Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 45 : Công chúa Nam Phượng quốc- Minh Nguyệt Hinh

Ngày đăng: 00:33 20/04/20


Khi Long Trạch Vũ Nhi vừa đứng lên, định chỉ vào mặt Mộ Dung Thất Thất

mà gây chuyện, một tiếng “Công chúa Nam Phượng quốc đến!” đánh vỡ hành

động của nàng.



Nam Phượng quốc có ý kết giao cùng Tây Kỳ, là

chuyện khiến không ít người bàn tán dạo gần đây, về phần Công chúa của

Nam Phượng quốc Minh Nguyệt Hinh, nghe nói nàng là nữ nhi của Hoàng quý

phi Hạ Lan Mẫn, là vị công chúa được sủng ái nhất.



Hiện tại,

Minh Nguyệt Hinh đến Tây Kỳ, hướng về vị trí Tĩnh Vương phi, khiến cho

sắc mặt đám người quyền quí ở nơi đây có chút biến đổi, nhất là Đoan Mộc Tình, Mộ Dung Tuyết Liên cùng Mộ Dung Tâm Liên, ba người đều là nhân

vật không tránh khỏi bị ảnh hưởng bởi chuyện này, tất nhiên sắc mặt

chẳng thể nào tốt.



Nếu Long Trạch Cảnh Thiên cùng Minh Nguyệt

Hinh kết nghĩa vợ chồng, vậy nghĩa là sau này Long Trạch Cảnh Thiên sẽ

có Nam Phượng quốc chống lưng, chuyện này đối với sự kỳ vọng của hoàng

hậu và Mộ Dung Tuyết Liên về đứa nhỏ trong bụng họ, không phải là chuyện tốt. Mà Minh Nguyệt Hinh là công chúa của một nước, mộng làm Vương Phi

của Mộ Dung Tâm Liên cũng sẽ đổ vỡ.



Trong lúc nhất thời, một cỗ sóng ngầm lưu chuyển trong tâm các nàng, mặc kệ điểm xuất phát của họ

điều gì, mục đích cũng đều như nhau, đều không muốn để Minh Nguyệt Hinh

làm Tĩnh Vương phi.



Khi ba người còn đang suy tư xem nên ứng phó chuyện này như thế nào, Minh Nguyệt Hinh đã chậm rãi đi vào trong điện.



Xa xa, một thân ảnh màu trắng lọt vào mắt mọi người, bộ bạch y kia, như mộng như ảo, khiến cho thiếu nữ này trở nên siêu trần thoát tục. Mà tóc nàng ta, chia làm hai búi, bộ trân châu trang sức trên đầu, vừa nhìn

liền biết được làm từ tay thợ nổi tiếng.



Người càng đến gần,

một đám có mặt nơi đây không khỏi cảm thán, Nam Phượng quốc thực may

mắn, thế nhưng có thể tạo ra một vị mỹ nhân quốc sắc thiên hương như

vậy.



“Hinh Nhi tham kiến hoàng đế bá bá!” Minh Nguyệt Hinh mở

miệng, yểu điệu gọi, đặc biệt là tiếng “bá bá” kia, mang theo ý làm nũng của tiểu nữ nhân, khiến người nghe không nhịn được ngứa ngứa, tựa như

cảm giác bị cỏ đuôi chó chạm vào, đúng là một báu vật.



“Ha ha,

mau mau ngồi xuống!” Long Trạch Vũ nở nụ cười, không có nam nhân nào có
Dung Thất Thất hoàn hồn.



Nhìn theo ánh mắt của Long Trạch Vũ

Nhi, Minh Nguyệt Hinh liền thấy Phượng Thương, chỉ cần liếc mắt một cái, Minh Nguyệt Hinh cảm giác mình dường như gần ngừng thở. Trời ạ! Thiên

hạ thế mà có nam nhân xuất sắc đến cỡ vậy, sao hôm nay nàng mới thấy cơ

chứ?!



Lúc trước, Minh Nguyệt Hinh từng đưa mắt nhìn trộm Long

Trạch Cảnh Thiên, đối với vị hôn phu mà mẫu phi an bài, Minh Nguyệt Hinh thấy rất vừa lòng, hơn nữa, mẫu phi còn nói, nếu mình lên làm Tĩnh

Vương phi, nhất định nàng sẽ giúp mình trở thành Thái tử phi, giúp mình

sau này có thể trở thành mẫu nghi thiên hạ.



Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy Phượng Thương, nội tâm Nguyệt Hinh liền sáng tỏ, Long Trạch Vũ Thiên kia thật chẳng ra gì.



Minh Nguyệt Hinh cảm thấy tim mình đập nhanh thật nhanh, máu trong

người cũng vọt lên trên mặt, nóng như lửa đốt, quá mức nóng rồi. Từng

nghe nói, Nam Lân vương Phượng Thương cũng đến Tây Kỳ, chẳng lẽ người nọ là Phượng Thương sao? Vì sao lại khác xa lời đồn đến thế?



Lúc

nãy là Long Trạch Vũ Nhi, bây giờ lại thêm Minh Nguyệt Hinh, xem ra

tướng công tương lai của mình thực “thu ong hấp bướm”, Mộ Dung Thất Thất thầm nghĩ trong lòng.



“Khanh khanh, đang suy nghĩ gì vậy?”

Phượng Thương vươn tay níu lấy đôi tay giấu dưới tay áo của nàng, thật

rất xinh xắn, ngón tay còn không dài đến một nửa ngón tay hắn.



“Vương gia, tất cả mọi người đang nhìn….” Động tác của hắn vô cùng thân

thiết, khiến Mộ Dung Thất Thất có chút khó thích ứng, nhưng ở trước mặt

nhiều người, nàng lại không tiện phản kháng, đành phải làm bộ thẹn

thùng, như muốn đưa tay rút về, lại bị Phượng Thương cầm lấy.



“Đôi tay của khanh khanh thật đẹp!”



Lời này thốt ra từ miệng Phượng Thương, khiến Mộ Dung Thất Thất càng

thêm khẳng định rằng hắn mê luyến tay người! Rõ ràng là một người bình

thường, sao lại có sở thích kỳ quái như vậy chứ?



Nhìn thấy hai

người kia không coi ai ra gì, “vô cùng thân thiết”, Long Trạch Vũ Nhi

trực tiếp buông ra một câu:”Không biết xấu hổ!”