Quyền Lực Tuyệt Đối
Chương 410 : Không có chỗ nào mà không phòng bị
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
Phạm Hồng Vũ cũng không ở lại nhà hàng quá lâu, chỉ dặn dò Phó Đình Đình vài câu, ngay cả cà phê cũng không uống, tính tiền xong thì rời khỏi ngay.
Bành Na và Phó Đình Đình vẫn gắt gao đuổi theo, cũng không tranh nhau trả tiền. Nếu Phạm Hồng Vũ đã tới rồi thì hết thảy đều do hắn làm chủ, hai người ngoan ngoãn nghe theo lời là được.
Cho dù Phó Đình Đình cũng nhìn ra, Phạm Hồng Vũ là loại đàn ông mạnh mẽ, cứng rắn đến cực điểm. Loại đàn ông này, bình thường sẽ không thích phụ nữ cứng rắn, mạnh mẽ giống mình.
- Đi thôi, lên xe đi, tôi đưa hai người về nhà.
Mặc dù nhà hàng Tây cách khu tập thể nhà máy thuốc lá không xa, nhưng ban đêm đưa con gái về nhà là lễ tiết cơ bản nhất. Hơn nữa, nhà máy thuốc lá Hồng Châu chiếm diện tích rất rộng lớn. Ngay cả khu tập thể, muốn về đến thì cũng phải mất mười phút mới về được tới nhà.
- Vâng!
Lúc này Phó Đình Đình giành trước một bước, ngồi ở vị trí lái phụ. Bành Na đành phải ủy khuất ngồi ở đằng sau. Trong lòng Bành Na thật sự không có ghen tuông với Phó Đình Đình. Trong suy nghĩ của cô, Phó Đình Đình chỉ sợ chỉ là bạn bè bình thường của Phạm Hồng Vũ, có ghen tuông cũng chẳng ích gì.
Bành Na cũng không rõ tình cảm của mình đối với Phạm Hồng Vũ là như thế nào. Tóm lại, chỉ cần được ở cùng một chỗ với Phạm Hồng Vũ, chẳng sợ chỉ cần được hắn gọi điện thoại, nghe được giọng nói của hắn thì trong lòng đã bình yên lắm rồi. Trước đó, chưa bao giờ có người đàn ông nào mang lại cảm giác như thế cho Bành Na. Có lẽ chỉ có ba cô là ngoại lệ. Nhưng cảm giác bình yên đối với ba lại không có cảnh trái tim loạn nhịp như thế này.
Trên đường không nói chuyện, chiếc Santana đã chạy tới trước chỗ ở của Bành Na.
Bành Na lại nói:
- Anh, anh đưa Đình Đình về nhà trước đi. Em ở lại tòa soạn.
Phó Đình Đình lập tức nói:
- Na Na, bạn bình thường không phải ở nhà sao?
Bành Na khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ:
- Không có, trong khoảng thời gian này, công việc của tòa soạn khá bề bộn, nên mình ở lại tòa soạn luôn cho tiện.
Con gái trưởng thành, sớm hay muộn cũng sẽ ra ngoài ở. Ở với cha mẹ, cảm giác sẽ như bị trói buộc.
Ván cờ đã triển khai, đối phương đã ra chiêu rồi, chi bằng toàn lực ứng phó.
Đối với Phạm Hồng Vũ, đánh cờ chính trị hắn đã trải qua nhiều. Mấu chốt của vấn đề ở chỗ, hắn cho tới bây giờ vẫn chưa rõ ràng, người ra chiêu như vậy rốt cuộc là thần thánh phương nào. Đây mới khiến cho Phạm Hồng Vũ bất an và cảnh giác.
Thật giống như hai quân đối chọi nhau, nhưng đối thủ là ai cũng không biết, vậy thì đánh như thế nào.
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Người ta đối với mình rõ như lòng bàn tay, công kích cả hai phương hướng đều là bộ vị yếu hại. Còn hắn thì như rơi vào sương mù dày đặc, chỉ biết chống đỡ, toàn bộ không còn sức đánh trả.
Không biết đối thủ là thần thánh phương nào, thì biết hướng ai mà nổi bão.
Bị động phòng ngự, kết quả tốt nhất chính là đánh ngang, bảo vệ lợi ích của mình không bị tổn thất. Còn muốn đả kích đối thủ để thu hoạch ưu đãi thì thật là không thực tế.
Phạm Hồng Vũ rất chán ghét cái loại tình hình này.
Đây chẳng khác nào bịt mắt so chiêu với đối thủ. Toàn thân cao thấp chẳng chỗ mà không cần phòng thủ.
Xem ra, nên liên lạc với Lý Xuân Vũ một chút, để y điều tra xem, có thể hay không có được một chút tin tức hữu dụng. Không thể mù quáng như vậy mà bị động phòng ngự. Bằng không, chỉ cần phòng vệ không kịp thì sẽ xảy ra vấn đề.
Dường như trong tác chiến, phòng tuyến một khi bị xé một lỗ lớn, đối phương sẽ lập tức phát huy hiệu ứng búa tạ, liên tục công kích, tăng lớn đột phá, cuối cùng thì toàn bộ phòng tuyến bị đột phá.
Phạm Hồng Vũ chân phải giẫm mạnh lên ga, chiếc Santana rung lên, tựa như cung tên rời nỏ, thẳng đến khu tập thể của cơ quan tỉnh ủy.
Sau khi đậu xe dưới lầu, Phạm Hồng Vũ lên lầu, trở về phòng độc thân của mình. Vốn văn phòng UBND tỉnh an bài cho hắn một phòng hai gian, có phòng khách nhưng đã bị hắn từ chối. Hắn chỉ xin một căn phòng có một phòng ngủ và một phòng khách, có nhà vệ sinh riêng là được.
Phạm Hồng Vũ đến nhà vệ sinh rửa mặt rồi trở lại ghế sofa ngồi xuống, chuẩn bị gọi điện thoại cho Lý Xuân Vũ, thì lúc này máy nhắn tin reo lên. Cầm lấy vừa thấy thì là số điện thoại thủ đô, liền khẽ mỉm cười.
Xem ra với Lý Xuân Vũ là tâm đầu ý hợp rồi. <>