Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 82 : Kim chủ chẳng có tác dụng cái trứng gì

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


Edited by Cigar.



Vòng thử vai của hai bộ phim được tổ chức cách nhau một ngày, ngày đầu tiên là phim lịch sử, ngay tại một cái khách sạn cách nhà không xa.



Mặc Lý vào lúc sáng sớm lại đi tìm Dương Kiến Quốc làm tạo hình, sau đó được Hà Mân chở tới khách sạn.



Hà Mân mặc một bộ đồ công sở màu xanh nhạt, tóc búi gọn gàng cẩn thận, toát ra sự thành thục giỏi giang không đổi. Trong lúc chờ đến lượt, cô dùng ánh mắt soi mói đánh giá từ đầu đến chân của Mặc Lý một phen.



Chiều cao một mét tám, thân thể thon dài như ngọc, mặt đẹp thân hình cũng đẹp, làn da nhẵn nhụi ngũ quan rõ ràng, vô luận nhìn bao nhiêu lần đều cảm thấy đẹp trai không tưởng.



Mặc Lý đánh giá chính mình như thế, song Hà Mân vẫn dùng một loại ánh mắt đánh giá cái chày gỗ để đánh giá cậu. Người phụ nữ này quả thực là biến thái, hoàn toàn không có sở thích chưng diện, đối với một đại soái ca như cậu cũng không hề nảy xuân tâm.



Hà Mân nhíu mày: “Mặc Lý, cậu rốt cuộc là có thật sự nghiêm túc đọc kịch bản không vậy? Cậu hôm nay tạo hình như này là định đến thử vai gì? Muốn cướp vai của nữ chính hả?!”



“Chẳng phải chị nói muốn tôi hạ thấp tư thái, tôn trọng biên kịch, tôn trọng đạo diễn, tôn trọng đoàn làm phim, đừng cậy bản thân có quan hệ với Yến thiếu mà tự cho mình là siêu phàm sao?” Mặc bầu gánh không biết nói gì. “Hôm nay mới có năm giờ sáng tôi đã rời giường, đi tới salon của Kiến Quốc cắt tóc tạo hình đó, đủ tôn trọng chứ!”



Hà Mân mặt không chút thay đổi: “Cố quá rồi.”



Không giống tầng quan hệ với Yến Lẫm chẳng có dùng được cái trứng gì, nữ chính người ta mới thật sự là có chống lưng mạnh. Có thể được chỉ điểm nội bộ để đóng vai chính trong bộ phim chính kịch cấp bậc như này đủ hiểu hậu trường khủng cỡ nào.



Loại yêu nghiệt cấp thần thánh như Mặc Lý nếu quay bộ phim này, chỉ sợ sự nổi bật của nữ chính đều bị cậu cướp sạch. Phòng làm việc của Hà Mân vẫn luôn chú ý động thái trên internet, lúc còn chưa tiếp xúc với Mặc Lý đã biết rõ cậu là lỗ đen hút đề tài. Chỉ cần phàm là có chút xíu dính dáng đến cậu, thì mọi tiêu điểm đều bị cậu thu hút hết. Người khác chỉ có thể dùng thủy quân số lượng lớn chống lại nguồn nước này, mặc kệ nguồn nước này là fan hay anti, tóm lại đều giúp cậu đoạt hết sự nổi bật.



Nữ chính có chống lưng mạnh như vậy, sao có thể vui vẻ làm đá kê chân cho người khác được? Hà Mân lo lắng Mặc Lý sẽ không thể trải qua vòng thử vai một cách thuận lợi.
“Là Mặc Lý phải không? Vai diễn cậu cast là Lữ tiểu thiếu gia. Bắt đầu đi.” Đạo diễn đi thẳng vào vấn đề, không lằng nhằng dài dòng.



Mặc Lý đi đến giữa phòng, nhất thời có chút ngẩn người.



Bắt đầu đi? Bắt đầu làm gì cơ? Kêu cậu thử vai chẳng lẽ không ra một yêu cầu bối cảnh hay gì đó tương tự cho cậu sao?



Đạo diễn nói xong thì cúi đầu, kì thật lúc nói chuyện cũng không ngẩng lên, một mực nhìn cây bút trong tay, ngay cả nhìn cũng không nhìn cậu một cái.



Mấy đạo diễn tài hoa hơn người trong truyền thuyết quả nhiên đều có tính cách quái đản.



Mặc Lý cũng không thuận theo ông, nhún vai nói: “Muốn tôi diễn cái gì? Không đưa ra đề bài cụ thể sao?”



Nhóm giám khảo nhất thời hít một ngụm khí lạnh, đồng loạt nhìn về phía đạo diễn tính tình quái dị.



Đạo diễn cuối cùng cũng ngẩng đầu, là một ông chú khoảng năm mươi tuổi, lúc này hai hàng lông mày rậm trên khuôn mặt chữ Bát của đạo diễn nhíu thành một hàng thẳng tắp.



“Cậu tới thử vai còn muốn tôi phải dạy cậu diễn như thế nào? Đây là cậu thử vai hay là tôi thử vai?!”



Cái này là không nói lý lẽ. Mặc Lý không ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy bao giờ sao? Cậu đã đọc qua rất nhiều fanfic viết về bản thân, ngoại trừ mấy cảnh tình cảm ân ân ái ái của cậu và nam chủ còn lại, tình tiết đứng đắn như thử vai hay gì đó cũng có đọc qua.



“Nếu vậy tôi diễn đoạn Lữ tiểu thiếu gia hiến vật quý nhé?” Không ai ra đề bài, Mặc Lý dứt khoát tự chủ trương.