Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 74 : Người Đông Lỗ hèn hạ

Ngày đăng: 00:34 20/04/20


“Là công chúa sai ta làm!” Vịnh Nhi bị làm cho sợ đến “Phịch” một tiếng quỳ xuống, “Công chúa nói không để cho người khác tham gia tranh tài, cho nên sẽ làm cho nô tỳ hạ bã đậu! Là công chúa sai nô tỳ làm a!”



“Vịnh Nhi!” Hoàn Nhan Bảo Châu trăm triệu không nghĩ tới Vịnh Nhi lại nhanh như vậy lại bán đứng nàng, “Vịnh Nhi, Bổn cung vẫn đối ngươi không tệ, ngươi vì sao phải vu hãm Bổn cung? Nếu Bổn cung sai ngươi làm, vì sao Bổn cung tự mình còn có thể ăn đồ như vậy!”



Bởi vì buổi sáng ăn sớm một chút, Hoàn Nhan Bảo Châu cũng tiêu chảy, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn thật đáng sợ.



“Người đâu, đem công chúa và cung nữ Vịnh Nhi nhốt lại. Cát Tường, cho người canh giữ chờ tranh tài kết thúc, Bổn vương tra xét lại!”



Phượng Thương cũng không có vào lúc này mà truy cứu chuyện này, chỉ sai Cát Tường mang Hoàn Nhan Bảo Châu cùng Vịnh Nhi đi, chia ra nhốt lại. Hiện tại hắn để ý nhất chính là đám tuyển thủ thân thể khỏe mạnh, tranh tài lửa sém lông mày, cuộc thi chọn lựa đang ở ngày mai, nhưng nếu tuyển thủ không thể tham gia, vậy thì phiền toái lớn.



“Vương gia, bọn họ chỉ sợ là không thể tham gia trận đấu rồi!” Tấn Mặc lắc đầu, viết toa thuốc làm cho người ta đi lấy thuốc.”Thuốc này quá nặng, ngày mai chắc sẽ không có khí lực, không có biện pháp tham gia trận đấu.”



Cái này thì phiền toái lớn rồi. Tất cả tuyển thủ, chỉ có Hoàn Nhan Khang là hoàn hảo, hiện tại phải làm sao bây giờ!



Mai Hương Viên, Phượng Thương đứng ở bên trong hồng mai, cúi đầu đang tự suy ngẫm về cuộc thi tranh tài.



Phượng Thương tính toán từ trong tay mình rút ra mấy người tham gia cuộc thi, mặc dù như vậy có thể sẽ bại lộ một phần thực lực của hắn, nhưng hiện tại đã không có biện pháp nào, nếu như bình thường, tranh tài thắng thua hắn sẽ không để ý, nhưng là lần này có quan hệ đến hạnh phúc của hắn, bại lộ kệ bại lộ chứ sao! Dù sao, ẩn nhẫn lâu như vậy , cũng nên lộ một chút rồi!



Lúc này, Mộ Dung Thất Thất giẫm lên tuyết đi tới bên cạnh Phượng Thương, theo thói quen dựa vào trong ngực của hắn, “Vương gia, không bằng để cho ta đi tham gia cuộc thi tuyển chọn đi!”



“Khanh Khanh?”



Đối với yêu cầu Mộ Dung Thất Thất nói ra, Phượng Thương có chút giật mình, nhưng ngoài kinh ngạc ra lại có chút ít hiểu ý nghĩ của Mộ Dung Thất Thất.”Khanh Khanh, cuộc thi Tứ quốc tranh bá là cuộc thi không bình thường, chuyện này hãy giao cho ta, ngươi yên tâm, ta nhất định đem quán quân tứ quốc tranh bá cuộc thi đoạt tới cho ngươi!”



“Vương gia!” Mộ Dung Thất Thất nắm lấy tay Phượng Thương, nghiêm túc nhìn hắn, “Vương gia, ta thật lòng muốn tham gia cuộc thi tứ quốc tranh bá! Không phải vì quốc gia vẻ vang, cái vinh dự đó không liên quan ta, ta chỉ là muốn đích thân giành lấy hạnh phúc của ta!”



Chuyện Mộ Dung Thất Thất muốn tham gia cuộc thi tranh bá, Tô Mi cùng Tố Nguyệt không đầy một lát biết rồi, thấy tiểu thư muốn đi, hai người này cũng muốn tham gia, lại bị Mộ Dung Thất Thất ngăn cản.”Được rồi, các ngươi an tĩnh chờ đợi kết quả đi, trừ phi các ngươi hoài nghi năng lực của ta?”



“Tiểu thư, thuộc hạ không dám. Chẳng qua là cho tới bây giờ tiểu thư đi chỗ nào thuộc hạ đều đi theo ở bên cạnh tiểu thư, lần này là cuộc thi tứ quốc tranh bá, không phải chuyện đùa, thuộc hạ nguyện ý đi theo bên cạnh tiểu thư, cho dù là nhiều người biết mặt cũng được!”



Tố Nguyệt bình thừơng trầm ổn an tĩnh, thời khắc mấu chốt lại nói ra được lý do thật ra khiến người nghe cảm thấy rất đúng, bất quá Mộ Dung Thất Thất đã quyết định Tố Nguyệt cùng Tô Mi cầu tình cũng không thể thay đổi. “Ta cùng Vương gia đã nói xong, nếu ta thắng, sẽ đem truy phong nhai làm sính lễ tặng, Vương gia cũng đáp ứng!”



“Tiểu thư ——” Tô Mi bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là như vậy, tiểu thư là vì truy phong nhai mới tham gia trận đấu !



“Tốt lắm, các ngươi không cần lo lắng, ta không có việc gì !”



“Không được!” Mặc dù Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, hơn nữa năng lực của nàng đúng là không tầm thường, nhưng lần này Tố Nguyệt cắn răng kiên trì ý nghĩ của mình, “Tiểu thư, Tô Mi phản ứng mau, nếu như ngài muốn đi, phải mang theo Tô Mi, có thuộc hạ phía ngoài làm bảo vệ. Nếu tiểu thư không mang theo Tô Mi, Tố Nguyệt không đáp ứng! Mà các huynh đệ Ma Vực cũng sẽ không đáp ứng!”



Có Tố Nguyệt nói lời này…, Tô Mi cũng kiên trì tới cùng, Mộ Dung Thất Thất cuối cùng không thể làm gì khác hơn là gật đầu, để lại Tô Mi đi cùng mình.



Mộ Dung Thất Thất cố ý tham gia, Phượng Thương mặc dù gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng vẫn rất là lo lắng, vẻn vẹn chỉ có hai người Mộ Dung Thất Thất cùng Hoàn Nhan Khang thì không được, suy đi nghĩ lại, liền để cho Như Ý cũng đi theo.



Còn một ngày trước khi cuộc thi tranh bá bắt đầu, tuyển thủ Bắc Chu quốc rốt cục đã xác định xuống—— Mộ Dung Thất Thất, Tô Mi, Hoàn Nhan Khang, Như Ý. Tạm thời là đội ngũ tuyển thủ, còn không biết kết quả sẽ như thế nào .



“Biểu ca, ta biết rồi, nhất định phải bảo vệ Hoàng tẩu an toàn, không để cho nàng rụng một sợi tóc! Ta biết rồi! Ngươi nói tất cả không dưới trăm lần rồi!” Ngày kế, trên đường đi tới cuộc thi, lúc Phượng Thương chuẩn bị mở miệng, Hoàn Nhan Khang lập tức đem ý nghĩ hắn muốn biểu đạt nói tất cả ra.”biểu ca tốt, nàng là vương phi của ngươi nhưng ta là biểu đệ của ngươi a! Làm sao ngươi không quan tâm biểu đệ là ta à!”



“Mạng ngươi lớn!” Phượng Thương nói một câu, đem Hoàn Nhan Khang ngăn đến sít sao .



“Như Ý, thấy được chưa! Vợ còn không có cưới vào cửa đâu, đã sủng ái như vậy, ngày sau chờ biểu tẩu vào phủ, nàng còn không phải là lão Đại Vương Phủ sao?” Hoàn Nhan Khang làm vẻ mặt bất đắc dĩ, nhún vai, thanh âm khoa trương, vẻ mặt lại càng khoa trương.



“Làm sao, Ngũ điện hạ không phục sao?” Mộ Dung Thất Thất ở trong xe ngựa, nghe được thanh âm của Hoàn Nhan Khang, thì vén rèm lên, lộ ra một má lúng đồng tiền xinh xinh.”Vương gia, Ngũ điện hạ cũng trưởng thành rồi, nên kết hôn, tìm người quản hắn đi!”



Mộ Dung Thất Thất vừa nói như vậy, Phượng Thương lập tức rất phối hợp làm bộ như trầm tư, “Khanh Khanh nói rất đúng, chờ trở về ta liền đi tìm cậu ——”



“Đừng, đừng! Ta sai lầm rồi! Ta nhận sai vẫn không được sao!” Hoàn Nhan Khang lập tức bày ra vẻ mặt Khổ Đại thâm cừu, “Biểu tẩu, mới vừa rồi là tiểu đệ đầu óc bị nước vào làm hồ đồ! Là tiểu đệ sai lầm rồi! Lần này tiểu đệ nhất định theo thật sát biểu tẩu phía sau, che chở biểu tẩu chu toàn, một tấc cũng không rời! Về phần chuyện lập gia đình, thì miễn đi, ta còn không có chơi đủ đâu!”



Kể từ khi ở hoàng cung, bị Mộ Dung Thất Thất hãm hại xong, Hoàn Nhan Khang cũng biết cái biểu tẩu này là nữ tử hại người không nháy mắt. Vạn nhất nàng nói với Phượng Thương trở về xin chỉ thị của Hoàn Nhan Liệt, chuẩn bị hoàng tử phi cho hắn, vậy cuộc sống tự do của hắn sẽ không còn! Hắn mới không cần sớm như vậy mà kết hôn, không nên cưới nữ nhân về để bị quản!



“Xì ——” nghe xong Nhan Khang nói như vậy, hơn nữa vẻ mặt hắn cực kỳ khổ sở, Tô Mi cười ra tiếng, đưa tới Hoàn Nhan Khang ghé mắt.



Lúc trước Hoàn Nhan Khang cũng đã gặp Tô Mi, nhưng nàng là tỳ nữ của Mộ Dung Thất Thất, Hoàn Nhan Khang cũng không có cẩn thận chú ý qua, hiện tại vừa nhìn, mới phát hiện cô gái nhỏ này thúy linh , lớn lên khả ái cực kỳ.



“Ngươi cười cái gì?” Hoàn Nhan Khang giục ngựa, đi tới Tô Mi bên cạnh, “Chẳng lẽ ta nói là không đúng sao?”



“Hừ!” Tô Mi hừ nhẹ, ngẩng đầu hất càm lên, “Tiểu thư nhà ta tự nhiên có ta tới bảo vệ, Ngũ điện hạ không cần quan tâm nhiều lắm chuyện này, ngài không gây phiền toái, chúng ta đã a di đà Phật rồi! Chỗ nào có thể trông cậy vào ngươi tới hỗ trợ đây!”



Tô Mi kiêu ngạo, để cho Hoàn Nhan Khang sửng sốt, cô nàng này có ý tứ, rõ ràng là tỳ nữ, nhưng gan lớn như vậy, dám cùng hắn nói chuyện như thế, cũng là so sánh với những người trong cung đó thú vị hơn nhiều.”Ngươi cô gái nhỏ làm sao mà nhanh mồm nhanh miệng như thế! Chẳng lẽ là có kỳ chủ thì có kỳ bộc?”


“Đó là của tiểu thư ! Không phải là của ta! Ngươi rốt cuộc có hiểu hay không a!”



Đang cùng người Đông lỗ đánh nhau Hạ Lan Liên Y vừa nghe mình thành người ngu ngốc trong miệng Hoàn Nhan Khang, vừa phân thần, suýt nữa bị chém đả thương.



Né tránh xong, Hạ Lan Liên Y một kiếm chém người này, cũng phẫn hận nhìn Mộ Dung Thất Thất bên kia một cái. Bị ép đi mười vạn hoàng kim, làm hại tiền của hắn quay vòng không được, còn vô duyên vô cớ mất đi một tuyển thủ, những điều này là do Mộ Dung Thất Thất làm chuyện tốt!



Mà tuyển thủ Tây kỳ quốc bên này, phối hợp rất tốt, bình tĩnh, cho nên Long Trạch Cảnh Thiên mới có càng nhiều lực chú ý tới Mộ Dung Thất Thất bên kia, nghe Tô Mi nhắc tới “Lam Sắc Yêu Cơ” , Long Trạch Cảnh Thiên chân mày cau lại.



“Lam Sắc Yêu Cơ” nghe nói xuất xứ từ Ma Vực, là Độc Tiên Nhi phối trí . Lúc trước khi nhìn đến Mộ Dung Thất Thất khiêu vũ thời điểm, hắn đã đem Mộ Dung Thất Thất xem làm Độc Tiên Nhi, sau lại hồi tưởng đến dung mạo của Mộ Dung Thất Thất, mới phát hiện dung mạo hai người này hoàn toàn khác biệt một trời một vực, thật không biết hắn lúc ấy làm sao lại đem hai người này cho rằng một người .



Hiện tại, trong tay Tô Mi “Lam sắc Yêu Cơ” là mua, thì càng thêm chứng minh Mộ Dung Thất Thất không phải là Độc Tiên Nhi.



Nếu như Mộ Dung Thất Thất là Độc Tiên Nhi, nàng chỉ cần đi lên sẽ đem những người này mê đảo, lấy thủ đoạn Độc Tiên Nhi giết người, đừng nói vây công bọn họ mười mấy người, cho dù đối phó tất cả tuyển thủ Đông Lỗ quốc cũng không cần dùng cách thức phức tạp như thế đnày!



Long Trạch Cảnh Thiên là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, hắn không biết, những lời này là Tô Mi cố ý nói cho hắn nghe . Kể từ khi cùng Cổ Lệ quyết đấu, ngày đó bị Long Trạch Cảnh Thiên nhận thức thành Độc Tiên Nhi sau, Mộ Dung Thất Thất vẫn muốn bỏ đi ý nghĩ này của hắn, cho nên mới có một màn hôm nay.



tuyển thủ Đông Lỗ quốc thấy người của bọn họ vây công Mộ Dung Thất Thất chỉ trong chốc lát đã bị Tô Mi giết chết, lại từ những nhóm người khác rút đi một chút để đặc biệt đối phó bên này.



Thấy lại có người tới đây bao vây, khóe miệng Hoàn Nhan Khang lộ ra một nụ cười xấu xa, ánh mắt cũng trở nên sắc bén , “Như Ý, mới vừa rồi để cho tiểu cô nương đoạt trước, hai người chúng ta là đại nam nhân quả thật mất hết mặt mũi rồi! Hiện tại những người này là của chúng ta , đừng để cho tiểu cô nương người ta xem thường chúng ta!”



Đối với Hoàn Nhan Khang an bài, Như Ý phi thường hài lòng. Lúc trước Tô Mi chẳng qua là thủ đoạn nho nhỏ đã làm cho mười mấy người kia, toàn bộ đến gặp Diêm vương, hai người nam nhân bọn họ ngược lại không có việc gì, làm sao đều cảm thấy có chút mất mặt, hiện tại lại có người đến chịu chết, lần này cũng không thể để cho Tô Mi giành trước, bọn họ là nam nhân, không thể núp ở sau lưng nữ nhân hưởng thụ.



“Ta nghe điện hạ !”



Hai người này nam nhân đạt thành nhất trí sau, kiếm trong tay múa càng thêm sáng lạng. Như Ý là thiếp thân thị vệ của Phượng Thương, có thể bảo vệ Phượng Thương, công phu tự nhiên không tầm thường, về phần Hoàn Nhan Khang, mặc dù nhìn qua lưu manh bĩ khí, luôn là hỉ hả không đứng đắn, nhưng thời khắc mấu chốt, hắn hạ thủ cũng vô cùng sắc bén.



Có nam nhân tự tiến lên làm tiên phong, Mộ Dung Thất Thất dứt khoát thối lui đứng xem cuộc vui. Cũng là Tô Mi muốn động thủ, nhưng hai người kia chưa cho nàng cơ hội, đem nàng nóng đến phát cáu.



“Chờ xem! Phía trên này còn có sáu tầng, một tầng đi quá, còn có thời điểm bận rộn, hiện tại trước hết giữ lại thể lực đã.” Thấy Tô Mi tay ngứa ngáy, Mộ Dung Thất Thất nở nụ cười.



“Dạ! Ta nghe tiểu thư !”



Ước chừng qua nửa canh giờ, đánh nhau ở lầu một mới hoàn toàn dừng lại. Trừ Mộ Dung Thất Thất bên này bốn người lông tóc không tổn hao gì, những tuyển thủ khác của hai nước kia cũng có người bị thương, mà người Đông Lỗ quốc chết hơn phân nửa, chỉ có sáu người vứt bỏ vũ khí đầu hàng.



Hoàn Nhan Khang vốn là muốn nhân cơ hội giết sáu người này, cuối cùng ở thời khắc trước mắt bị Mộ Dung Thất Thất ngăn cản.



“Biểu tẩu, những người này giết là tốt rồi, tại sao còn muốn giữ lại bọn họ?” Vừa nghĩ tới hành vi ti tiện của Đông Lỗ quốc, Hoàn Nhan Khang tức giận bốc lên. Nếu không phải Mộ Dung Thất Thất có dự kiến trước, chuẩn bị độc dược, bọn họ nói không chừng sẽ cùng tuyển thủ của hai nước khác giống nhau, có người chết hay bị thương. Trước khi đến hắn đã đáp ứng Phượng Thương, bảo vệ Mộ Dung Thất Thất, không để cho nàng có bất kỳ tổn thương nào. Nếu là lần này vạn nhất Mộ Dung Thất Thất có cái gì sơ xuất, hắn làm sao hướng biểu ca giao phó? Cho nên, những người này đáng chết!



“Lầu này đi lên còn không biết có cái gì chờ chúng ta, không bằng để cho bọn họ đi dò đường. Vừa lúc một tầng lầu một người. . . . . .”



Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, Hoàn Nhan Khang lập tức hiểu , gương mặt đẹp trai lập tức mi phi sắc vũ , “Biểu tẩu, ngươi thật là ác a! Điểm quan trọng như vậy cũng có thể nghĩ ra được, tiểu đệ thật là bội phục ngươi a!”



“uy uy uy! Ngươi nói cái gì đây! Tiểu thư nhà ta cái này gọi là thông minh, đây là trí khôn, ngươi có hiểu hay không!” Thấy Hoàn Nhan Khang lên tiếng nói xấu đối với Mộ Dung Thất Thất, Tô Mi lại nhảy ra ngoài, “Tiểu thư nhà ta mới không giống người tứ chi phát triển, đầu óc ngu si đâu!”



“Ngươi nói ta tứ chi phát triển, đầu óc ngu si!” Hoàn Nhan Khang chỉ vào cái mũi của mình, vẻ mặt bất khả tư nghị, “Hừ! Ta anh tuấn đẹp trai, phong lưu phóng khoáng, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nam nhân tập trung tiêu sái cùng trí khôn tồn tại sẽ không cùng một cái tiểu cô nương gia không chấp nhặt! Đi! Lên lầu hai!”



Mộ Dung Thất Thất cũng không có đi theo phía sau Hoàn Nhan Khang, mà là đi tới bên cạnh Bạch Ức Nguyệt. Mới vừa rồi đánh nhau thời điểm Bạch Ức Nguyệt tay trái bị bảo kiếm quẹt làm bị thương, lúc này đang chảy máu.



“Đây là kim sang dược! Vết thương của ngươi không sâu sớm một chút thoa thuốc cầm máu, sau này cũng sẽ không lưu lại vết sẹo!” Mộ Dung Thất Thất xé vải trắng vì Bạch Ức Nguyệt băng bó thì bị Mộ Dung Thanh Liên ngăn lại.



“Chờ một chút! Ngươi nói đây là kim sang dược thì chính là kim sang dược sao? Ai biết ngươi có hảo tâm hay không a! Vạn nhất là độc dược làm sao bây giờ?” Lời của Mộ Dung Thanh Liên chanh chua, ở trong lầu một an tĩnh lộ ra vẻ chói tai.



“Lòng người khó dò, những người khác a, muốn lấy được quán quân cuộc thi tứ quốc tranh bá thật là muốn điên rồi! Bởi vì … quan hệ đến hôn nhân của chính nàng a! Không có bắt được quán quân, thì không thể lập gia đình, vậy đến lúc đó có thể bị mắc cở chết người! Cho nên a, nói không chừng người nào đó sẽ vì vậy mà làm ra một chút chuyện thương tổn người! Bạch tiểu thư ngươi vẫn cẩn thận thì tốt hơn, không nên dễ dàng tin người!”



Nghe lời nói của Mộ Dung Thanh Liên…, Bạch Ức Nguyệt khẽ mỉm cười, “Đa tạ Mộ Dung tiểu thư quan tâm, Chiêu Dương công chúa là bằng hữu của ta, nhân phẩm của nàng như thế nào, ta vô cùng rõ ràng . Chiêu Dương công chúa làm việc là quang minh lỗi lạc, không giống những người khác, chỉ biết ám tiển đả thương người. Ta tin tưởng Chiêu Dương công chúa chắc là không hại ta! Công chúa, tay ta không có phương tiện, phiền toái ngươi giúp ta bôi thuốc băng bó!”



Lời của Bạch Ức Nguyệt…, giống như cho Mộ Dung Thanh Liên một bạt tai, làm cho nàng lúc này xuống đài không được, mặt lúc xanh lúc đỏ, “Thật là hảo tâm bị xem như lòng lang dạ thú! Bạch tiểu thư đừng tin sai lầm người, đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp!”



“Cái này cũng không nhọc đến Mộ Dung tiểu thư quan tâm, ta vẫn tin tưởng không làm việc trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Hành động ngay thẳng, sẽ không sợ ma quỷ.”



Bạch Ức Nguyệt cùng Mộ Dung Thanh Liên hai người vừa đi thời gian, Mộ Dung Thất Thất đã cẩn thận ở trên tay Bạch Ức Nguyệt bôi một tầng màu xanh cỏ thuốc. Lập tức, một trận mùi thơm ngát hoa sen truyền ra, mà làn da vốn rát đau của nàng, bỗng bị bao bọc trong cảm giác mát mẻ.



Nghe thấy mùi vị thuốc, Lý Vân Khanh bu lại, đợi nhìn kỹ màu sắc sau, Lý Vân Khanh kinh hô, “Kim sang dược này chẳng lẽ là ‘ Liên sinh ’ mà Liên công tử chế? Nghe nói Liên sinh là Liên cong tử nghiên cứu chế tạo mà thành, vô luận cái vết sẹo gì, chỉ cần mỗi ngày thoa qua, không ra nửa tháng da sẽ hoàn hảo như lúc ban đầu, là kim sang dược cực phẩm, ngàn vàng khó cầu!”



“Đúng vậy! Ánh mắt Biểu thiếu gia thật là tốt!” lúc Tô Mi nói lời này, cố ý quét mắt Mộ Dung Thanh Liên, “Rốt cuộc quả là thế gia đại công tử, ánh mắt thật tốt, không giống như có người, hoàn toàn không biết hàng, còn mở mắt nói lời bịa đặt, hướng người ta giội nước bẩn!”



“Ngươi! Tiện tỳ này, nơi này nào có chỗ cho ngươi nói chuyện!” Mộ Dung Thanh Liên vung lên tay hướng lên mặt của Tô Mi!