Quay Đầu

Chương 106 :

Ngày đăng: 15:58 18/04/20


"Thích nó không?"



Ninh Vi Nhàn nghe thấy tiếng nói, liền ngẩng đầu lên, một bóng người cao lớn thon dài đang ngăn cản ở phía trước của cô, vừa lúc ngược ánh sáng, cho nên cô hoàn toàn không thể thấy được mặt của anh ta. Nhưng cô lại cảm thấy được loại hơi thở quen thuộc, cô theo bản năng dựa vào trong ngực của Nhan Duệ để tránh né, Nhan Duệ cũng đem cánh tay mình ôm chặt cô hơn nữa, ánh mắt đào hoa xinh đẹp cũng đã lạnh đi không ít, thật sự đã chịu cái tên Tương Kế giống như âm hồn không tan này đủ lắm rồi, anh cũng không thể dễ dàng bỏ qua cho người luôn muốn cướp Ninh Vi Nhàn của anh đi được! Bàn tay ôm vợ mình vào ngực, sau đó đem con trai đẩy vào lòng của vợ mình, Nhan Duệ nheo đôi mắt của anh lại, anh đưa tay nắm lấy con chó nhỏ đang ở trong tay Ninh Vi Nhàn ném về phía Tương Kế, cười lạnh nói một tiếng: “Từ khi nào thì anh Tương cũng bắt đầu sử dụng những thủ đoạn lừa gạt người khác như vậy rồi?”



Tương Kế bắt được con chó nhỏ một cách chính xác, nhún nhún vai: “Trong phim thần tượng hay trong tiểu thuyết không phải cũng viết như vậy sao? Đây chính là bước đầu tiên để có thể chiếm được trái tim của những cô gái mà, muốn làm chuyện gì thì cũng phải làm đến nơi đến chốn cho thật tốt mới được.” Nói xong liền đưa con chó nhỏ tới trước mặt Ninh Vi Nhàn, khóe miệng nâng lên một nụ cười hấp dẫn, mê hoặc đến chết người, Ninh Vi Nhàn yên lặng không nhúc nhích, chỉ là ánh mắt cô nhìn chú chó nhỏ trong tay anh ta tràn đầy khát vọng: “Vi Nhàn, em có thích không? Đây là anh đặc biệt tìm được để mua cho em. Tên của nó là Chocolate, em xem đi, nó cũng rất thích em đó.”



Quả thật như vậy. Chú chó nhỏ tự nhiên đưa đầu lưỡi đỏ thắm của mình liếm lên mặt của Ninh Vi Nhàn, lúc ban đầu loại cảm giác ướt át khác thường này làm cho Ninh Vi Nhàn sợ hết hồn, nhưng rất nhanh cô liền buông lỏng như đã quen với cảm giác đó. Cô ghét Tương Kế, nhưng cô lại rất thích chú cho con đáng yêu này.



Cô do dự sợ hãi thật lâu, nhưng cuối cùng cũng đưa tay ra để đón nhận chú chó nhỏ, đem một khối mềm mại vừa đón lấy được ôm vào trong ngực. Khi cô ôm con trai và chú chó nhỏ vào lòng, Ninh Vi Nhàn bỗng nhiên cảm giác rất thỏa mãn ở trong lòng.


"Bởi vì em thấy bọn họ rất hạnh phúc, cho nên em cũng tò mò muốn biết thôi.”



Anh không biết nên trả lời cô như thế nào, anh cũng không muốn lừa dối cô: “Vi Nhàn...... Chuyện này……Tối nay về nhà, anh sẽ từ từ kể cho em nghe, có được không?”



“Không thể nói bây giờ sao?”



“Tất nhiên là có thể, nhưng một khi anh đã kể có thể sẽ kéo theo nhiều chuyện rất dài. Nhất định em sẽ cho là anh phiền phức, không để cho anh kể tiếp, nhưng nếu không kể hết cho em, anh sẽ rất khó chịu, cho nên đợi chúng ta về nhà, anh sẽ kể hết cho em biết, có được hay không?” Anh cố gắng đè nén trái tim đang nhảy lên kịch liệt của mình, cười gượng giải thích. Ninh Vi Nhàn nghe vậy cũng khéo léo gật đầu một cái, chuyển sự chú ý của mình trở lại trên người của đôi vợ chồng mới cưới kia.



Nhưng rốt cuộc, Nhan Duệ cũng không có cách nào chuyên tâm vào hôn lễ của em gái mình.