Quay Đầu
Chương 22 :
Ngày đăng: 15:56 18/04/20
Edit: meoluoihamngu
Nhan Duệ chưa bao giờ đi siêu thị mua đồ dùng sinh hoạt, cho nên anh
cảm thấy hiếu kỳ đối với nơi này, trước kia Ninh Vi Nhàn cũng giống như
anh, nếu không kết hôn, có thể cô sẽ sống mãi trong ánh hào quang của
cha mẹ, nói chính xác chính là cả đời này cô cũng đừng nghĩ đến những
nơi của “những người cấp thấp”. Giống với Ninh Vi Nhàn trước kia, Nhan
Duệ giống như bà Lưu đi vào trong khu vườn lộng lẫy, anh cướp xe đẩy
trên tay Ninh Vi Nhàn, sau đó ôm lấy bả vai Ninh Vi Nhàn, hai người thân mật làm cho rất nhiều nam nữ liếc mắt.
“Duệ, anh thích loại này hay loại này?” Ninh Vi Nhàn đẩy tay Nhan Duệ ra, lấy hai gói mỳ Ý trên kệ, hỏi ý kiến Nhan Duệ.
“Em thích loại nào?” Anh không trả lời hỏi ngược lại, hơn nữa rất bất mãn việc cô thoát khỏi, lại đem cô kéo trở lại.
“Ừ… Loại nào cũng được.”
“Vậy cái này được rồi.” Ngón tay Nhan Duệ chỉ gói bên tay trái của cô,
sau đó lấy nó đem ném vào trong xe đẩy: “Dù sao anh cũng không kén ăn,
chỉ có mấy loại rau không ăn thôi, em thích em cứ mua, anh thế nào cũng
được.”
Lời nói của anh làm cho tim cô ấm áp, Ninh Vi Nhàn nhịn không được mím môi nở nụ cười, cô nhìn xung quanh, móc từ trong túi áo
ra danh sách những đồ cần mua, trong miệng còn lẩm nhẩm: “Ừ… Còn thiếu
rau, thịt, tương salad, gia vị,…” Mấy chữ cuối cô nói lẩm nhẩm trong
miệng. Nhan Duệ thấy miệng vợ đóng mở, nhưng không nghe rõ cô nói cái
ấy! Xung quanh có nhiều ánh mắt nhìn lại: kinh ngạc, buồn cười, hâm mộ,… Đủ loại, rất nhiều ánh mắt mà cô không biết nữa “Không cần đọc, không
cần đọc -- ” cô lắc lắc đầu, nhưng Nhan Duệ không đọc, anh đang cười! Có câu thỏ tức giận sẽ cắn người, huống chi là Ninh Vi Nhàn? Cô xấu hổ,
sao có người lại nói ra mấy cái này? Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên cô đi ra ngoài mua băng vệ sinh được không… “Không nên cười!”
Nào biết cô vừa nói, Nhan Duệ không những không ngừng cười, ngược lại
còn cười vui vẻ hơn! Ninh Vi Nhàn phồng má bất mãn, không dám nhìn mọi
người mua đồ xung quanh – ô ô, mọi người sẽ cười nhạo đến chết mất, cô
không muốn nổi tiếng. Nhan Duệ cười đủ rồi, thì Ninh Vi Nhàn đã xấu hổ
đến chết, anh nhịn cười hôn mặt cô, nói nhỏ: “Cài này có gì không thể
nói, anh cũng không cười em.”
… Anh đã cười. Trong lòng Ninh
Vi Nhàn châm chọc. Ôm bả vai vợ, Nhan Duệ vô cùng anh tuấn nhìn xung
quanh, lại nhìn bảng chỉ dẫn trong siêu thị, mang Ninh Vi Nhàn quẹo trái một vòng quẹo phải một vòng, khi Ninh Vi Nhàn ý thức được, bọn họ đã
đứng ở hàng bán băng vệ sinh: “Em bình thường hay dùng loại nào?”
Anh hỏi tự nhiên như vậy, tự nhiên giống như hỏi sáng nay ăn gì. Ninh
Vi Nhàn không giống anh, cô xấu hổ không biết phải làm sao, bình thường
người làm nữ trong nhà sẽ giúp cô chuẩn bị, cô chưa bao giờ tìm hiểu
mình dùng loại nào? Nhan Duệ giống như sợ cô chưa đủ lúng túng: “Vậy để
anh chọn cho em.” Nói xong tự nhiên cầm lên một bọc “ABC”, “Cái này hình như có vẻ tốt.”Anh lật tới lật lui nhìn ngày sản xuất với cách sử dụng
cần phải biết, sau đó quay sang Ninh Vi Nhàn hỏi ý kiến của cô, hoàn
toàn không thấy bên cạnh có mấy học sinh nữ đang chọn đồ.