Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi
Chương 47 : Vị mẫu thân đáng khinh
Ngày đăng: 00:33 20/04/20
Nếu Mộ Dung Thất Thất hiện tại trong đầu óc Phượng Thương tràn ngập ý
nghĩ muốn nhấm nháp hương vị đôi môi của nàng, nhất định sẽ thẳng thừng
giáng một bạt tai, dùng đôi tay nhỏ nhắn mà Phượng Thương yêu thích để
“hỏi thăm” khuôn mặt của hắn.
“Vương gia, hay là ngài hãy đi
thay y phục—-” Tuy rằng Mộ Dung Thất Thất đã lau hết thức ăn trên mặt
Phượng Thương, nhưng bạch y tuyết trắng vẫn rất bẩn, không thể nào lại
tiếp tục mặc.
Mộ Dung Thất Thất sau một hồi lau chùi, cuối cùng đành từ bỏ ý định, vẻ mặt áy náy, tựa như tiểu hài tử làm sai chuyện,
đang nghiêm túc nhận lời răn dạy của “người lớn”.
Bộ dáng kia,
muốn bao nhiêu nhu thuận có bao nhiêu nhu thuận, muốn bao nhiêu đáng yêu có bao nhiêu đáng yêu, Phượng Thương thấy vậy, trong lòng cười đến nở
hoa, xem ra, nữ nhân của mình cũng thật biết cách chọc người cười. Lại
nhìn đến trên người, đích thực quá bẩn, bộ dáng thật chẳng ra gì.
Nếu là trước đây, Phượng Thương đã sớm đi thay y phục, nhưng mà hôm nay lại khác, nếu đi, vậy phải để Mộ Dung Thất Thất ở đây một mình, còn
nữa, chưa chắc đám người xung quanh sẽ không gây phiền toái…. Nghĩ vậy,
Phượng Thương nhẹ giọng hỏi Mộ Dung Thất Thất: “Khanh khanh, ta đi nhanh thôi, có thể chứ?”
“Có thể chứ?” Nếu Mộ Dung Thất Thất nói
không, hắn hẳn không rời đi, nhưng nếu nàng bảo hắn đi, vậy nàng có thể
ứng phó với chuyện sau đó không a.
Thấy Phượng Thương quan tâm
đến mình như vậy, Mộ Dung Thất Thất rốt cuộc nở ra nụ cười chân thành
đầu tiên trong ngày:”Vương gia cũng không phải đi luôn không trở về, ta ở chỗ này chờ ngươi.”
Một câu “Ta chờ ngươi”, khiến tim của
Phượng Thương kích động nhảy lên, nguyên lai cảm giác có người đợi mình, là tư vị tốt đẹp như thế này.
“Chờ ta!” Phượng Thương chạm vào tay Mộ Dung Thất Thất, đứng dậy, quét mắt liếc chung quanh một vòng,
đặc biệt trừng mắt nhìn Long Trạch Vũ Nhi một trận, nhìn đến mức khiến
nàng ta run run.
Biết Phượng Thương lo lắng khi hắn không ở
đây, Long Trạch Vũ Nhi sẽ gây sự với mình, cho nên mới uy hiếp nàng ta
Xem ra lại có trò hay! Đám “khán giả” lúc nãy bởi Mộ Dung Thất Thất mà mất hứng,
bây giờ lại hăng hái ngó lên. Không biết trong trận đấu sặc mùi thuốc
súng này, ai sẽ là người chiến thắng, rất nhiều kẻ âm thầm suy đoán
trong lòng.
Mà đương sự- Minh Nguyệt Hinh, lúc này lại đặt tâm
trên người Mộ Dung Thất Thất. So với Long Trạch Cảnh Thiên, hiện tại
người khiến nàng sinh ra hứng thú chính là Phượng Thương, mà Vương phi
của Phượng Thương chính là Mộ Dung Thất Thất, ắt sẽ trở thành đối thủ
cạnh tranh của nàng.
Chỉ trong chốc lát, Minh Nguyệt Hinh liền biết được “quá khứ huy hoàng” của Mộ Dung Thất Thất.
Hừ! Bất quá chỉ là một phế vật bị đẩy đi làm ” kẻ chết thay” thôi, Mộ Dung Thất Thất có tư cách gì tranh đấu với nàng?!
Minh Nguyệt Hinh không tin Phượng Thương tình nguyện chọn một cái phế
vật làm Vương phi mà lại không động tâm với nàng- công chúa của một
nước! Nam nhân, yêu giang sơn cũng thích thể diện. Mộ Dung Thất Thất
không xinh đẹp bằng nàng, bối cảnh phía sau nàng ta cũng chẳng thể bì
kịp với nàng. Trận này, nàng thắng chắc rôi!
Bất quá, Minh
Nguyệt Hinh cẩn thận hơn Long Trạch Vũ Nhi nhiều. Vừa rồi Phượng Thương
rất quan tâm Mộ Dung Thất Thất, những người để ý đều thấy vậy, nên nàng
không thể hành động lỗ mãng, để tránh lại giống như Long Trạch Vũ Nhi
ngu ngốc, còn chưa tranh đấu, liền thua ngay trước khi bắt đầu!
Hiện tại, trong đầu Minh Nguyệt Hinh đều là những ý nghĩ làm cách nào
mới khiến Phượng Thương chú ý, như thế nào mới được hắn ưu ái, nàng căn
bản không thèm để ý đến Mộ Dung Tâm Liên, cũng đem toàn bộ những lời dặn dò của Hạ Lan Mẫn trước lúc rời đi vứt hết sau đầu.
Đợi đến
lúc Mộ Dung Tâm Liên thở hồng hộc dừng lại, Long Trạch Vũ liền mở miệng: “Khen thưởng!” Long Trạch Vũ tựa hồ thật cao hứng.
Một tiếng
“Khen thưởng” kia khiến Mộ Dung Tâm Liên cảm thấy như mình đã thắng được một nửa, một nửa còn lại phải dựa vào vận khí! Nàng nhịn không được
nhìn Long Trạch Cảnh Thiên, nghĩ muốn xem biểu hiện của hắn đối với mình có hài lòng hay không.