Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 83 : Một buổi thử vai

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


Edited by Cigar.



Đại đạo diễn Lâm Tín nhìn người thanh niên trẻ tuổi xinh đẹp đứng ở giữa phòng, buổi thử vai kéo dài tới trưa làm ông nhìn người đẹp cũng muốn chán, chỉ có cậu trai trước mặt làm ông trước mắt sáng ngời.



Ông kì thật vẫn luôn tức giận, cảm thấy bất bình chuyện nữ chính trong phim của ông bị boss tư bản điều động nội bộ, cho nên cũng chưa cho ai sắc mặt tốt, mặt đen như đáy nồi làm cho những người trẻ đến thử vai sợ tới mức đứa nào đứa nấy đều giống như mấy con chim cút. Trong lòng lo sợ, tất nhiên biểu hiện sẽ bị suy giảm rất nhiều. Hơn nữa biên kịch ra đề thử vai có hai đoạn đều trích từ giai đoạn trước của kịch bản, là thời đỉnh cao lúc làm một công tử ăn chơi trác táng của vai diễn này, các bé chim cút diễn vai công tử kiêu ngạo thật sự là diễn muốn phát khóc luôn.



Kết quả như vậy là điều ông không nghĩ tới, ông chỉ đơn thuần là trong ngực buồn bực thôi.



Dù sao nữ chính bị chỉ định nội bộ, chuyện này đối với một đại đạo diễn như ông là chuyện không thường gặp. Địa vị trong giới đặt ở đó, nhà tư bản bình thường không thể sai khiến ông, còn những boss tư bản có thể sai được ông thì không có nhàn rỗi như vậy. Nhưng là không có cách nào, boss tư bản lần này chính là trâu bò như vậy, hơn nữa chính là nhàn rỗi như thế, đưa cho tiểu tình nhân mà hắn bao dưỡng một tài nguyên tốt cỡ này, khiến ngay cả ông cũng không thể không cong đầu gối, khuất phục trước quyền thế và lực lượng của tư bản.



Thậm chí nữ diễn viên được chỉ định nội bộ còn có thể tham dự buổi thử vai của diễn viên phụ, thật là, ôm đúng cái đùi thì có thể muốn làm gì thì làm như vậy sao?! May mắn năng lực của cô cũng tạm ổn, không đến mức kéo chân sau của ông. Nếu mà là một bình hoa phế sài, ông tình nguyện phủi tay không quay chứ không thể tự đập bảng hiệu của mình.



Kì thật ông đúng là đã oan uổng nữ chính của ông, diễn viên nữ được chỉ định nội bộ Tống Văn có một ước mơ vĩ đại, cô không muốn trở thành một con chim hoàng yến trên tay Yến Thâm, cô hy vọng có thể đạt được địa vị mà có thể ngang hàng nói chuyện với đối phương. Cho dù là bởi vì quan hệ với Yến Thâm đã giúp cô mở cánh cổng tiện nghi, cô vẫn hy vọng có thể dựa vào khả năng của bản thân để lập nên sự nghiệp.



Tuy rằng cho dù cô có được địa vị Ảnh hậu thì cũng không thể nói là hoàn toàn ngang hàng với một người đàn ông như Yến Thâm, nhưng ít ra lúc ấy cô có đủ mặt mũi để đứng ở bên cạnh hắn.



Bởi vậy hôm nay Tống Văn thật đúng là ôm tâm tính khiêm tốn đến tham gia thử vai, nhưng là nhà sản xuất lẫn đoàn làm phim muốn vuốt mông ngựa Yến Thâm, biết đây là tiểu tình nhân của đại boss, làm sao có thể đối đãi cô như tiểu minh tinh bình thường, cho cô quyền phát biểu ý kiến với những người tới thử vai phụ, cũng là ý cất nhắc cô.



Chờ một hồi thì chờ tới kì ba là Mặc Lý, Tống Văn cũng buồn bực không kém đạo diễn là mấy.



Nơi có Mặc Lý ở còn có chỗ để người khác tỏa sáng sao? Tống Văn nhìn thấy cái người đang đứng khoanh tay giữa căn phòng kia, miễn bàn có bao nhiêu sốt ruột. Cô có dự cảm phi thường không tốt, vô luận là với cái bộ phim này, hay là với tình yêu của cô ——
“Chỉ như vậy?!” Chẳng lẽ không có đào sâu nội hàm nhân vật thêm một chút, đắp nặn tính cách nhân vật trở nên phức tạp hơn chút sao?! Cậu vừa rồi diễn cũng không phải là như vậy!



“Oạch, bằng không thì còn có cái gì nữa?” Mặc Lý cũng rất là câm nín.



Hay là nhân vật này còn có nội hàm gì mà cậu không nhìn ra, tác giả còn có tư tưởng quan trọng gì muốn biểu đạt mà bị cậu bỏ qua? Không phải chứ, ngữ văn của cậu cũng không có kém như vậy mà!



Đạo diễn Lâm bị câu hỏi đúng lý hợp tình của cậu hạ gục. Cậu khái quát thật sự đầy đủ, đúng là không có gì khác cần bổ sung.



Ông rốt cuộc cũng nhìn ra, không phải là người đối diện có lý giải với nhân vật khác người bình thường bao nhiêu, cậu thuần túy chính là dưới sự lý giải giống hệt mà diễn xuất ra một Lữ công tử hơi bất đồng với người khác. Cậu đích xác diễn một công tử quần áo lụa là, cũng đích xác diễn một công tử nghèo túng muốn sống nên khúm núm hiến vật quý, nhưng chính là vì điểm hơi bất đồng ấy, cậu liền làm vai diễn này đi vào lòng người xem.



Đây cũng là một loại thiên phú, cho nên cùng một vai diễn, có người diễn bình bình thường thường thản nhiên qua đi, có người lại có thể nổi tiếng phá trời, làm cho fan và khán giả lâm vào điên cuồng, đều là có lý do cả.



Phó đạo diễn ngồi bên cạnh ghé đầu lại đây, cùng ông nói nhỏ: “Đứa bé này không tồi.”



Đạo diễn Lâm gật đầu, không nói thêm gì, nhìn về phía Mặc Lý.



“Được rồi, hôm nay tới đây thôi, cậu có thể về chờ tin.”



Mặc Lý liền cúi đầu chào mọi người ở đây một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài.