành ủy Quy Ninh.