Quay Đầu

Chương 20 :

Ngày đăng: 15:56 18/04/20


Edit: meoluoihamngu



Nhìn Ninh Vi Nhàn tươi cười xinh dẹp, anh nhịn không được cũng cười

theo, vừa mới nở nụ cười, trong lòng anh liền điên cuồng mắng chính mình vô dụng, mẹ nó, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ biến thành người đàn ông có

gia đình mất! Việc này mà để bạn bè không tốt biết được, tên tuổi cả đời của anh chắc không cần đến nữa, trực tiếp vứt xuống sông Hoàng Hà cho

rồi! Đồng ý với suy nghĩ của mình, nhưng Nhan Duệ vẫn tò mò, tự động

mang chén đến, để Vi Nhàn múc cháo cho anh: “Thơm quá.”



“Rất thơm đúng không.” Ninh Vi Nhàn vừa múc cháo cho anh vừa cười: “Đây là cháo khoai lang.”



“Ừm… Ở đâu ra thế?”



“Lúc mua thức ăn có một bác trai cho.” Ninh Vi Nhàn cười híp mắt trả

lời, nếu không phải gả vào nhà họ Nhan, có cuộc sống độc lập, cô vĩnh

viễn không biết cách mua thức ăn, tâm tình cũng không tốt như vậy. Mọi

người bán thức ăn ở chợ đều rất hòa thuận hơn nữa họ còn giúp cô phân

biệt rau mới và rau cũ, cô học được rất nhiều điều mà trường đào tạo cô

dâu không dạy. Nhưng mà, thế giới tốt đẹp này đều có rất nhiều nguyên

nhân, là vì người trong lòng ở bên cạnh cô sao, chỉ cần nghĩ đến Nhan

Duệ đang ở trong nhà, Ninh Vi Nhàn cảm thấy cả người tràn đầy năng

lượng: “Bác ấy nói là mang từ trang trại của bác ấy đến, mùi vị rất

ngon, Duệ, anh nếm thử xem.” Cô chỉ chỉ cái thìa trong bát khoai lang,

quay về phía Nhan Duệ thản nhiên cười. Nụ cười của cô làm anh mất hồn,

Nhan Duệ vội vàng cầm thìa lên giả vờ như ăn cháo hỏi: “Em đi mua đồ ăn

lúc nào, sao anh không biết?”




Ừm… Vì ngày đó Ninh Vi Nhàn ăn

chocolate, sau đó mình hôn cô ấy cảm thấy rất ngọt ngào sao? Đôi mắt đào hoa nheo lại, vật nhỏ lại còn vừa ăn vừa cọ: “Vi Nhàn, anh không thích

em với nó dựa vào quá gần.”



Cô nhìn anh một cái, bắt đầu suy

nghĩ, không yên lòng về Chocolate: “Nhưng nó vẫn còn rất nhỏ…” Ngộ nhỡ

bị sặc cái gì thì làm sao? Bất đắc dĩ, Nhan Duệ đành xuất đòn sát thủ:

“Sẽ không bị sặc, em không đến đây anh không ăn.” Một con chó còn quan

trọng hơn người đàn ông của cô? Uy hiếp này quả nhiên có tác dụng, Ninh

Vi Nhàn kì kèo mè nheo đi đến, Chocolate mất đi chỗ dựa ấm áp, vừa ăn

vừa “Gâu gâu” nho nhỏ, Ninh Vi Nhàn vừa đi liền quay đầu lại nhìn, cho

đến khi bị Nhan Duệ kéo vào trong ngực: “Anh nói này, rốt cuộc con chó

kia quan trọng hay người đàn ông của em quan trọng?” Tự nhiên con chó so với người còn quan trọng…



“Từ trước đến giờ em chưa từng

nuôi.” Ninh Vi Nhàn sợ hết hồn, sau đó ngoan ngoãn ngồi trong ngực anh,

mắt lại nhìn Chocolate: “Em sợ nuôi nó không tốt, nó là anh tặng cho em

nha.”



Nhan Duệ rất hài lòng với đáp án này: “Cho nên trong

lòng em, anh quan trọng nhất?” Mắt đào hoa nhìn chằm chằm Ninh Vi Nhàn

không chớp, Nhan Duệ không ý thức được mình đang nói cái gì. Anh rất

ghét phụ nữ hỏi anh: “Em và xe đua cái nào quan trọng?” Nhưng hiện tại,

anh lại hỏi vấn đề giống như vậy, Chỉ là mình Nhan Duệ không ý thức được thôi.