Quan Thanh
Chương 655 :
Ngày đăng: 01:47 20/04/20
Đề tài thảo luận chủ yếu của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần này vốn là nghiên cứu điều chỉnh bổ nhiệm cán bộ chủ yếu của Đảng ủy chính quyền vài thành phố cấp thị xã.
Nói cách khác, Phó Chủ tịch thành phố Phòng Sơn đương nhiệm Triệu Kiến Quốc điều nhiệm làm Chủ tịch thành phố Lam Yên, chỉ cần được thông qua trong hội nghị thường vụ này, gã có thể đi nhậm chức.
Triệu Kiến Quốc là Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức Hám Tân Dân đề tên ứng cử, ngay cả Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên cũng không thể không cho Hám Tân Dân mặt mũi, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác càng không cần phải nói. Cho nên trình tự bổ nhiệm Triệu Kiến Quốc trên cơ bản thực hiện xong, khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ cũng cơ bản chấm dứt, sẽ chờ qua cửa cuối cùng.
Nhưng Triệu Kiến Quốc bổ nhiệm không có vấn đề, chẳng qua, ứng cử viên Bí thư Thành ủy Lan Yên, trên hội nghị ủy viên thường vụ lần này đột nhiên xuất hiện tranh luận không nhỏ. Hội nghị vốn đang hòa hợp êm thấm, bắt đầu không bao lâu bắt đầu tranh luận.
Đầu tiên, đối với vị trí Bí thư Thành ủy Lam Yên, ngoại trừ Chủ tịch thành phố Lam Yên đương nhiệm Chu Mẫn ra, còn có hai người cạnh tranh có lực nhất. Một là Giám đốc Sở Công an tỉnh Tôn Tường, người kia là Phó Bí thư Thành ủy Lam Yên Âu Dương Kiến Vĩ.
Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông xin lùi về tuyến hai trước, dựa theo lẽ thường, Chủ tịch thành phố Lam Yên Chu Mẫn tiếp nhận vị trí, là chuyện tình đương nhiên. Nhưng phong vân trên quan trường khó lường, vị trí Bí thư Thành ủy một thành phố cấp thị xã, luôn có rất nhiều người nhắm vào, lúc này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Giám đốc Sở Công an Tôn Tường cũng là cán bộ cấp sở tư cách rất đủ ở tỉnh Đông Sơn. Gã nhắm vào vị trí này là có Chủ tịch tỉnh Cung Minh Quân lúc trước mạnh mẽ đề cử. Cung Minh Quân là Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Đông Sơn trước đây, nhưng sau khi ông ta ngồi trên vị trí Chủ tịch tỉnh Đông Sơn không lâu, đã bị Trung ưởng diều chỉnh tới làm Chủ tịch tỉnh bên, thay thế chức vụ đúng làm Hám Tân Dân.
Tuy rằng Cung Minh Quân rời khỏi Đông Sơn, nhưng dù sao cũng là Chủ tịch tỉnh bên, vì chuyện Tôn Tường, Cung Minh Quân còn đặc biệt gọi điện cho Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên, đồng thời còn đề danh với đám người Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Mục Thao.
Về phần Phó bí thư Thành ủy Lam Yên Âu Dương Kiến vĩ lại có quan hệ với Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ, lúc trước Chu Hoành vĩ đã đề cử Âu Dương Kiến Vĩ ở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần trước, cũng đạt được hưởng ứng của Bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam Ma Minh Lượng.
Tuy rằng Ma Minh Lượng điều nhiệm Bí thư Thành ủy Thiên Nam, chức vụ Phó Bí thư tỉnh ủy ông ta kiêm nhiệm chắc chắn cũng bị điều chỉnh xuống, nhưng trước khi Phó Bí thư Tỉnh ủy nhảy dù từ Trung ương xuống, chỉ cần một ngày Trung ương không bãi miễn ông ta, ông ta vẫn là Phó Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, tự nhiên có quyền nói chuyện tương đương trong phương diện bổ nhiệm cán bộ.
Vốn, đám người Mục Thao đề cử Tôn Tường và đám người Ma Minh Lượng, Chu Hoành Vĩ đề cử Âu Dương Kiến Vĩ tranh đấu cực kỳ kịch liệt, nhưng bởi vì sau này Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Nhiên có khuynh hướng để Chủ tịch thành phố Lam Yên đương nhiệm Chu Mẫn tiếp nhận chức vụ, cho nên hai phái dẫn hành quân lặng lẽ, không hề tranh luận gì. Nói đùa, nhân vật số một Tỉnh ủy nhìn trúng ai, người nào còn có thể phản đối?
Lúc này mới có chuyện Chủ tịch tỉnh mới là Hám Tân Dân đề cử Phó Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Triệu Kiến Quốc đảm nhận vị trí Chủ tịch thành phố Lam Yên, thay thế Chu Mẫn.
Nhưng không biết vì sao, thái độ của Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên đột nhiên có thay đổi tinh tế nào đó. Thái độ Lý Đại Niên mờ án, rốt cuộc giống như một mồi lửa, châm ngòi cuộc chiến vốn đã bình ổn, phân tranh lại nổ ra trong cuộc họp hôm nay.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu Bí thư Tỉnh ủy cũng không có người lựa chọn thích hợp, các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác sao còn không ra sức tranh đấu, nói chuyện cho cán bộ mình nhìn trúng? hai phái Mục Thao và Chu Hoành Vĩ không ai nhường ai, cãi nhau đỏ mặt tai hồng. Loại chuyện này trước nay đều là như vậy, tuy rằng các lãnh đạo đều hòa hợp êm thấm ở mặt ngoài, nhưng liên quan đề ích lợi nòng cốt của mình, cũng sẽ không khách khí, không nhượng bộ chút nào.
...
...
Lý Đại Niên sắc mặt bình tĩnh ngồi ở giữa, nghe người hai phái cãi cọ, đều tự nói chuyện cho người của mình, không ai nhường ai, trong lòng chẳng những không tức giận, trái lại âm thầm ôm tâm tư xem náo nhiệt ngồi núi xem hổ đấu. Làm Bí thư Thành ủy, nhân vật số một Tỉnh ủy Đông Sơn, thật ra ông ta vui vẻ nhìn thấy cấp dưới của mình chia phe phái bất đồng tiến hành tranh đấu gay gắt, bởi vì loại này mới tốt cho ông "điều hành" cứu hỏa ở giữa, từ đó ổn định vị trí của mình, nắm chặt quyền lực của mình. Đây là một thuật giữ cân bằng tinh tế.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, đưa tay đặt cây bút màu đen trên bàn, sau đó tựa lưng vào ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần.
...
...
Buổi chiều, Triệu Kiến Quốc chậm rãi đi vào văn phòng Chủ tịch thành phố Dương Hoa. Kỳ thật Dương Hoa còn không biết chuyện Triệu Kiến Quốc lên chức đã thất bại, chẳng qua cô xem sắc mặt Triệu Kiến Quốc hơi tái nhợt, trong lòng nghi hoặc rất nhiều cũng mơ hồ đoán được vài phần ---- dường như lại có biến cố?
- Chủ tịch thành phố Dương, thân thể của tôi gần đây không thoải mái, muốn tới Yên Kinh xem bệnh... Xin nghỉ vài ngày với ngài.
Triệu Kiến Quốc miễn cưỡng cười, nhẹ nhàng nói.
Dương Hoa ngẩn ra, kinh ngạc nói:
- Lão Triệu, thân thể của ông không khỏe sao? Có tới bệnh viện thành phố kiểm tra không? Còn cần tới Yên Kinh? Nghiêm trọng như vậy à?
Triệu Kiến Quốc thở dài:
- Chủ tịch thành phố Dương, có thể là do tuổi lớn, một đoạn thời gian này thần kinh của tôi suy nhược ngày càng xấu, khiến đêm ngủ không yên... Ài, người gia rồi không dùng được... Tôi phải mau chóng đi xem, cũng thuận tiện an dưỡng một đoạn thời gian, còn xin lãnh đạo phê chuẩn.
- Lão Triệu, nếu như thế, vậy ông phải đi tĩnh dưỡng một thời gian, ông an tâm xem bệnh dưỡng bệnh, nếu có cần gì, cứ việc đề xuất!
Dương Hoa cười, cũng không kiên trì nữa.
Triệu Kiến Quốc gật đầu:
- Được, vậy Chủ tịch thành phố Dương bận rộn, tôi đi.
Triệu Kiến Quốc vội vàng mà đi, bóng lưng nhìn qua hơi còng xuống. Dương Hoa nhìn bóng lưng ông ta rời đi, lông mày trăng khuyết nhăn sâu lại.