Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 216 : Mỹ nữ nổi giận

Ngày đăng: 01:13 22/04/20


Cũng như trong nhà làm việc của Ủy ban Kỷ luật, thì trong văn phòng của Bí thư Thị ủy cũng không thoải mái như vậy.



Phạm Hồng Vũ vừa bị đám người Kha Đại Trung quot;đưa điquot;, Cao Khiết liền không làm nữa.



Mà lập tức đi vào tầng 1 của trụ sở Thành ủy.



Tống Mân dùng cơm xong, trở về văn phòng. Vốn có một số lãnh đạo xã, khu muốn báo cáo công việc với Tống Mân, nhưng đều bị Tống Mân khéo léo từ chối, nói là có một số việc cần phải giải quyết gấp.



Tống Mân thật ra cũng không phải quot;thể hiệnquot; trước mặt cấp dưới, mà đúng lúc này ông ta đúng là không có tâm trạng để nói chuyện với đám lãnh đạo cấp dưới này.



Cái gọi là báo cáo công tác, đơn giản chỉ là cái cớ mà thôi. Ý đồ trong lòng những người này là muốn mượn cơ hội này để tiếp cận với Bí thư Tống nhiều hơn, để thể hiện sự quot;trung thành và tận tâmquot; của mình.



Ai cũng biết Bí thư Tống là người quot;trọng tình trọng nghĩaquot;, muốn thể hiện trước mặt ông ta nhiều hơn một chút cũng không có gì là không tốt cả.



Tiếng giày da quot;lộp cộpquot; đi đến, Thư ký Cố vừa mới pha một ấm trà nóng cho Bí thư Tống rồi lui ra ngoài. Vừa nãy liên hoan, bí thư Tống cũng uống khá nhiều rượu.



Làm lãnh đạo, muốn hòa mình với cấp dưới cũng không phải nhẹ nhàng như vậy. Một chút rượu không thể không uống, một vài lời thật lòng không thể không nói. Trong chốn quan trường, vốn không ai có thể quot;vô tư vô tự đáo công khanhquot;.



- Thư ký Cố.



Cao Khiết đi đến cửa phòng làm việc của Bí thư Thị ủy, mặt lạnh gọi một tiếng.



Thư ký Cố không kịp ngồi xuống, liền khẽ cười nói:



- Bí thư Cao.



- Thư ký Cố, tôi muốn gặp Bí thư Tống.



Cao Khiết liền thẳng thắn đưa ra yêu cầu.



Nếu Thư ký Cố ở trong này, thì không cần phải hỏi quot;Bí thư Tống có ở đây khôngquot; nữa.



- Bí thư Cao chờ một chút, tôi đi xin chỉ thị...




- Vấn đề kinh tế gì?



Cao Khiết nhìn chằm chằm hỏi một câu.



- Bốn mươi ngàn tiền thưởng.



Tống Mân trực tiếp trả lời.



Cao Khiết lạnh lùng cười, châm chọc nói:



- Tôi biết ngay có người sẽ dùng cái này để gây khó dễ mà. Bí thư Tống, tôi cảm thấy vấn đề này không cần xác minh. Báo cáo về việc khen thưởng thu hút đầu tư sớm đã gửi Thị ủy và UBND thị xã rồi. Lúc trước, thị xã cũng không phản đối phương án này, hiện tại chúng tôi thực hiện thì có gì không thỏa đáng? Cứ làm như vậy thì những cán bộ ở dưới còn ai dám làm gì nữa?



Tống Mân sắc mặt hơi trùng xuống, nói:



- Tiểu Cao, giác ngộ của cô thật không cao. Cô là Bí thư Đảng ủy, thì cần phải nhìn vấn đề một cách toàn cục. Ủy ban Kỷ luật chỉ gọi Phạm Hồng Vũ lên để hỏi một chút xem là đúng hay sai. Nếu sự thật chứng minh cậu ấy không có lỗi gì thì thị xã đương nhiên sẽ không xử phạt gì đối với cậu ấy, còn nếu vi phạm thì phải căn cứ theo quy định mà làm. Tôi biết Phạm Hồng Vũ là trợ thủ đắc lực của cô, hai người hợp tác trong công việc không có nghĩa là không tuân thủ nguyên tắc tổ chức....nhân vật số 1, không được như vậy.



Tống Mân những lời này, vừa là răn dạy vừa là khai đạo.



Tuổi của ông, cũng tương đương với Cao Hưng Hán, cũng được coi là bề trên của Cao Khiết.



Cao Khiết thở dài, cao giọng nói:



- Bí thư Tống, vừa nãy thái độ của tôi không tốt, tôi xin kiểm điểm với ngài. Nhưng Bí thư Tống, việc của Phạm Hồng Vũ lần này tôi vẫn kiên trì ý kiến của tôi. Bốn chục ngàn tiền thưởng kia, là dựa theo quy định của thị trấn. Cái gọi là tố cáo, căn bản chỉ là tin đồn vô căn cứ. Những người này có thể có một mục đích nào đó, tôi kiên quyết yêu cầu Thị ủy tiến hành kiểm tra, cho xử phạt nghiêm khắc...



Cao Khiết hai mắt sáng ngời, nhìn thẳng về phía trước, không hề sợ hãi Cao Khiết.



Thư ký Cố không khỏi toát mồ hôi.



Nữ đồng chí này một khi xúc động thì càng trở nên mạnh mẽ hơn đàn ông. Cao Khiết không những hết sức bảo vệ Phạm Hồng Vũ mà còn muốn trừng trị những kẻ tố cáo để trừ hậu hoạn.



Phạm Hồng Vũ có tài đức gì mà lọt được vào mắt xanh của mỹ nữ như vậy?