Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 152 : Tất cả đều “hoảng sợ”

Ngày đăng: 01:13 22/04/20


- Phó chủ tịch thị trấn Lưu, mượn gà là để đẻ trứng, chứ đâu phải để mổ thịt ăn.



Cao Khiết nửa đùa nửa thật nói, Cao Khiết biết, giai đoạn hiện tại những phụ tá này chưa toàn toàn tin tưởng mình, nếu như lúc nào cũng sa sầm mặt mày giáo huấn thì e rằng sẽ không có ai để ý đến.



Phó Chủ tịch thị trấn Lưu vội vàng nói:



- Chủ tịch thị trấn Cao, ý của tôi cũng không phải là để mổ thịt, nhưng tiền nợ lương cán bộ hợp đồng kia cũng chỉ có mấy ngàn thôi, mấy trăm ngàn mà rút có mấy ngàn ra thì đâu có thấm tháp gì?



Phó Chủ tịch thị trấn học hết cấp ba, trong số cán bộ của thị trấn thì cũng được coi là người có trình độ cao rồi. Lư Vệ Đông còn chưa tốt nghiệp cấp 2.



Cao Khiết cười nói:



- Phó chủ tịch thị trấn Lưu, tạm thời chúng ta không thảo luận vấn đề này nữa, tiền còn chưa đến tay cơ mà. Quan trọng là tôi và Chủ nhiệm Phạm cũng đã hứa với Chủ tịch tỉnh Vưu rằng trong vòng một năm, nhất định sẽ phải xây dựng một mô hình xí nghiệp của thị trấn, đến lúc đó Chủ tịch tỉnh Vưu sẽ đến nghiệm thu.



- Cái gì?



Tất cả mọi người trong phòng, bao gồm cả Lư Vệ Đông đều ngẩn người.



- Chủ tịch tỉnh Vưu? Chủ tịch Vưu nào nhỉ?



Một lúc sau, Lư Vệ Đông mới nhấp từng ngụm nước, cẩn thận nói, hai mắt nhấp nháy, giống như đang canh trừng Cao Khiết. Những người khác, hoàn toàn bị những lời của Cao Khiết làm cho “hôn mê” rồi.



Cao Khiết không khỏi bật cười nói:



- Bí thư Lư, ở tỉnh Thanh Sơn chúng ta có mấy vị Chủ tịch tỉnh Vưu? Đương nhiên chính là chủ tịch Vưu Lợi Dân rồi.



- Tôi biết tôi biết…



Lư Vệ Đông liên tục gật đầu, lập tức nói:



- Cô nói cô và Tiểu Phạm đã hứa với Chủ tịch tỉnh? Cô cậu được gặp Chủ tịch tỉnh Vưu? Trực tiếp báo cáo?


Khoản tiền này lớn đến cỡ nào?



Có nhiều tiền như vậy thì có chuyện gì là không làm được?



- Chuyện tốt.



Người đầu tiên đánh tan sự yên lặng đó vẫn là Lư Vệ Đông, nhẹ nhàng đặt chèn trà lên bàn, lớn tiếng nói. Sau đó lại bổ sung một câu:



- Chủ tịch thị trấn Cao, tiểu Phạm, càng vất vả công lao càng lớn mà. Chuyến đi thủ đô lần này đúng là có thu hoạch lớn, tranh thủ được sự ủng hộ của cả trung ương và tỉnh, thị trấn Phong Lâm chúng ta, từ trước đến giờ chưa từng được lãnh đạo coi trọng như vậy. Đúng là chuyện tốt, hai vị vất vả rồi.



Đối với chuyến đi thủ đô lần này của Cao Khiết và Phạm Hồng Vũ, không ai trong thị trấn Phong Lâm coi trọng, mọi người đều cho rằng Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết tư tình, đi thủ đô để hú hí chứ chẳng phải vì công việc.



Mặc dù mọi người cũng đều nhận ra sự chênh lệch tuổi tác giữa Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết, nhưng tin đồn, ai còn chú ý đến “tính logic”? Cứ tự nhiên mà truyền miệng như vậy thôi.



Chút uy vọng mà Cao Khiết vất vả lắm mới gây dựng được, trong nháy mắt liền trở thành mây khói.



Hoặc là đây vốn là một thủ pháp “đấu tranh” của Lư Vệ Đông.



Hiện tại nói những lời này, coi như là để tỏ thái độ chính thức.



“Chính danh” cho Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết.



Cao Khiết liền khiêm tốn nói một câu:



- Bí thư Lư quá khen rồi, đây đều là trách nhiệm của chúng ta, đồng tâm hiệp lực làm tốt công việc của thị trấn.



- Đúng, nên đồng tâm hiệp lực, mọi người nhất trí, cùng nghĩ cùng làm. Không để phụ lòng tin của cán bộ trung ương và Chủ tịch tỉnh đối với chúng ta. Việc này, nhất định phải làm tốt.



Lư Vệ Đông khẽ vung tay lên, nhìn xung quanh, tâm tính của nhân vật số một đã trở lại.



Bất kể nói thế nào, ở thị trấn Phong Lâm này, ông ta vẫn đang là Bí thư Đảng ủy.