Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 75 : Anh làm tôi rất thất vọng về anh

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.     



Yến Lẫm quay trở lại sân, hắn vừa rồi giống như nghe được giọng của Mặc Lý, không khỏi có chút lo lắng.



Trong viện có chút hỗn loạn, các đệ tử trong gánh hát vừa rồi còn đốt pháo hiện tại không còn vui đùa nữa, tạo thành một vòng tròn nhỏ hẹp lo lắng khuyên can gì đó.



Yến Lẫm đi qua, thứ nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt phẫn nộ của Mặc Lý, làn da nguyên bản trắng như tuyết cũng bị nhiễm một tầng sắc đỏ do tức giận.



Đối tượng mà cậu phẫn nộ, Lý Thiếu Thiên, cũng đứng ở đối diện, cau mày không nói được một lời.



Mặc Lý mấy ngày này rất ít dành sự chú ý cho Lý Thiếu Thiên, cũng không phải là cậu cố ý vắng vẻ hắn, chỉ là đối đãi hắn giống như các sư đệ khác trong gánh hát mà thôi. Lý Thiếu Thiên và Yến Lẫm cùng đến vào một ngày, so sánh với Yến Lẫm lấy danh nghĩa là khách cùng chủ nhà là Mặc Lý cùng vào cùng ra, Lý Thiếu Thiên vẫn thập phần khiêm tốn.



Hết thảy đều cực kì bình thường, Yến Lẫm cơ hồ đã quên mất sự tồn tại của Lý Thiếu Thiên, lại không nghĩ rằng hắn còn có thể khiến Mặc Lý tức giận đến mức như vậy. Yến Lẫm đối với loại tình huống này cũng không vui vẻ.



Hắn không thích cảm xúc của Mặc Lý bị Lý Thiếu Thiên tác động, cho dù là tức giận cũng không được.



Mặc Lý lúc này trợn to đôi đồng tử mang hai sắc trắng đen rõ ràng, ngón tay chỉ vào Lý Thiếu Thiên có chút run rẩy, xem ra là thật sự tức giận.



“Lý Thiếu Thiên! Sao anh có thể lợi dụng ông Lỗ?! Ông ấy đã lớn tuổi như vậy, lại còn là trưởng bối nhìn anh lớn lên, anh xem anh thế mà được sao?!” Thanh âm từ trước đến nay vẫn luôn trong trẻo của Mặc Lý nay cũng trở nên có chút bén nhọn.



Lý Thiếu Thiên cau mày, các sư đệ khác vây quanh Mặc Lý lung tung khuyên bảo.



“Các người câm miệng! Để cho chính anh ta nói!” Mặc Lý hét một tiếng, các đệ tử khác đều ngậm chặt miệng, có chút lo lắng nhìn hai người.



“A Ly, anh không có lợi dụng ông Lỗ.” Lý Thiếu Thiên trầm giọng nói.



“Anh nghĩ tôi ngu à? Anh không có lợi dụng ông Lỗ, vậy đây là cái gì?!” Mặc Lý giơ điện thoại dí tới trước mặt Lý Thiếu Thiên. “Đừng nói với tôi một người lớn tuổi sống ở nông thôn như ông Lỗ có thể liên hệ được với văn phòng đại diện của anh!”



Trong điện thoại chính là cái video quỷ súc mà nhân vật chính là ông Lỗ.


“A Ly ——” Lý Thiếu Thiên cảm thấy ngay cả hô hấp đều trở nên trầm trọng.



Mặc Lý lại xoay người bước đi, chỉ chừa cho hắn một cái bóng dáng lạnh lùng.



Sư đệ ngọt ngào đáng yêu của hắn nếu là vô tình, thật sự có thể dùng ngôn ngữ giết người.



Khóe môi của Lý Thiếu Thiên nở một nụ cười khổ, ông Lỗ thậm chí có chút lo lắng đi đến bên cạnh hắn, người ông từ trước đến nay không bao giờ cho hắn sắc mặt hòa nhã thế nhưng an ủi hắn một câu.



“Thiếu Thiên, cháu không sao chứ? Sư đệ của cháu chỉ là khẩu xà tâm Phật thôi, chờ nó nguôi giận thì tốt rồi. Cháu đừng chấp nó.”



Ông Lỗ nghe được lời nhắc nhở của Đại Trung cũng tự nhận là đã “nói sai”, mang đến phiền phức cho Lý Thiếu Thiên, cho nên người ông tính tình táo bạo này mới có thể có thái độ mềm mỏng như vậy.



Đây là căn nguyên —— Mọi người trong gánh hát Mặc gia đều nhân nhượng và lý giải cho hắn quá nhiều, yêu cầu của hắn về gánh hát Mặc gia cũng nhiều lắm, điều này làm cho Mặc Lý mất hứng.



Lý Thiếu Thiên thậm chí thật sự cảm thấy gánh hát Mặc gia khiến hắn bị thua thiệt. Trước đó ngay cả chính hắn cũng không ý thức được cơn oán giận như có như không kia —— đối với nơi xuất thân mà luôn bị người khác dùng làm vũ khí công kích hắn, hạ thấp hắn —— Mặc Lý đã nhạy cảm nhận ra được.



Hắn đối đãi gánh hát Mặc gia mà Mặc Lý âu yếm nhất như vậy, sao cậu có thể không tức giận?



Miệng của Lý Thiếu Thiên tràn ngập chua xót, vẻ sĩ diện lạnh nhạt đó giờ hiện tại rốt cuộc không thể duy trì tiếp được nữa.



Nơi này là gánh hát, là nơi hắn lớn lên từ bé, tất cả trưởng bối và sư đệ đều xem hắn như con cháu, như anh trai trưởng, hắn ở nơi này có gì mà phải cậy mạnh?



Yến Lẫm vẫn trầm mặc đứng ở bên ngoài đám người, nhìn chăm chú vào Mặc Lý.



Thời điểm Mặc Lý đi ra, lập tức tiến về phía hắn. Yến Lẫm nhịn không được vươn tay ra, Mặc Lý trực tiếp nhào vào vòng tay của hắn, đầu dựa vào bờ vai của hắn, dáng vẻ mệt muốn chết.



“Không muốn đi đường, đỡ em một chút.” Trong giọng của Mặc Lý lộ ra sự mỏi mệt.



Các sư đệ nhìn thấy cũng không có hiểu sai, đây mới là dáng vẻ từ trước đến nay của nhị sư ca, mong manh và thích làm nũng. Dáng vẻ bầu gánh lôi đình vạn quân như vừa rồi mới là hiếm thấy, làm cho bọn họ cảm thấy xa lạ, không dám đi vuốt mũi nhọn này.