Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi
Chương 46 : Hắn thích bị ngược?!
Ngày đăng: 00:33 20/04/20
Không khí lập tức đông lạnh, Phượng Thương giương mắt băng lãnh nhìn
Long Trạch Vũ Nhi, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao,“Ngươi nói ai? Lặp lại
lần nữa xem?”
Lời nói của Phượng Thương, khiến cho cả cung viên đều bị đóng băng, cả người hắn phát ra từng trận hàn khí, ngay cả Long
Trạch Vũ ngồi ở trên cao cũng đều cảm thấy một trận rét lạnh. Khó trách ở Bắc Chu, có đồng dao nói rằng thà đắc tội với thiên tử, chớ đừng đắc
tội với Quỷ Vương……
“Ta, ta –” Long Trạch Vũ Nhi trở nên lắp
bắp, không biết vì sao, thời điểm nàng định khua môi khua mép chối, liền bắt gặp ánh mắt Phượng Thương dày đặc sát ý kia, lập tức nuốt vào, hàm
răng đánh vào khanh khách rung động, không phải vì tức giận, mà vì sợ
hãi.
Sát khí trong ánh mắt người nọ thật là dễ sợ, mà loại sát
khí này lại bất đồng với người bình thường, ắt hẳn đã trải qua ranh giới sống chết nơi chiến trường, mới có lệ khí khiến cho người ta lạnh đến
đáy lòng như vậy. Nói trắng ra, Long Trạch Vũ Nhi bất quá là công chúa
được nuôi dưỡng ở thâm cung, chưa từng gặp qua hoàn cảnh như vậy.
“Ta, ta –”
Đúng lúc toàn bộ điện Thái Hòa bởi vì Long Trạch Vũ Nhi ngu xuẩn mà sa
vào hầm băng của Phượng Thương, Mộ Dung Thất Thất ôn nhu mở miệng,“Vương gia, ta đói bụng.”
Một tiếng “Ta đói bụng” đã đem sự tức giận
Phượng Thương đè ép đi xuống, Phượng Thương thu hồi hàn ý trên người,
ánh mắt đầy ý cười, chuyện có quan trọng đến cỡ nào, cũng không quan
trọng bằng Mộ Dung Thất Thất.“Khanh khanh, ngươi muốn ăn cái gì? Ta gắp
cho ngươi!”
“Măng khô!” Mộ Dung Thất Thất chỉ vào đồ ăn bên tay trái Phượng Thương.
“Hảo!”
Nhất thời không khí thoải mái xuống chút, lúc nãy còn như đông lạnh,
bây giờ đã thành ngày xuân ấm áp. Mộ Dung Thất Thất thế nhưng lại có thể làm dịu được cảm xúc của Phượng Thương, khiến trong mắt mọi người hiện
kinh ngạc, càng không nói người này đang ở địa vị cao, ánh mắt đối đãi
Mộ Dung Thất Thất lúc này càng thêm bất đồng.
Thấy Phượng
Không bằng chúng ta sớm ngày thành thân đi!”
“Khụ khụ –” Mộ
Dung Thất Thất trực tiếp sặc. Lời vị Vương gia tựa hồ làm mọi người sợ
hãi không ngớt, cái gì vợ chồng ân ái? Các vị phu nhân của hắn đều không thể sống qua đêm tân hôn sao! Sớm ngày thành hôn, chứ không phải là sớm ngày siêu sinh?!
“Khanh khanh, ngươi hiểu nhầm rồi !”
Tựa hồ đã nhận ra đầu óc Mộ Dung Thất Thất tràn ngập ý tưởng này,
Phượng Thương đem khuôn mặt yêu nghiệt kia để gần, cặp mắt đẹp khóa chặt mắt Mộ Dung Thất Thất, nhận thức còn thật sự nghiêm túc nói:“Khanh
khanh, ta không ăn thịt người!”
“Phốc –” Rốt cục, Mộ Dung Thất Thất cũng không nhịn được, phun toàn bộ đồ ăn trong miệng lên mặt Phượng Thương.
“Ách……” Thấy trên mặt Phượng Thương vương vãi đồ ăn, Mộ Dung Thất Thất
cười xấu hổ, đôi tay nhỏ bé vội vàng lấy ra khăn tay lau mặt hắn,“Vương
gia, ta không phải cố ý , chính là ta không nhịn được……”
Nhìn
thấy Mộ Dung Thất Thất phun thức ăn lên mặt Phượng Thương, Long Trạch Vũ Nhi nở nụ cười. Nghe nói Phượng Thương này mắc bệnh khiết phích*, Mộ
Dung Thất Thất như vậy, hắn có thể không giết nàng sao? (*bệnh sạch sẽ
quá mức)
Nguyên bản ánh mắt mọi người đang chú ý đến Minh
Nguyệt Hinh, hiện tại lại hướng về phía Mộ Dung Thất Thất cùng Phượng
Thương. Trong lúc nhất thời, không khí so với vừa rồi càng thêm quỷ dị,
nhiều người thầm mặc niệm trong lòng cầu nguyện Mộ Dung Thất Thất. Chọc
phải Quỷ Vương, ngươi tự cầu phúc đi!
Phượng Thương tựa hồ cũng không nhận thấy khác thường của người khác, ngược lại hưởng thụ sự “Hầu hạ” của Mộ Dung Thất Thất. Tay nàng quả nhiên thực mềm, lại còn tản ra
mùi thơm ngát tự nhiên. Cỗ mùi này bất đồng với vị son phấn trên người
nữ tử, ngược lại mang theo một cỗ hương vị tự nhiên ngọt ngào, có vị táo thanh tao.
Đúng, chính là mùi táo! Nghĩ như vậy, ánh mắt
Phượng Thương bắt đầu nhìn qua đôi môi đỏ mọng của Mộ Dung Thất Thất.
Không biết hương vị nơi đó có phải hay không cũng là mùi táo! Ngây ngô,
mang theo vị ngọt dìu dịu……