Quốc Sắc Sinh Hương

Chương 48 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Nhìn một lần Sở Vương đón dâu, trong lòngTống Gia Ninh xúc động thật lâu, hâm mộ những tân nương tử khác, thương cảm cho kiếp trước của mình, sau đêm đó liền làm mơ một mộng đẹp. Tống Gia Ninh mơ thấy nàng trưởng thành, mẫu thân và kế phụ chọn cho nàng một nam nhân tốt, đám tú nương vây quanh nàng may giá y cho nàng, giá y đỏ chót đảo mắt liền có thể mặc, hỉ bà trang điểm nàng thật xinh đẹp, phủ khăn voan đỏ cho nàng. Tiếng pháo nổ, kế phụ cõng nàng đến kiệu hoa Thượng.



Trong mộng Tống Gia Ninh cực kỳ xinh đẹp, kiệu hoa khẽ vấp khẽ vấp, ngọt ngào trong lòng nàng đang lắc lư, kiệu hoa đột nhiên bị người ngăn lại, nàng hoang mang xốc khăn lên, liền nhìn thấy khuôn mặt xanh mét của Quách Kiêu, hắn một thân giáp bạc đứng ở trước kiệu hoa, bàn tay to liền tìm kiếm lôi nàng ra ngoài, hung hăng bóp cổ nàng, trừng mắt muốn nứt ra: "Tiện Thiếp muốn gả người phương nào!"



Cổ Tống Gia Ninh đau quá, nàng tuyệt vọng túm tay hắn, nhưng sờ đến cổ của mình, mắt trợn một cái, tỉnh.



Trong màn một mảnh u ám, Tống Gia Ninh cả người đều là mồ hôi, nghiêng đầu ngó ngó, ngoài cửa sổ mới tảng sáng, chim tước cũng chưa bay tới líu ríu. Tống Gia Ninh ngơ ngác nằm trong chốc lát, sờ sờ cái cổ đang đổ mồ hôi, nghĩ đến tình hình trong mộng, Tống Gia Ninh bất đắc dĩ nở nụ cười. Tuy rằng phía sau giấc mộng này thật dọa người, nhưng phía trước thật sự rất đẹp nha, tiếc nuối duy nhất, là nàng từ đầu đến cuối cũng không có nghe bất luận kẻ nào đề cập đến tên tân lang trong mộng của nàng, khuôn mặt cũng không thấy được.



Tống Gia Ninh nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên đặc biệt hiếu kỳ, nàng đời này rốt cuộc sẽ gả tuýp đàn ông như thế nào.



Trời đã sáng, Tống Gia Ninh đi Tiền viện tìm mẫu thân, Quách Bá Ngôn đã sớm vào triều, hai mẹ con mang theo Mậu Ca Nhi cùng ăn điểm tâm. Sở Vương thành thân trong nhà không khí vui mừng, Tống Gia Ninh chỉ là quần chúng, xem xong lại tiếp tục trải qua cuộc sống gia đình bình thản ấm áp tạm ổn của mình, trước đi đọc sách luyện tiêu, nghỉ giữa khóa nghe Vân Phương kể tình hình hôm qua với Nhị tỷ tỷ Lan Phương, hết giờ học cùng Thái phu nhân, Đình Phương tỷ tỷ ngồi một lát, Tống Gia Ninh liền không thể chờ đợi được chạy về Lâm Vân Đường, dỗ dành đệ đệ.



Chạng vạng tối Quách Bá Ngôn trở về, ở Tiền viện đổi qua quần áo, đến Hoán Nguyệt Cư, vào cửa liền nói với Lâm thị: "Bảo phòng bếp chuẩn bị thêm mấy món ăn, đêm nay Bình Chương, Đình Phương dùng bên đây."



Lâm thị nghe xong, cười dặn dò Thu Nguyệt, chọn vài món Quách Kiêu, Đình Phương thích ăn.



Quách Bá Ngôn nghe vào trong tai, trái tim liền như ngâm trong suối nước nóng, thập phần thoải mái.




Tống Gia Ninh nhìn mấy lần liền cúi đầu xuống, bởi vì nàng nhớ tới, kiếp trước Quách Kiêu đã từng cho nàng ăn như vậy. Có lần nàng sinh bệnh, ốm yếu cả người vô lực, Quách Kiêu tự tay cho nàng ăn mấy lần, lúc cho ăn giống như hiện tại, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ. Im lặng ôn nhu, thật ra Tống Gia Ninh quá cảm động, một lần cho cá ăn chơi, nhìn con cá chép đỏ trong chum nước lẻ loi kia, vui vẻ ăn nhưng cho dù như thế nào cũng không bơi ra được vạc nước tựa như nhà giam, Tống Gia Ninh bỗng nhiên liền tỉnh ngộ.



Quách Kiêu là coi nàng như con cá chép đỏ mà nuôi dưỡng, nàng là đồ chơi của hắn, hắn rất thích con cá chép đỏ, nàng khỏe mạnh, hắn chỉ quản trêu đùa hưởng thụ, nàng bị bệnh không còn khí lực hầu hạ hắn, hắn đương nhiên phải tỉ mỉ chiếu cố một phen, dưỡng tốt nàng, hắn mới có thể tiếp tục hưởng thụ. Tốt cho tất cả, cuối cùng vẫn là vì bản thân hắn vui vẻ.



Từ đó về sau, Tống Gia Ninh liền sẽ không bao giờ nằm mơ nữa, nằm mơ Quách Kiêu thật sự thích mình, bởi vậy về sau Quách Kiêu nói hắn muốn cưới Đoan Tuệ công chúa, nàng sớm đã nhìn thấu, mới không có chút nào đau lòng, chỉ ngóng trông Quách Kiêu cưng nựng Đoan Tuệ công chúa, miễn cho Đoan Tuệ công chúa tìm nàng gây phiền toái.



"An An?"



Có người gọi nàng, Tống Gia Ninh đột nhiên hoàn hồn, Lâm thị buồn cười, lặp lại lời nói của Quách Bá Ngôn: "Ngày mai hưu mộc, phụ thân các con mang chúng ta đi điền trang đạp thanh."



Tống Gia Ninh mừng rỡ. Năm nay Đình Phương tỷ tỷ đã đính hôn, đầu tháng ba Vân Phương rủ mọi người đi chơi, Tống Gia Ninh có chút ý động, không biết làm sao hai đường ca Quách Phù Quách Thứ không chịu đi. không có huynh trưởng làm bạn, mấy vị cô nương các nàng sẽ không được xuất hành, cho nên cảnh xuân rực rỡ, Tống Gia Ninh chỉ có thể ở hậu hoa viên Quốc Công Phủ tùy tiện đi một chút, tuy vườn đẹp, mỗi ngày đi dạo cũng muốn ngán.



"Phụ thân thật tốt." Tống Gia Ninh ngọt ngào nói.



Quách Bá Ngôn cười, ánh mắt dừng lại ở trên mặt trưởng nữ, trưởng nữ cuối năm phải xuất giá, hắn lần này chủ yếu là cùng trưởng nữ đi chơi, vài chục năm trước hắn bề bộn nhiều việc cống hiến cho Hoàng Thượng, cũng không có cơ hội ở cùng hài tử. Đình Phương hiểu tâm ý phụ thân, trong lòng vừa ấm vừa chua xót, phụ thân rốt cuộc nhàn hạ rồi, nàng cũng đã lớn lên, không có nhiều cơ hội ở bên cạnh phụ thân cố gắng báo hiếu.