Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 76 : Nghĩ gì mà cần yên tĩnh chứ, nghĩ về A Ly đi mà

Ngày đăng: 11:22 30/04/20


Edited by Cigar.



Mặc Lý nổi giận một trận, sau khi tâm tình hồi phục thì những gì còn lại cũng chỉ là mỏi mệt. Cậu tựa vào vai của Yến Lẫm, hai người cùng nhau ngồi ở bậc thang hành lang, chây lười không có nói chuyện.



Yến Lẫm cũng không có làm phiền cậu, chỉ cầm lấy một bàn tay của cậu chậm rãi vuốt ve.



Tay của Mặc Lý thon dài, đầu ngón tay mượt mà, móng tay cắt ngắn hiển lộ màu phấn hồng xinh đẹp. Yến Lẫm phi thường yêu thích.



“Thật không biết tại sao đại sư ca lại biến thành như vậy, anh ấy hồi trước không phải như thế.” Mặc Lý sau một lúc lâu mới mở miệng.



Yến Lẫm lẳng lặng vui sướng, cũng không thể biểu hiện ra ngoài, đến mức có điểm khó chịu.



“Ừm, cậu ta cũng không phải là cố ý, đàn ông mà, chí sự nghiệp vốn lớn.” Hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, thay Lý Thiếu Thiên giải vây.



Không nghĩ tới Mặc Lý lại thuận theo hắn: “Anh nói cũng có đạo lý.”



Yến Lẫm nhất thời muốn tự vả miệng của bản thân, này thì giả vờ rộng lượng này! Này thì tìm cớ giúp Lý Thiếu Thiên này! Mặc Lý hôm nay sao lại thấu tình đạt lý như vậy? Cái người tính tình tùy hứng vô cớ gây sự đâu rồi?



Mặc Lý nói tiếp: “Sự nghiệp của em là gánh hát Mặc gia, sự nghiệp của đại sư ca là diễn nghệ, em và anh ấy chỉ là lập trường bất đồng, có lẽ em không nên mắng anh ấy.”



“Không thể nói như vậy được. Lợi dụng người lớn tuổi tóm lại là không tốt.” Yến Lẫm âm thầm cắn răng.



“Nói không chừng là do em phản ứng thái quá.” Mặc Lý lại tự kiểm điểm bản thân. “Các sư đệ cũng không có cảm thấy gì sai, bản thân ông Lỗ cũng chưa để ý, bọn họ đại khái cảm thấy em chuyện bé xé ra to.”



Yến Lẫm rất muốn khuyên cậu, không, em không cần phải để ý người khác nghĩ như thế nào, làm chính em là tốt rồi. Ghét Lý Thiếu Thiên đi, quên Lý Thiếu Thiên đi! Đá hắn ra khỏi cuộc sống của em, khinh bỉ nhân phẩm của hắn, phỉ nhổ nhân cách của hắn!



Yến Lẫm nghiến răng nghiến lợi nửa ngày, nghẹn ra một câu: “A Ly, em đừng bị cậu ta lừa, cậu ta vốn chẳng phải thứ tốt gì.”



Mặc Lý không phản ứng với sự châm ngòi ly gián của hắn, còn đang phiền nhiễu buồn rầu. Cậu cho tới bây giờ chưa từng mắng ai, mắng xong lại cảm thấy có điểm hối hận.



Tuy rằng Yến Lẫm cảm thấy Mặc Lý giờ mắng còn tính là hơi muộn. Mấy cái chuyện Lý Thiếu Thiên làm chuyện nào cũng khiến cho mọi người thất vọng đau khổ, Mặc Lý lại luôn dễ dàng tha thứ hắn.



Kỳ thật đâu chỉ mỗi Lý Thiếu Thiên, mấy việc hắn năm đó làm cũng đâu có tốt hơn mấy?




Kì nghỉ của Mặc Lý tới mùng bảy là kết thúc, mùng sáu cậu sẽ quay lại thành phố S.



Trong đoạn thời gian này lại xảy ra một ít sự kiện internet không lớn không nhỏ, vẫn là do livestream của Đại Trung, bị người ta cut ra một đoạn đối thoại rõ ràng và hình ảnh mơ hồ, các loại phân tích chứng thực được hai người đó chính là Yến Lẫm và Mặc Lý.



Mặc Lý nghe thử, khứu giác của fan chính là mẫn cảm như vậy, kia thật đúng là hai người bọn họ. Một đoạn video đen ngòm chỉ có âm thanh đối thoại như sau:



Đại Trung: “Xin lỗi sư ca, em không nhìn thấy anh!”



Mặc Lý: “Em chạy lung tung làm gì vậy, quét sân chưa, chuẩn bị bao lì xì cho các sư đệ chưa?”



Người đàn ông nào đó không biết tên: “Không tồi A Ly, rất có phong thái của bầu gánh. Em bị va trúng có đau không?”



Mặc Lý: “Gian thương, đừng làm bộ như chưa có chuyện gì xảy ra. Không cho phép nói chuyện.”



“…….”



Chính là đoạn này, có người chửi có người khen, Tết nhất cũng không chậm trễ những người này đốt pháo.



Khen cậu tất nhiên đều là fan, khen cậu moe khen cậu ngạo kiều. Mắng cậu chính là những gương mặt quen thuộc, nói cậu mắt chó khinh người, không lễ phép.



Mặc Lý lười xem, giữa một trời khắc khẩu vô cùng náo nhiệt ở trên mạng, Mặc Lý đã kết thúc chuỗi ngày nghỉ của cậu, cùng Yến Lẫm quần áo đơn giản trở lại thành phố S.



Chu Phi lại bị Chu Đại Sơn nhốt ở nhà, nói gì cũng không thả hắn ra.



Nhà họ Chu có sản nghiệp của riêng mình phải tiếp nhận, Chu Phi thân là con trai độc nhất, trọng trách này không muốn gánh cũng phải gánh, không có khả năng tiếp tục làm người đại diện gà mờ của minh tinh.



Mặc Lý biết tình huống của Chu Phi, ở thời điểm Chu Phi vẫn còn kiên cường đấu tranh với gia đình, cậu chỉ chừa cho hắn một câu “Nghe lời ba cậu đi” sau đó không lưu tình chút nào bỏ lại hắn mà rời đi.



Không có người đại diện, cũng không có trợ lý, cũng không có đoàn đội, hiện giờ Mặc Lý hoàn toàn trở thành “đội quân một người”.



(1): Thợ săn đi săn thấy con thỏ chạy quá nhanh không dễ bắt, lợi dụng chim ưng để bắt thỏ, chưa nhìn thấy thỏ thì nhất quyết không thả ưng ra. Đại ý nếu chưa thấy mục tiêu minh xác thì sẽ không áp dụng hành động thiết thực.