Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 74 : Ý thơ động lòng người

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



“Mọi người xem, nơi này chính là hậu trường của gánh hát.” Đại Trung vén tấm màn thật dày lên, cầm điện thoại đi vào trong.



Lý Thiếu Thiên và bà Lỗ đang ở bên trong quét tước dọn dẹp vệ sinh.



Bà Lỗ nhìn thấy Đại Trung, cầm khăn lau răn dạy hắn: “Không thấy tất cả mọi người đang bận rộn sao, chỉ có mình cháu đi dạo. Còn không mau lại đây giúp, để cho Thiếu Thiên nghỉ một lát.”



Màn hình rung lắc hai cái, tiếng cười cầu xin tha thứ của Đại Trung vang lên: “Lát nữa nha bà Lỗ, con đang livestream cho fan xem, mọi người muốn nhìn đại sư ca.”



“Cháu đang quay cho người khác xem? Đừng quay bà đừng quay bà.” Bà Lỗ không biết livestream là gì, chỉ nghe nói là có người đang xem, lập tức trốn khỏi ống kính camera.



“Cháu cũng thật là, sư ca của cháu thật vất vả mới có thể về nhà ăn Tết, cháu để cho thằng bé thanh tịnh đi. Đừng có cái gì cũng quay cho fan xem.”



Bà Lỗ ở gánh hát mưa dầm thấm đất, cũng biết tới quần thể gọi là fan, đương nhiên các fan mà hàng ngày bà tiếp xúc đều là tới vì Mặc Lý.



Đại đa số đều là trẻ trung đáng yêu, nhưng có một vài người luôn cố gắng dùng tất cả mọi cách đột nhập vào gánh hát, gặp ai cũng lôi kéo, hận không thể ở gánh hát mỗi ngày xem Mặc Lý, làm người ta tránh né không kịp.



Lý Thiếu Thiên về quê ăn Tết, bà Lỗ đối với hành động quay lại sinh hoạt cá nhân của Lý Thiếu Thiên cho fan xem của Đại Trung rất là không hài lòng.



Trong lòng của Đại Trung chấn động một cái, sợ một cái sự cố livestream lại đến nữa, nhưng mà nhìn xem phản ứng của người theo dõi, giống như không ai để ý, ngược lại còn nói bà Lỗ nói đúng?



Hắn thật sự là không thể lý giải suy nghĩ của fan.



Lý Thiếu Thiên cầm cái chổi bằng tre cỡ lớn đi tới, kéo ống tay áo mặt hướng lên cao, trông gần gũi hơn hình tượng bình thường xuất hiện ở trước công chúng, nhất thời một trận bom lẫn bình luận điên cuồng bay loạn trên màn hình.



Hắn nở nụ cười, giải vây cho Đại Trung: “Không sao đâu bà Lỗ, Đại Trung muốn quay thì cứ để em ấy quay, cháu cũng không phải không thể gặp người.”



Bà Lỗ thở dài một hơi, né camera của Đại Trung tiếp tục quét tước, vừa lau bàn vừa lẩm bẩm: “Quay đi quay đi, nhưng đừng quay ông già. Cái tính thối của ông ấy, gặp ai liền mắng người đó, đừng quay cho người khác xem, mất mặt…”



Đại Trung nhìn Lý Thiếu Thiên, nở nụ cười hối lỗi.



Lần trước nếu không phải do hắn quay ông Lỗ, Lý Thiếu Thiên cũng không đến mức bị người ta diss ở trên mạng.




Yến Chu ở đầu dây bên kia cau mày, ngồi ở trong phòng làm việc hết sức rộng rãi đến mức có chút quạnh quẽ, xuyên qua cửa sổ thật lớn nhìn ngắm ngựa xe như nước xa xôi dưới chân.



“Yến Lẫm, con đừng có mà nói bừa lừa ba, vấn đề gì mà cần phải giải quyết vào dịp Tết? Với lại dự án con đầu tư ở nơi nào? Mặc Huyền? Ba nhớ cái tên tiểu minh tinh con lăng xê cũng là họ Mặc.”



“Đây là hai chuyện khác nhau.” Yến Lẫm nói.



“Đây là một chuyện!” Yến Chu nổi giận. “Yến Lẫm, ba mặc kệ con là có việc thật hay giả, ngày mai phải về nhà cho ba! Bằng không cái tên tiểu minh tinh kia của con khỏi cần ở trong giới giải trí lăn lộn nữa!”



Vẻ mặt của Yến Lẫm không chút thay đổi, đi ra ngoài sân, đưa mắt nhìn đồng ruộng cây cối xa xa bị tuyết trắng bao trùm, ngữ điệu vẫn như cũ trầm tĩnh.



“Ba, con dùng danh nghĩa của anh họ để đầu tư cho hai dự án này, nếu làm không tốt, con cũng khó báo cáo với anh họ.”



“Con là đang trách ba không cho con tiền?!”



Không chỉ là không cho tiền, bởi vì Yến Lẫm không nghe theo sự an bài của ông, Yến Chu đối với đứa con trai duy nhất này cũng không thủ hạ lưu tình.



Thời điểm Yến Lẫm chưa đi tìm Yến Thâm, trên dưới toàn thân chỉ có một bộ quần áo còn có điểm giá trị, ngoại trừ nó ra thì không còn đồng nào.



Đây là phong cách của Yến Chu, Yến Lẫm sớm đã thành quen.



Yến Chu trầm mặc một lát, tiếp tục nói: “Mặc kệ thế nào, con mau chóng trở về đi, mẹ con cô ấy —— năm nay cũng sẽ trở về, cô ấy ở đến mùng hai rồi lại quay về bên kia.”



Ánh mắt của Yến Lẫm hơi trở nên thâm thúy, nhất thời không có lên tiếng trả lời.



Yến Chu trở nên không kiên nhẫn: “Nói chuyện!”



Yến Lẫm mím môi, đang muốn mở miệng, trong sân lại truyền ra một trận ồn ào.



Không phải loại ồn ào phát ra do mọi người chơi vui vẻ, mà còn kèm theo vài tiếng hô, tựa hồ phát sinh chuyện gì rối loạn.



Yến Lẫm trở nên căng thẳng, nói với điện thoại: “Ba, con bên này xảy ra chút chuyện, lát nữa con sẽ gọi lại.” Nói xong liền cúp máy, Yến Chu gọi với hai tiếng vào điện thoại cũng không thể giữ lại hắn, khó thở quăng điện thoại lên mặt bàn.