Quốc Sắc Sinh Hương

Chương 58 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Tống Gia Ninh đi theo hai vị Vương Gia, một vị Vương Phi đến phòng khách tiếp khách Vương Phủ.



Quách Kiêu cũng không đi vào chờ, một người đứng ở trong viện, dáng người cao ngất như chi lan ngọc thụ, hai bên đối mặt, hắn đi nhanh vài chục bước, cuối cùng đứng ở trước mặt Sở Vương, khom mình hành lễ: "Quách Kiêu gặp qua Vương Gia, Vương Phi, gặp qua sinh nhật Thọ vương điện hạ." khôngkiêu ngạo không siểm nịnh, cung kính hữu lễ.



Sở Vương cười nói: "Thế tử miễn lễ, tới đón Tứ cô nương à?"



Quách Kiêu đứng thẳng, mắt nhìn muội muội đứng ở một bên Sở Vương phi, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Gia phụ vừa mới trở về kinh, hiện đang ở trong nội cung diện thánh, bất cứ lúc nào cũng có thể hồi phủ, mẫu thân bảo ta tới đón muội muội, có chỗ thất lễ, kính xin Vương Phi thứ lỗi."



Tống Gia Ninh nghe xong, vui mừng lập lại: "Phụ thân đã trở về?"



Quách Bá Ngôn kế phụ này đối với nàng rất tốt, coi như con ruột, phụ tử Quách gia xuất chinh mộtnăm, Tống Gia Ninh không nhớ Quách Kiêu, nhưng lại nhớ kế phụ, chủ yếu là tưởng niệm của mẫu thân cơ hồ đều viết ở trên mặt, kế phụ trở về sớm chút, mẫu thân cũng sẽ trôi qua vui vẻ.



Quách Kiêu gật gật đầu với nàng.



Tống Gia Ninh nhất thời nóng lòng muốn trở về, ngại ngùng nhìn về phía Phùng Tranh, trước đó đã nóimuốn ở lại dùng cơm.



Vệ Quốc Công phủ một nhà đoàn tụ, Phùng Tranh đương nhiên có thể hiểu được tâm tình bây giờ của Tống Gia Ninh, cười nói: "Quốc Công gia ra sức vì nước, hôm nay rốt cuộc chiến thắng trở về, Gia Trữ muội muội mau trở về đi thôi, ngày khác tới cùng ta nói chuyện."



Tống Gia Ninh dạ một tiếng, đưa mắt ra hiệu với Quách Kiêu, huynh muội đứng cùng nhau, đồng thời nhìn về phía hai vương gia một vương phi cáo từ.



Tôn ti có khác, Phùng Tranh tuy rằng rất muốn đưa tiễn, nhưng nàng hiện tại chính là đại biểu thân phận Sở Vương, đành phải dặn dò đại nha hoàn đi tiễn. Hai huynh muội sóng vai ra ngoài, nam nhân cao lớn rắn rỏi, cô nương xinh xắn lanh lợi, Triệu Hằng yên lặng nhìn nhìn, cảnh xuân rực rỡ trước mặt rơi xuống, hắn khẽ híp híp mắt.
Hàn huyên trọn vẹn nửa canh giờ, ngay khi Thái phu nhân nói chuyện với nhi tử còn chưa đủ, Quách Bá Ngôn giống như không khỏe giật nhẹ áo giáp nặng trịch trên người, cười khổ nói với mẫu thân: "Nương, bây giờ người mặc như vậy mệt quá, như vậy đi, nhi tử trước đưa người trở về, chờ ta thay bộ quần áo lại đi bồi người."



Thái phu nhân trong lòng mắng thằng ranh con! rõ ràng là muốn sớm ôm vợ vào màn trướng, nhưng báy đặt nói mấy cái lời này lừa gạt bà!



Nhưng Thái phu nhân vẫn phối hợp nhi tử gật gật đầu, cũng săn sóc nói: "Thôi, nhìn ngươi đầu đầy mồ hôi, trước đi thở một ngụm, bảo Bình Chương tiễn ta là được."



Quách Bá Ngôn là nhớ thương ngủ với vợ, nhưng cũng không có gấp đến mức một khắc nửa khắc cũng nhịn không được, tự tay nâng mẫu thân dậy, cùng Lâm thị mang theo người thân cùng nhau đi tiễn. Từ Sướng Tâm Viện đi ra, người tam phòng chia nhau rời đi, đại phòng bên này, Quách Bá Ngôn ôm Mậu Ca Nhi đã nhận thức cha và Lâm thị sóng vai nhau đi, Đình Phương lưu lại chỗ Thái phu nhân, Quách Kiêu và Tống Gia Ninh đi theo ở phía sau.



một người có được hồi ức kiếp trước, một người đời này dù chưa chạm qua nữ nhân nhưng thân thể sớm đã thành thục, cha mẹ giữa dục hỏa vô hình, Tống Gia Ninh cảm nhận được, Quách Kiêu cũng cảm nhận được. Tống Gia Ninh chỉ làm như không biết, nghiêng đầu nhìn hoa cỏ bên đường, Quách Kiêu lần đầu tiên mắt nhìn bóng lưng mảnh khảnh của kế mẫu mấy lần, lại âm thầm quan sát kế muội đi ở bên cạnh, Quách Kiêu bất tri bất giác xuất thần.



Nếu như, đời này gặp được hai mẹ con kế muội trước chính là hắn, hắn nhất định sẽ giống như cha, mang các nàng vào kinh, nhưng, hắn sẽ bảo bọn nàng ở lại Lâm gia, đợi kế muội trưởng thành, hắn lại...



Ý niệm trong đầu, Quách Kiêu như bị sét đánh, mãnh liệt tỉnh táo lại, sau lưng một mảnh mồ hôi nóng.



hắn đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy? Đó là kế muội, hắn sao có thể toát ra loại ý niệm này trong đầu?



Thế nhưng, nhìn phụ thân phía trước mặt lặng lẽ tới gần kế mẫu, nhìn kế mẫu ngượng ngùng né tránh, lửa trong ngực Quách Kiêu, không chịu khống chế mà bùng nổ.



hắn cũng muốn, muốn một nữ nhân xinh đẹp mỏng manh như kế mẫu, mà bên cạnh hắn, liền có mộtngười.