Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 64 : Vụ bắt cóc thất bại

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


64. Vụ Bắt Cóc Thất Bại...



“ Alo, Nhị ca? Em là Cố Hoài, Tiểu Háo mất tích rồi.” Sở Cố Hoài trong tình thế cấp bách liền nghĩ đến Tiễn Nhị ca, vội vàng gọi điện cho hắn.



“ Vâng, em tìm được túi xách của nàng ở phố tâm công viên.”



“ Cái gì?”



“ Vâng.”



Sở Cố Hoài cầm lấy túi xách của Tiễn Tiểu Háo trở về Tiễn gia, tất cả mọi người đều tụ tập đông đủ, nhất là Tiễn ba Tiễn mẹ,sốt ruột đứng ngồi không yên, Tiễn mẹ mẹ đã bắt đầu lau nước mắt.



“ Cố Hoài!” Mọi người vừa thấy Sở Cố Hoài đến, đều đứng lên.



“ Nhị ca đâu?” Sở Cố Hoài vừa mới vào nhà đã vội vã tìm Tiễn Nhị ca.



“ Hắn ở trong phòng nói điện thoại.” Tiễn ba ba cau mày nói.



“ Cố Hoài, làm sao bây giờ a......” Tiễn mẹ mẹ cuống cuồng giữ chặt Sở Cố Hoài.



“ Yên tâm, nàng không có việc gì đâu.” Sở Cố Hoài miễn cưỡng cười an ủi Tiễn mẹ mẹ, sau đó đi vào phòng Tiễn Nhị ca.



Lúc Sở Cố Hoài đi vào, đúng lúc hắn cúp điện thoại quay đầu lại.



“ Nhị ca, thế nào?” Sở Cố Hoài hỏi.



“ Bọn chết tiệt kia thật sự nhận tiền đáp ứng La Hào Danh bắt cóc Tiểu Háo!” Tiễn Nhị ca nghiến răng nghiến lợi nói.



“ La Hào Danh?! Tiểu Háo hiện tại thế nào?!” Sở Cố Hoài sốt ruột hỏi.



“ Bọn hắn nói đã bắt được!!! Anh lập tức lại đó......” Tiễn Nhị ca cầm lấy di động và ví tiền đi ra ngoài.



“ Em cũng đi.” Sở Cố Hoài đi theo sau.



“ Em là con gái, ở lại nơi này vẫn hơn, anh sẽ cứu nàng trở về.” Tiễn Nhị ca đối Sở Cố Hoài nói.



“ Lão Nhị, đi.” Tiễn Đại ca lấy chìa khóa xe liền đi mở cửa.



“ Các con cẩn thận một chút a......” Tiễn mẹ mẹ có chút lo lắng.



“ Tiểu Trương cậu cũng đi.” Sở ông nội đối Tiểu Trương nói, Tiểu Trương gật gật đầu, sờ sờ súng lục bên hông.



Sở Cố Hoài không nói nhiều, cùng bọn hắn đi ra ngoài.




“ Mẹ nói Tiểu Háo về nhà rồi.”



“ Trời đất, dọa chết anh.” Tiễn Nhị ca cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.



“ Làm gì với hai tên này bây giờ?” Một người anh em do Tiễn Nhị ca dẫn đến hỏi.



“ Vứt vào sở cảnh sát, tôi sẽ làm cho La Hào Danh cả đời không ra tù được.” Sở Cố Hoài tàn nhẫn nói, rồi đi ra ngoài.



“ Giao cho các anh em hết, lo liệu xong xuôi rồi trở ra uống một ly, trong nhà của tôi có việc phải về trước, còn hai tên này, ưm, tùy mọi người xử lý.” Tiễn Nhị ca vỗ vỗ bả vai anh em, đối bọn hắn cười nói.



Khi Tiễn Nhị ca cười, mọi người liền hiểu ý hắn, tức là đánh một chút sau đó vứt cho sở cảnh sát, dù sao bọn họ cũng thuộc vào tình huống tự vệ mà đánh người, các chú cảnh sát cũng sẽ không trách bọn họ.



“ Tôi đưa nàng về nhà, hai người các cậu đi chung đi.” Tiểu Trương đối Tiễn Đại ca nói.



Tiễn Đại ca gật gật đầu, cũng đi theo sau Tiễn Nhị ca về.



Trở về Tiễn gia, Sở Cố Hoài xuống xe xong lập tức chạy như bay vào nhà. Tiễn Đại ca và Tiễn Nhị ca theo sau.



“ Tiễn Tiểu Háo em ra đây cho tôi!” Sở Cố Hoài vừa vào cửa đã hét lên.



“ Cố, Cố Hoài đã về a.” Sở mẹ mẹ nghe con gái rống to, biết sự tình không ổn, vội vàng tránh ra, để lộ Tiễn Tiểu Háo ở phía sau.



Tiễn Tiểu Háo nghe tiếng la hét của Sở Cố Hoài, vội vàng ngoan ngoãn đứng lên, vẻ mặt đáng thương nhìn Sở Cố Hoài, cố gắng giành lấy sự cảm thông nhưng nàng vẫn giữ nguyên vẻ mặt tức giận, vì thế ánh mắt liền chuyển hướng sang Tiễn Đại ca và Tiễn Nhị ca, cầu cứu.



Tiễn Đại ca và Tiễn Nhị ca nhún nhún vai, tỏ vẻ bất lực.



“ Ba mẹ, bá phụ bá mẫu, con đưa nàng về trước.” Sở Cố Hoài không thèm dòm Tiễn Tiểu Háo, kiềm nén cơn giận nói một tiếng với trưởng bối, không đợi họ mở miệng, đã lôi kéo Tiễn Tiểu Háo ra khỏi nhà.



“ Đau, đau, chị Cố Hoài, chị làm em đau.” Nghe tiếng Tiễn Tiểu Háo bảo đau càng lúc càng xa, các trưởng bối đều thở dài một hơi.



“ Rầm!” Về đến nhà, Sở Cố Hoài tức giận đóng sầm cửa, buông bàn tay giữ chặt Tiễn Tiểu Háo.



“ Chị Cố Hoài......” Tiễn Tiểu Háo hai mắt đẫm lệ kéo kéo áo Sở Cố Hoài, không biết giờ phút này nên nói cái gì mới có thể làm cho Sở Cố Hoài dễ chịu một chút.



“ Đừng chạm vào người tôi.” Sở Cố Hoài kiềm nén nói, Tiễn Tiểu Háo nghe được âm điệu run rẩy của nàng, toàn thân không khỏi run rẩy.



“ Chị Cố Hoài.”



“ Tôi nói đừng có chạm vào người tôi!!!”



Sở Cố Hoài quát to, khiến Tiễn Tiểu Háo sợ tới mức buông tay, từng bước từng bước lui về phía sau.