Quan Thanh

Chương 656 :

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Triệu Kiến Quốc đi rồi, Dương Hoa lập tức gọi điện cho An Tại Đào. Nghe giọng nói trầm ấm và quẻn thuộc của An Tại Đào, Dương Hoa liền cười nói:



-Bí thư An, tôi muốn báo cáo với anh một chuyện. Vừa rồi, đồng chí Triệu Kiến Quốc đến chỗ tôi xin phép, nói phải đi Bắc Kinh khám bệnh, tĩnh dưỡng một thời gian …



An Tại Đào ồ một tiếng, nói một cách thản nhiên:



-Vậy à? Nếu Chủ tịch Triệu không khoẻ, thì cứ đi. Vậy thì cô thay tôi ân cần thăm hỏi Chủ tịch Triệu một chút, bảo Hiểu Yến hai ngày nữa đại diện cho Thành uỷ và Uỷ ban nhân dân thành phố đi bệnh viện thăm Chủ tịch Triệu.



Tuy nhiên, dạo này thành phố có rất nhiều việc, cô phải sắp xếp công việc cho tốt, không thể vì vậy mà chậm trễ công tác, nhất là hiện giờ chúng ta đang thúc đẩy mạnh mẽ việc chữa bệnh miễn phí, không được để xảy ra sự cố nào! Ừ, giao các công tác đã phân công cho Triệu Kiến Quốc cho các Phó chủ tịch khác và các Trợ lý chủ tịch thành phố, nhất là Trang Ninh và Cổ Vân Lan, lúc này, hẳn là phải giao thêm trọng trách cho họ thôi!



-Được!



Dương Hoa lập tức đáp ứng. Cô do dự một chút, nhẹ giọng hỏi:



-Bí thư An, nghe nói Triệu Kiến Quốc sẽ đi Lam Yên làm Chủ tịch thành phố, sao bây giờ lại…Có phải chuyện đề bạt lại có thay đổi? Thế thì không hay đâu, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ đã gặp và nói chuyện với đồng chí ấy…



An Tại Đào biết Dương Hoa gọi điện đến là để tìm hiểu chuyện về Triệu Kiến Quốc. Tuy nhiên, chuyện này có muốn giấu cũng không giấu được, Dương Hoa là Chủ tịch thành phố, chỉ sợ không bao lâu, tin tức sẽ đến tai cô. Cho nên, An Tại Đào cũng không định giữ bí mật. NếÂu Dương Hoa không hỏi, hắn sẽ không nói, nhưng Dương Hoa đã hỏi, nói ra cũng không sao.



-Ha ha, tôi cũng vừa nghe Trưởng ban Thư ký Tỉnh uỷ Tiếu nhắctới chuyện này. Thật đáng tiếc cho Phó chủ tịch Triệu. vốn hắn được đề bạt lên làm Chủ tịch thành phố Lam Yên, nhưng rồi lãnh đạo Tỉnh uỷ nổi lên tranh luận rất lớn về ứng cử viên chức Bí thư Thành uỷ Lam Yên, cuối cùng, Tỉnh uỷ cho rằng, điều kiện còn chưa chín muồi, tạm thời chưa để Bí thư Thành uỷ Lam Yên Hạ Thiên Nông rút lui, cứ duy trì nguyên trạng, đợi sang năm sẽ điều chỉnh một thể!



An Tại Đào nói chỉ vài câu, không đi vào chi tiết, nhưng dù sao Dương Hoa cũng là cán bộ công tác nhiều năm ở cơ quan Tỉnh uỷ, làm sao không rõ, thật ra Triệu Kiến Quốc đã trở thành vật hi sinh vì sự tranh giành quyền lực của lãnh đạo cấp cao.



Đồng thời, trong lòng cô còn có phỏng đoán mơ hồ: chuyện này có phải có liên quan tới An Tại Đào? Dù sao Bí thư Thành uỷ Hạ Thiên Nông là cha vợ hắn, mà Bí thư Tỉnh uỷ Lý Đại Niên lại có quan hệ rất gần gũi với hắn. Tuy quan hệ chặt chẽ giữa An Tại Đào và Lý Đại Niên không mấy ai biết, nhưng Dương Hoa là tâm phúc của An Tại Đào, đương nhiên cô biết được một chút.



Nhưng những ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu cô, cô không dám hỏi hay nói hay nói gì. Làm người phải có chừng mực, có một số việc không thể làm, cũng không thể nói. Nếu ngay cả sự đúng mực này mà Dương Hoa cũng không có, làm sao cô có được sự nể trọng và tín nhiệm của An Tại Đào?



Không đợi Dương Hoa trả lời, An Tại Đào lại tiếp:



-Lão Dương, chúng ta là lãnh đạo chủ chốt, chúng ta phải học cách huy động tính tích cực công tác nơi các đồng chí thôi! Có đồng chí muốn làm việc nhưng lại không có việc để làm, có đồng chí không muốn làm lại chiếm một lượng lớn công việc. Tôi nghĩ, tình hình này phải thay đổi, chúng ta phải xây dựng một bầu không khí thế này: mỗi người có việc làm, mọi công tác có người làm!



Cái gọi là đèn không khêu không sáng, chuyện không nói không thông suốt, An Tại Đào vừa nói xong, Dương Hoa lập tức hiểu rõ ý sâu xa của hắn.Trong số các Phó chủ tịch thành phố đương nhiệm, ngoại trừ Mã Hiểu Yến ra, hắn hầu như không tín nhiệm ai, trong số ba Trợ lý chủ tịch thành phố, hắn chỉ tín nhiệm Cổ Vân Lan và Trang Ninh. So với Cổ Vân Lan và Trang Ninh, thì Cổ Lam và Vương Chí Quân không đáng kể.



An Tại Đào rõ ràng ám chỉ muốn đề bạt người của mình. Một khi đã như vậy, Dương Hoa cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.



Dương Hoa cười cười:



-Vâng, Bí thư An, tôi cũng có suy nghĩ đến việc này. Đúng rồi, tôi cảm thấy lực lượng bộ máy Uỷ ban nhân dân thành phố hiện nay hơi mỏng, có thể xin cấp trên tăng cường thêm không?




Mã Hiểu Yến bĩu môi:



-Tuỳ anh thôi, dù sao rốt cuộc trong lòng em vẫn cảm thấy không thoải mái. Thôi được, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.







Khi An Tại Đào tới Thiên Nam, chưa tới 11giờ. Hắn đậu xe ở quảng trường Thiên Nam, gọi điện cho Lý Nam:



-Lý Nam, tôi đến Thiên Nam rồi. Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?



-Tiểu Đào, anh ở chỗ nào? Tôi lập tức đi đón, đợi gặp mặt rồi chúng ta nói chuyện sau.



Nói xong, Lý Nam liền vội vàng cúp điện thoại.



Nửa giờ sau, hai người gặp nahu tại một tiệm cà phê có khung cảnh tao nhã ở trung tâm thành phố Thiên Nam. Lúc Lý Nam đến, An Tại Đào đã gọi hai ly cà phê, yên lặng ngồi chờ.



Lý Nam vội vã chạy tới:



-Tiểu Đào, cuối cùng anh đã tới, nếu anh không tới, đầu tôi chắc phải nổ tung, ài!



Lý Nam ngồi xuống, thở dài.



An Tại Đào hơi ngạc nhiên liếc nhìn y:



-Anh lại có chuyện gì à? Lại cãi nhau với Vân Thuỷ Dao sao? Muốn tôi đi "dập lửa"?



Lý Nam cười ha hả:



-Ầm ĩ cái khỉ mốc! Chúng tôi rất hoà thuận. Là…là…



An Tại Đào hơi mất kiên nhẫn, khoát tay:



-Có chuyện thì nói ngay đi, cứ ấp a ấp úng, tôi đi à!