Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 287 : Trường trung học Vũ Dương xảy ra chuyện gì sao?
Ngày đăng: 01:14 22/04/20
Chạng vạng!
Một chiếc xe jeep kiểu cũ lái vào trong đại viện huyện ủy Vũ Dương, đậu trước lầu Ủy viên thường vụ.
Phạm Hồng Vũ từ trong xe bước xuống.
Cố Dưỡng Hạo mang tới một chiếc xe Warsaw cho thị trấn Phong Lâm, Phạm Hồng Vũ cũng không thích lắm, ngược lại lại cảm giác chiếc xe jeep này dễ lái hơn. Khi lái nó, trong lòng không hiểu ra sao lại có một cỗ lý tưởng hào hùng.
Bí thư Phạm trở về thăm cha mẹ.
Trước đó không lâu, anh trai Phạm Hồng Học đã đến thủ đô công tác rồi. Có liên quan đến phương pháp chế biến thức uống, Phạm Hồng Học thường xuyên phải đến thủ đô thỉnh giáo các giáo sư ở viện nghiên cứu, cùng nhau nghiên cứu thảo luận. Đây đang là mùa hè, sản phẩm của nhà máy bán rất chạy, nhanh chóng lan ra các tỉnh lân cận. Phạm Hồng Học lần này tới thủ đô cũng chỉ có một nhiệm vụ, chính là trao đổi chuyện đầu nhập quảng cáo với đài truyền hình trung ương. Năm trước kế hoạch này đã có, nhưng mấu chốt là chưa có tiền. Năm ngoái, nhà máy thức uống vừa mới được xây dựng, lại là mùa đông nên tình hình tiêu thụ không được tốt lắm, tài chính thu vào không nhiều, hoàn toàn không thể bỏ ra đầu nhập cho quảng cáo.
[CHARGE=3]Hiện tại không giống như lúc trước.
Giám đốc Phạm nhiều tiền thế lớn, còn gì phải lo lắng chứ.
Lý Xuân Vũ sớm trở về thủ đô, Phạm Hồng Vũ trong điện thoại nhờ y chăm sóc giùm Phạm Hồng Học, Lý Xuân Vũ tất nhiên là đáp ứng. Việc này, chỉ cần có Lý Xuân Vũ dắt mối, nhà máy thức uống Phong Lâm có thể xin giảm giá tiền cũng không phải là việc khó khăn gì.
Phạm Hồng Vũ một mình trở lại huyện Vũ Dương.
Vừa vào đến cửa, cửa phòng liền mở ra, em gái Phạm Hồng Thái ló cái đầu ra cười hì hì.
- Bí thư Phạm, hoan nghênh Bí thư Phạm về thăm nhà.
Ở trước mặt anh hai, Phạm Hồng Thái vô cùng nghịch ngợm, luôn không ngừng trêu chọc anh hai.
Trong nháy mắt, anh hai đã trở thành Bí thư Đảng ủy thị trấn. Phạm Hồng Thái tuy rằng vẫn còn đang là học sinh, không rành thế sự, nhưng do con nhà quan nên đối với những việc bình thường trong thể chế, so với các nữ sinh trung học khác hiểu biết hơn nhiều. Cô biết Bí thư Đảng ủy thị trấn là nhân vật hàng đầu. Trong nhà mình cũng không ít các Bí thư thị trấn hoặc Chủ tịch thị trấn đến thăm. Cha mẹ đối với những người này cũng rất khách khí, tiếp đãi như khách quý.
Anh hai so với những người này địa vị chỉ có cao hơn chứ không thấp.
Thị trấn Phong Lâm hiện tại là thị trấn có nền kinh tế mạnh nhất trong toàn bộ địa khu, thậm chí là toàn tỉnh. Báo tỉnh và đài truyền hình tỉnh đã đưa tin về sự phát triển của hình thức Phong Lâm, khiến cho danh tiếng của anh hai nổi lên trong toàn tỉnh.
Học kỳ hai vừa mới khai giảng chưa được bao lâu, thời tiết vẫn nóng bức như trước, Phạm Hồng Thái mặc chiếc áo hoa quần bố, mang đôi giày xăng đan màu xanh, thân hình so với nửa năm trước thì cao hơn một chút.
Phạm Hồng Vũ giơ tay lên vuốt mái tóc của cô bé, trong lòng tràn đầy sung sướng.
- Anh hai, anh cả đến thủ đô công tác còn chưa trở về à? Em đã hai tháng nay chưa gặp anh ấy.
Phạm Hồng Vũ bước vào nhà, Phạm Hồng Thái lại sôi nổi đi theo đằng sau hỏi.
- Hồng Thái, trường học của em trong khoảng thời gian này có phát sinh việc gì đặc biệt không?
- Việc đặc biệt? Không có!
Phạm Hồng Thái hơi không hiểu ra sao, nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu, mờ mịt khó hiểu.
Phạm Hồng Vũ sắc mặt trở nên nghiêm túc:
- Có phải đang nói đến chuyện tham ô, quốc gia đại sự không?
Phạm Hồng Thái a một tiếng:
- A, hóa ra là anh nói chuyện này. Có đó, trong lớp em có một số bạn nói, Hồng Châu đang có một số học sinh đình công trên phố, nghe nói là phản tham ô.
- Còn gì nữa không?
Phạm Hồng Vũ không kìm nổi, ngồi thẳng nhìn chằm chằm Phạm Hồng Thái.
- Cũng không biết nữa, anh hai, anh hỏi chuyện này làm gì?
Phạm Hồng Thái chút cũng không nhận thấy cái gì không ổn, rất kỳ quái hỏi ngược lại.
Phạm Hồng Vũ không khỏi bật cười.
Đây chính là hỏi đường người mù rồi.
Việc này chỉ có những học sinh thích quan tâm thời sự mới có thể chú ý. Phạm Hồng Thái chỉ là một con mọt sách, làm sao đi để ý những chuyện như vậy.
Cô bé có thể nghe được một chút phong thanh đã là rất giỏi rồi.
- Không có việc gì, anh chỉ là tùy tiện hỏi thôi. Em cứ yên tâm học, những chuyện lộn xộn đó, nếu không liên quan gì đến em thì đừng động vào, cũng không cần theo bọn họ đi càn quấy, hiểu không? Sẽ ảnh hưởng tới học tập.
Phạm Hồng Vũ thần sắc trong nháy mắt trở nên bình thường, cười nói.
- Vâng, em biết rồi, em không dại gì ra đường phơi nắng đâu.
Phạm Hồng Thái liên tục gật đầu, hết sức hồn nhiên.