Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 286 : Tâm sự của Nhạc Tây Đình
Ngày đăng: 01:14 22/04/20
Hội nghị diễn ra cho đến năm giờ chiều vẫn náo nhiệt như thường.
Cuối cùng đã hình thành quyết nghị, trên nguyên tắc đồng ý với phương án của văn phòng thu hút đầu tư. Cục Công nghiệp thị xã, Ủy ban Kinh tế Thương mại thị xã, cục Tài chính thị xã, Ủy ban Cải cách thị xã và những bộ môn chức năng có liên quan đều phải hợp tác với nhau, hoàn thiện phương án cải cách chế độ công hữu, xuất phát từ góc độ có lợi nhất cho công tác thu hút đầu tư.
- Tóm lại một câu, ngoại thương muốn có lợi thì mới có thể hấp dẫn được họ. Đây là điểm mấu chốt.
Tống Mân nói một câu rồi lập tức chuyển sang Chủ tịch thị xã Nhạc Tây Đình nói:
- Đồng chí Tây Đình, công việc này do UBND thị xã làm đội trưởng phụ trách, thành lập một tổ lãnh đạo chuyên môn để an bài chung, nhanh một chút hoàn thiện phương án này.
Công tác xây dựng kinh tế do UBND thị xã làm đội trưởng là rất hợp lý.
[CHARGE=3]Nhạc Tây Đình gật đầu rồi quay sang nhìn Lục Nguyệt nói:
- Chủ tịch thị xã Lục, thu hút đầu tư là do cậu phụ trách. Tổ lãnh đạo này cậu chịu khó nhận nhé. Người tài giỏi thì luôn có nhiều việc để làm. Haha…
Đây là lần cười đầu tiên của Nhạc Tây Đình trong Hội nghị thường vụ hôm nay, hơn nữa là điển hình của việc ngoài cười nhưng trong không cười.
Thật không biết vị Chủ tịch thị xã này đang suy nghĩ cái gì.
Lục Nguyệt khẽ mỉm cười nói:
- An bài của Chủ tịch thị xã tôi nhất định là phục tùng vô điều kiện. Tuy nhiên, quản lý xí nghiệp trước giờ vẫn luôn do Phó bí thư Lý phụ trách. Phó bí thư Lý tư cách lão làng, thời gian công tác ở thị xã cũng rất dài, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Tôi đề nghị, tổ lãnh đạo này sẽ do Phó bí thư Lý tự mình nắm giữ ấn soái. Chúng tôi tất cả đều phục tùng theo an bài của Phó bí thư Lý. Như vậy sẽ thỏa đáng hơn. Xin Bí thư Tống và Chủ tịch thị xã Nhạc ra chỉ thị.
Tống Mân mỉm cười, nhìn Phó bí thư Lý nói:
- Lão Lý, ý của anh như thế nào? Tôi cho rằng ý kiến của Chủ tịch thị xã Lục rất đáng suy xét.
Phó bí thư Lý cố kềm nén cảm giác kích động trong lòng, nói:
- Nếu Bí thư Tống đã nói như vậy, lã Lý tôi không dám chối từ.
Cũng là dũng cảm đảm đương gánh nặng.
- Được, tốt lắm, việc này xem như đã định.
Tống Mân hết sức vui mừng, liên tục gật đầu, đối với Phó bí thư Lý đầy vẻ tán thưởng.
Hội nghị kết thúc mỹ mãn.
Vừa vặn đến giờ cơm, Tống Mân đề nghị các đồng chí ở lại căn tin nhà khách Thị ủy ăn một bữa cơm rau dưa, tăng cường chút tình cảm.
Sau khi đưa ra được một quyết nghị quan trọng như vậy, mọi người cũng nên tụ lại cùng nhau ăn một bữa cơm.
- Vâng, tôi lập tức tới ngay.
Cao Khiết không chút do dự mà đáp ứng.
Nhạc Tây Đình âm thầm thở phào một cái, giọng điệu trở nên vô cùng dịu dàng, nói:
- Được, tôi chờ ở đây.
Cao Khiết cúp điện thoại, đứng dậy sửa lại quần áo rồi bước ra cửa.
Tòa nhà Thị ủy tổng cộng có hai khu tập thể, Cao Khiết ở khu tập thể thứ hai, Nhạc Tây Đình ở khu thứ nhất, cách nhau khoảng hai ba phút đi bộ. Cũng may đã là ban đêm, khu nhà Ủy viên thường vụ rất yên tĩnh, cũng không ai biết Cao Khiết đêm khuya đến thăm hỏi Nhạc Tây Đình.
Nhạc Tây Đình sớm mở cửa phòng, vợ của ông tự mình ra cửa đón, vừa nhìn thấy Cao Khiết, lập tứ rất nhiệt tình bắt tay chào hỏi, cũng là miệng xưng hô “Chủ tịch thị xã Cao”, rất tự nhiên, không có nửa phần nào là không khỏe.
Cao Khiết khách khí nói:
- Chị, chị cứ gọi em là Tiểu Cao như Chủ tịch thị xã Nhạc gọi là được rồi.
- Haha, Chủ tịch thị xã Cao, xin mời.
Vợ của Nhạc Tây Đình không ngừng đáp ứng, nhưng lại không chịu sửa lại cách xưng hô.
Hàn huyên vài câu, Cao Khiết ngồi xuống một bên ghế sofa, mặt hướng Nhạc Tây Đình. Nhạc Tây Đình ngồi ở đó, không có chút nào là không khỏe, chỉ có điều hai hàng lông mày cau lại, có vẻ tâm sự nặng nề.
Vợ của Nhạc Tây Đình mang trà lên xong, ngồi một bên nói mấy câu rồi mượn cớ rời đi.
Tiểu Cao, có một việc tôi muốn chứng thực một chút. Về việc cải cách chế độ công hữu của doanh nghiệp, có phải là chỉ thị mới của địa khu hay không?
Vợ vừa rời khỏi, Nhạc Tây Đình liền lập tức lên tiếng, nói thẳng, không chút quanh co lòng vòng, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
- Chủ tịch thị xã Nhạc, có phải là chỉ thị mới của địa khu hay không thì ngài so với tôi rõ ràng hơn chứ ạ?
Nhạc Tây Đình hai hàng lông mày nhíu chặt, trầm giọng nói:
- Tiểu Cao, vấn đề chế độ công hữu không phải đơn giản như vậy, cần phải thận trọng.
Giọng điệu đương nhiên thành khẩn.
Cao Khiết khẽ mỉm cười, nói:
- Chủ tịch thị xã Nhạc, là người phụ trách văn phòng thu hút đầu tư, tôi sẽ kiên định chấp nhận quyết nghị của Hội nghị thường vụ.
Nhạc Tây Đình hơi nheo mắt lại, thật lâu sau rồi chậm rãi gật đầu, giống như có điều ngộ ra.