Quốc Sư Đích Mỹ Vị Thực
Chương 151 : Thượng
Ngày đăng: 20:30 20/04/20
A Lang mở to mắt đánh giá chủ tử nhà mình. Quốc sư mấy ngày nay thần khí sảng khoái, mặt mang tươi cười, tuy rằng trước kia Quốc sư cũng cười, nhưng không cười thoải mái như vậy, hắn hiện tại cười giống như như muốn câu nhân.
Quốc sư nguyên lai là mỹ nam tử, mấy ngày nay lại càng tuấn tú thêm ba phần, làm hắn cũng nhìn đến ngây người, chớ nói chi là đi ở trên đường, có bao nhiêu cô nương vì Quốc sư mà dừng chân.
Cùng lúc với Quốc sư tinh thần phấn khởi, Nguyệt Quý công tử lại càng ngày càng ốm yếu, đứng cũng đứng không lâu, ngồi cũng ngồi không được, thường muốn nằm, dựa, nằm úp sấp, gương mặt trắng xanh mang theo dị trạng ửng hồng, mà hai chân hư nhuyễn vô lực dường như run rẩy muốn gãy.
Ngẫu nhiên nhìn thấy thảm trạng của y, quốc sư sẽ nhịn không được cầm tay y, truyền chút hộ thân chú vào người của y, thân hình Nguyệt Quý công tử lúc này mới thẳng được, khuôn mặt kia của y, nên nói như thế nào nhỉ?
Khổ, bi, thảm, buồn tất cả đều viết ở trên mặt, sau đó hai người sẽ bàn đến việc nằm mộng, Nguyệt Quý công tử sẽ hỏi trước ——
“Ngươi không còn nằm mộng đi!”
Quốc sư tâm tình khoái trá nói: “Đã nhiều ngày không có, nhưng cũng phải thử một tháng đã.”
“Bị ngươi thượng một tháng, ta nào còn sống.”
“Nếu không phải ngươi hạ chú với ta, ta tại sao phải khổ như vậy?”
Nguyệt Quý công tử tức giận nói: “Ngươi mà khổ cái gì, ta thấy ngươi thực rất vui vẻ nha.”
A Lang là xem hoa trong sương mù, nhưng trong lòng chủ tử A Lang thì biết rất rõ ràng a.
Thân là dã thú, nguyên bản tính dục đều rất mạnh, lúc mới bắt đầu ôm Nguyệt Quý, hắn còn có thể cố kỵ thân thể gầy yếu của y, nhưng khi đạt được khoái cảm, nào còn chú ý đến ai, cho nên Nguyệt Quý la lớn bảo là ăn không tiêu, hắn cũng không phải không hiểu được, ngay cả Vũ Y giỏi hầu hạ nam nhân như vậy, có khi cũng vô pháp thừa nhận hoàn toàn tính dục của hắn.
Thấy Nguyệt Quý vẻ mặt đau khổ, ngồi cũng cong cong vẹo vẹo, hắn bỗng nhiên dấy lên một cỗ thương tiếc, hắn để Nguyệt Quý nằm lên nhục tháp, đầu gối lên trên đùi của mình, bàn tay thì nhẹ nhàng vuốt ve thắt lưng y, lực đạo vừa phải, làm Nguyệt Quý nhịn không được phát ra tiếng than thở thoải mái.
Thắt lưng cuối cùng không còn đau buốt, đêm qua, thắt lưng của y xém chút bị chiết thành hai nửa.
Nghe được thanh âm thở dài thỏa mãn của y, ma thú tâm thần khẽ nhúc nhích, nhớ tới chuyện tình ban đêm.
Hắn cũng đồng dạng cười tươi nhưng hoa, “Hừ, ta đây là thuyền lớn muốn lật cũng lật không được.”
Nguyệt Quý mặc dù cười, con ngươi lại lóng lánh một mảnh, huyết chú giam cầm y mười năm, cả ngày lẫn đêm làm bạn với y, mỗi khi nhìn thấy nó vặn vẹo trên cổ tay, y liền nhớ tới những năm tháng cùng Chú vương cô độc sinh hoạt, còn có loại tra tấn khi độc chú phát tác, ngay cả dù đã rời xa, trong trí nhớ vẫn sinh động như cũ.
Cho đến giờ phút này, nó đã bị hủy diệt.
“Ngươi này tên ma thú không có đầu óc, thật sự là rất ngu ngốc.” Hốc mắt y ướt át, tâm lại tốt hơn rất nhiều.
“Ta mới không phải ngu ngốc, ta thực tự tin, thực kiêu ngạo …”
“Vậy gọi là Ngạo Ngạo đi.”
Lúc Nguyệt Quý còn đang cười, ma thú nắm lấy cánh tay đang chảy máu của y, nhẹ nhàng liếm qua, thi chú, miệng vết thương kia liền bắt đầu phục hồi, thẳng đến khi tạo thành một tầng da mới, hắn mới vừa lòng buông tay.
Nguyệt Quý lần thứ hai vươn tay, lúc này trảo không phải chụp lấy bụi bậm trong không khí, mà là áo của ma thú, ma thú cúi đầu ngậm bờ môi của y, hôn một lần rồi lại một lần, hạ thân rục rịch.
Hắn rốt cục có tên, hắn vô cùng sung sướng nghĩ, tên của hắn gọi là Ma Ngạo Ngạo!
A?
Kêu Ma Ngạo Ngạo dường như có điểm không thuận miệng, hơn nữa cũng có chút ấu trĩ, hắn quyết định, về sau chỉ có Nguyệt Quý có thể gọi hắn Ngạo Ngạo, còn người khác chỉ có thể gọi hắn Ma Ngạo.
Tốt lắm, Ma Ngạo! Nghe khí thế kinh người, tựa như đông hải giao long, ở trên trời cuồng bạo hoành hành ngang ngược, rất phù hợp với hành vi hung hăng càn quấy của hắn, cũng giống cá tính bá đạo của hắn, hắn thích, thích cực kỳ!
“Uy, Ngạo Ngạo, ngươi hôn xong chưa? Miệng ta đều sắp phá da.”
Hắn liếm hạ môi, hùng tâm tráng chí vừa rồi, lại bị tiếng kêu “Ngạo Ngạo”, lập tức héo hơn phân nửa.